Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 "Giờ cô bé chẳng khác gì một cô bé bình thường!"  

 

"Có sự chăm sóc của bạn thân cô, Tôn Thiến và bé hẳn sống rất tốt tại Thanh Vân Môn!"  

 

Diệp Bắc Minh thở phào: "Cảm ơn cô!"  

 

Tử Huyền mỉm cười: "Người một nhà nói cảm ơn cái gì!"  

 

"Cháu muốn đi đón mẹ con bé về không?"  

 

Diệp Bắc Minh suy ngẫm, khẽ lắc đầu: "Nếu để cho người khác biết quan hệ giữa cháu và mẹ con cô ấy, e rằng sẽ còn nguy hiểm hơn!"  

  Advertisement

"Tạm thời vẫn không nên quấy rầy các cô ấy!"  

 

"Đợi tất cả kết thúc rồi, cháu sẽ đi đón cô ấy về nhà!"  

 

Tử Huyền tỏ vẻ đã hiểu: "Được, cô tôn trọng lựa chọn của cháu".  

 

Chợt hỏi: "Tiếp theo cháu có tính toán gì không?"  

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên kiên định: "Thứ nhất, tìm được các sư tỷ khác và Hầu Tử!"

Việt  

 

"Thứ hai, chữa trị Đại Lục Chân Võ bị hủy hoại, đây là nguyện vọng của Hoa tộc và tổ tiên nhà họ Diệp!"  

 

"Thứ ba, nhất định phải nghĩ cách làm sống lại các sư phụ của cháu!"  

 

"Vùng đất Luân Hồi có lẽ sẽ có cách!"  

 

Trong lòng Tử Huyền khẽ động, đang muốn nói chuyện.  

 

Bỗng nhiên.  

 

Trái tim Diệp Bắc Minh co lại, cơ thể run rẩy, hai mắt lập tức đỏ lên!  

 

Tử Huyền giật nảy mình: "Bắc Minh, cháu sao vậy?"  

 

Cổ họng Diệp Bắc Minh khàn khàn: "Con gái... Cháu cảm nhận được hơi thở của con gái!"  

 

"Cô bé gặp phải nguy hiểm!"  

 

Sắc mặt Tử Huyền biến đổi: "Bắc Minh, xảy ra chuyện gì vậy?"  

 

Hô hấp của Diệp Bắc Minh trở nên dồn dập: "Cháu không biết!"  

 

"Nhưng cháu cảm nhận được, Diệp Tâm... con gái Diệp Tâm của cháu đang gặp nguy hiểm!"  

 

"Tháp nhỏ, mau!"  

 

Một giây sau.  

 

Vèo!  

 

Ánh sáng đỏ như máu lấp lóe trước mắt anh!  

 

Sức mạnh huyết mạch trong cơ thể thiêu đốt!  

 

Trong màn máu, một cô bé chừng ba tuổi đang ôm một cô gái hấp hối trong lòng và gào khóc!  

 

"Mẹ ơi, hu hu... Bố, bố ở đâu!"  

 

"Mau đến cứu mẹ đi, mẹ sắp bị người ta đánh chết rồi, hu hu hu..."  

 

...  

 

..  

 

Mười lăm phút trước, ba ngàn thế giới.  

 

Thanh Vân Môn, một đám thanh niên nam nữ đi ngang qua Thải Hà Phong, bị phong cảnh trước mặt mê mẩn, dừng bước lại.  

 

"Hừ, không biết Thánh nữ nhìn trúng hai mẹ con này ở điểm nào?"  

 

Một cô gái có bảy tám phần nhan sắc cười lạnh: "Thế mà để Thải Hà Phong tốt nhất Thanh Vân Môn chúng ta cho hai phế vật này ở lại!"  

Cô ả tên là Chúc Hiểu Phù, đệ tử nội môn của Thanh Vân Môn, cảnh giới Chân Huyền trung kỳ!  

 

 

Thanh niên bên cạnh nhíu mày: "Tôi cầu xin ông chú bao nhiêu lần cũng không cầu được Thải Hà Phong!"  

 

 

Vạn Dương Thanh, đệ tử nội môn Thanh Vân Môn, cảnh giới Chân Huyền hậu kỳ!  

 

 

"Hai mẹ con kia quả thực không có tư cách ở lại nơi này!"  

 

 

"Bọn họ nhập môn gần ba năm, nghe nói Tôn Thiến kia vẫn chỉ là cảnh giới Thánh Vương!"  

 

 

"Cảnh giới Thánh Vương? Sống để lãng phí cơm!"  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK