Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Dựa theo tính tình của Diệp Bắc Minh, nhất định sẽ xảy ra xung đột với đám người Lăng Thiên!  

 

Đến lúc đó sẽ mượn tay của Lăng Thiên để tiêu diệt Diệp Bắc Minh.  

 

Thanh Huyền Tông vẫn sẽ nằm trong sự khống chế của bọn họ!  

 

Vương Càn Dương quay người tiến vào đại điện: "Diệp tông chủ, Lăng Thiên sứ giả của Võ Đạo Minh tới, bảo cậu ra quỳ đón kìa".  

 

Lãnh Nguyệt gầm thét: "Vương Càn Dương, không phải là ông già nên hồ đồ rồi chứ?"  

 

Ánh mắt Sát Chủ lạnh như băng: "Cho dù là sứ giả của Võ Đạo Minh, các tông môn cũng không có quy củ phải quỳ đón!"  

 

"Chớ đừng nói đến là bắt tông chủ quỳ đón!"  

 

Vương Càn Dương ngoài cười nhưng trong không cười: "Lãnh trưởng lão, Sát trưởng lão, đây là ý của sứ giả Võ Đạo Minh!"  

 

"Liên quan gì đến lão phu chứ?"  

 

"Đúng không, Diệp tông chủ?"  

  Advertisement

Tô Thanh Ca nhỏ giọng hỏi: "Ông nội, là Võ Đạo Minh, Diệp tông chủ nên làm cái gì đây?"  

 

Tô Trường Phong chớp chớp đôi mắt già nua, giống như là một con hồ ly: "Đừng nôn nóng vội, nhìn kỹ rồi hẵng nói!"  

 

Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn Vương Càn Dương, trong đôi mắt không hề có chút cảm xúc nào: "Có phải ông cảm thấy mình rất thông minh không?"  

 

Cái gì?  

 

Vương Càn Dương sửng sốt.  

 

Giọng nói của Diệp Bắc Minh tiếp tục truyền đến: "Muốn mượn đao giết người sao?"  

 

Một câu giống như đã nhìn thấu suy nghĩ của Vương Càn Dương!  

 

Tên này!  

 

Cả người Vương Càn Dương run lên, kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh: "Diệp tông chủ, cậu... cậu nói vậy là có ý gì!"  

 

Diệp Bắc Minh cười một tiếng đầy ẩn ý: "Ông và mấy gia tộc đó làm không tệ, chúc mừng ông!"  

 

"Đã thành công đẩy gia tộc của mình vào vực sâu, chờ tôi xử lý xong người bên ngoài, nhà họ Vương của ông cũng xuống dưới với nhà họ Ô gia và nhà họ Ân đi!"  

 

Vương Càn Dương biến sắc!  

 

Đôi mắt già nua của ông ta lập tức đỏ lên, cơ bắp trên mặt run rẩy: "Diệp tông chủ, lão phu không biết lời này của cậu là có ý gì!"  

 

"Ha ha ha!"  

 

Diệp Bắc Minh căn bản lười để ý đến ông ta, quát lên một tiếng lớn: "Người của Võ Đạo Minh lăn tới đây quỳ lạy cho bản tông chủ!"  

 

Giọng nói giống như hổ gầm rồng rống, gần như khiến tất cả mọi người khựng lại!  

 

Một giây sau.  

 

"Tông chủ?"  

 

"Ra mặt cho Thanh Huyền Tông!"  

 

Hơn triệu đệ tử bên ngoài đại điện đồng loạt ngẩng đầu.  

 

Ánh mắt tràn đầy vẻ chấn động và ngạc nhiên nhìn về phía chỗ sâu trong đại điện!  

 

Ai nấy đều đỏ bừng cả mắt, kích động sôi trào nhiệt huyết!  

 

Đậu má!  

 

Thanh Huyền Tông đang rất cần một tông chủ như thế!  

 

Sắc mặt đám người Võ Đạo Minh cực kỳ khó coi, Lăng Cẩu nổi giận lôi đình: "Thiếu gia, thế mà tên nhóc này lại muốn chúng ta lăn vào quỳ lạy?"  

 

"Ha ha!"  

Lăng Thiên không ngừng cười lạnh, ánh mắt như một con sói: "Đi vào theo bản sứ giả, tôi rất muốn xem xem rốt cuộc là ai mà lại cuồng vọng như vậy!"  

 

 

Trong nháy mắt đám người Võ Đạo Minh vừa bước vào đại điện.  

 

 

Diệp Bắc Minh đã trực tiếp ra tay!  

 

 

Kiếm Đoạn Long xuất hiện, một kiếm chém xuống!  

 

 

Một con rồng đỏ như máu chiếu sáng cả đại điện, chém về phía Lăng Cẩu!  

 

 

"Thiếu chủ, cứu..."  

 

 

Trên mặt Lăng Cẩu tràn đầy vẻ hoảng sợ.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK