Nhưng Trần Quốc Bang không có đòi hỏi gì về chiếc xe, nhìn thấy chiếc Mercedes-Benz đương nhiên biết giá trị của nó rất lớn, chỉ có thể lắc lắc đầu cười trừ, cũng không nói gì thêm. Y biết một chiếc Mercedes-Benz chống đạn lúc này đối với Lục Thiếu Hoa chẳng thấm vào đâu, nên y cũng vui vẻ hưởng thụ.
Trước khi Trần Quốc Bang sang khu sản xuất, Lục Thiếu Hoa cũng đã đem hai bản phác thảo ô tô cho Chử Lỗi, đồng thời bảo anh ta tìm vài chuyên gia phác thảo lại chi tiết hơn một chút, đó sẽ là đời xe ô tô đầu tiên mang thương hiệu Phượng Hoàng.
Đến tận bây giờ, giai đoạn chuẩn bị cũng không còn nhiều, việc thử nghiệm còn lại cũng đang nhanh chóng tiến hành, theo Chử Lỗi phỏng đoán thì thử nghiệm hẳn là sắp hoàn thành, nhiều nhất là ba ngày, nói cách khác sau ba ngày, nếu không có gì xảy ra ngoài ý muốn, động cơ ô tô có thể chính thức được đưa vào sản xuất.
Động cơ được đưa vào sản xuất, bên cạnh đó linh kiện cũng được thiết kế tốt, cũng đã sớm đi vào sản xuất, khiếm khuyết duy nhất chính là vật liệu thép tinh luyện, phải biết rằng bên trong ô tô cần dùng thép tinh luyện, phải cần có nó, như vậy là có thể chính thức bắt đầu được.
Vật liệu thép tinh luyện lập tức biến thành trở ngại của việc sản xuất ô tô, Lục Thiếu Hoa rất buồn bực, tuy nhiên hiện tại cũng không còn cách khác, chỉ còn có thể chờ tin tức của Lý Chí Kiệt từ bên kia.
Thời gian trôi qua, trong nháy mắt, năm ngày trôi qua. Sáng hôm nay, Lục Thiếu Hoa đang còn nằm trong chăn ngủ, tiếng điện thoại đầu giường vang lên, phản ứng tự nhiên vươn tay ra sờ soạng một hồi, rốt cục cũng lấy được ống nghe, ghé vào lỗ tai, giọng nói có chút bực bội nói.
- Ai vậy?
Trong đầu dây yên lặng một lúc, sau vài giây mới truyền đến tai Lục Thiếu Hoa một giọng nói quen thuộc.
- Này! Tiểu Hoa, anh là Chí Kiệt.
- Hả! Là anh Chí Kiệt, có chuyện gì sao?
Sáng sớm Lục Thiếu Hoa nghe Lý Chí Kiệt gọi điện thoại, tỉnh táo một chút, tuy nhiên cũng không hoàn toàn tỉnh, nên hắn nói chuyện hơi mơ hồ.
- Ha ha! Anh quên mất là múi giờ khác nhau.
Điện thoại bên kia Lý Chí Kiệt xấu hổ cười, tiếp theo giọng nghiêm túc nói :
- Là như vậy, đã nghiên cứu được vật liệu thép tinh luyện rồi.
- Hả!
Lục Thiếu Hoa đột nhiên tỉnh hẳn, ngồi bật dậy, kích động hỏi:
- Thật sao?
- Ừ, thật đấy, vừa mới có kết quả, anh cũng nhất thời vui mừng nên mới quên mất giờ giấc, liền gọi điện thoại ngay cho em.
Lý Chí Kiệt cao hứng nói.
- Tốt tốt tốt.
Lục Thiếu Hoa liên tục nói ba chữ “tốt”. Hắn thật sự rất kích động. Việc đầu tư gặp phải vấn đề lớn nên bị trì trệ, cũng là vấn đề làm Lục Thiếu Hoa đau đầu nhất trong khoảng thời gian này, không nghĩ rằng sau cuộc điện thoại này, mọi vấn đề lập tức được giải quyết. Thôi kích động, Lục Thiếu Hoa bĩnh tĩnh lại hỏi.
- Tinh luyện nghiên cứu ra so với loại trên thị trường như thế nào?
Đây là vấn đề bức thiết mà Lục Thiếu Hoa muốn biết, hắn muốn công ty của mình tạo nên một chiếc ô tô có vỏ ngoài kiên cố, thương hiệu ô tô Phượng Hoàng sẽ chiếm lĩnh ưu thế, thuận lợi để phát triển ra thị trường nước ngoài.
- Ha ha!
Điện thoại bên kia lại là tiếng Lý Chí Kiệt cười trừ, sau đó mới nói.
- Em cũng biết, cái này anh không hiểu, tuy nhiên có thể khẳng định một chút, tinh luyện nghiện cứu ra so với loại thép bình thường phải tốt hơn vài lần, thậm chí hơn chục lần.
Cái này lẽ ra Lục Thiếu Hoa cũng không nên nghĩ nhiều, bên Liên Xô kia đều là những nhân tài công nghiệp quân sự, nếu cho bọn họ nhiều thời gian, việc họ nghiên cứu ra vật liệu thép chống đạn không phải là vấn đề, về phần tốt hơn so với vật liệu bình thường là chuyện đương nhiên.
- Vậy là tốt rồi !
Lục Thiếu Hoa lúc này cũng sáng mắt ra, thiếu chút nữa thì hắn quên những người đang làm việc ở châu Phi.
- Như vậy đi, anh cử người đem kỹ thuật tinh luyện sang khu sản xuất bên này, có việc cần gấp.
Lục Thiếu Hoa cũng chỉ đơn giản là truyền đạt mệnh lệnh, về phần Lý Chí Kiệt dùng cách gì, cái gì đem kỹ thuật an toàn nhanh chóng về tới Thâm Quyến Lục Thiếu Hoa sẽ không quan tâm, bởi vì hắn tin Lý Chí Kiệt sẽ có biện pháp.
Lý Chí Kiệt cũng không nói lời vô ích, nói một tiếng Ừ tối có thể đem kỹ thuật này đên nơi sản xuất sau đó gác máy.
Gác điện thoại, Lục Thiếu Hoa nhìn đồng hồ một chút, mới là đúng bảy giờ, cũng không ngủ tiếp, xuống giường rửa mặt rồi xuống tầng một. Một lúc lâu sau, thấy Trần Quốc Bang ăn mặc chỉnh tề đi ra ngoài.
- Anh Hai, có phải anh định đến trụ sở chính?
Lục Thiếu Hoa gọi Trần Quốc Bang lại.
- Hả?
Trần Quốc Bang quay đầu lại, thấy mỗi Lục Thiếu Hoa, cười cười, nói.
- Là em à, sao dậy sớm vậy?
- Em bị điện thoại của anh Chí Kiệt đánh thức.
Lục Thiếu Hoa giải thích rồi lại nói tiếp.
- Chờ một chút đi, em đi cùng anh đến trụ sở chính
- Ừ
Trần Quốc Bang thản nhiên gật gật đầu rồi đến ghế ngồi.
Nói đi là đi, Lục Thiếu Hoa bữa sáng cũng không ăn, trực tiếp gọi điện thoại cho bọn Lý Thượng Khuê , bảo bọn họ lái xe để chuẩn bị đến trụ sở chính, tiếp theo ngồi trên ghế cùng Trần Quốc Bang nói chuyện một lúc chờ Lý Thượng Khuê tới.
Không lâu sau, mấy người Lý Thượng Khuê liền đem xe đã chuẩn bị, Trần Quốc Bang lái chiếc Mercedes-Benz đi đầu, Lục Thiếu Hoa ngồi trong chiếc Rolls- Royce ở giữa, Dương Dương đi chiếc Mercedes-Benz sau cùng, ba chiếc xe tạo nên một đội xe con chậm rãi hướng về phía trụ sở chính.
Trải qua gần một giờ trên xe, Lục Thiếu Hoa rốt cục cũng tới được khu sản xuất, xuống xe, Trần Quốc Bang một mình quay về công ty Phượng Hoàng, còn Lục Thiếu Hoa thì mang theo đoàn người Lý Thượng Khuê đi tới văn phòng Chử Lỗi.
Lúc này đã là hơn tám giờ sáng, khi Lục Thiếu Hoa đi vào văn phòng Chử Lỗi, Chử Lỗi vốn đã sớm đến xem văn kiện, gặp Lục Thiếu Hoa ở đây, đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo mới buông văn kiện đứng lên.
- Em ngồi đi.
Lục Thiếu Hoa khoát tay áo, kéo ghế phía trước ngồi xuống, mới nói:
- Em tới đây hôm nay là vì kỹ thuật thép tinh luyện sẽ tới, chậm nhất đến buổi tối sẽ đem kỹ thuật tinh luyện tới đây.
- Thật sao?
Chử Lỗi hỏi.
- Vâng, là thật.
Lục Thiếu Hoa mỉm cười gật gật đầu.
- Thật tốt quá, thật tốt quá.
Chử Lỗi cao hứng một hồi, gần nhất hai ngày y cũng đã ngạc nhiên rồi, từ khi việc nghiên cứu động cơ bắt đầu, y sốt ruột muốn nhìn thấy chiếc xe đầu tiên, hiện tại chỉ cần kỹ thuật thép tinh luyện được mang đến đây, sau đó không bao lâu có thể nhìn thấy chiếc ô tô hoàn thiện.
- Ha ha!
Lục Thiếu Hoa cười ha hả, hắn không muốn làm anh ta mất hứng, nhưng giờ không phải là lúc cao hứng, Lục Thiếu Hoa vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Hôm nay là ra khẩu lệnh, em hi vọng trong tuần tới đội ngũ nhân lực sẽ tạo ra chiếc xe ô tô đầu tiên, không có vấn đề gì chứ?
Lục Thiếu Hoa lúc này là đang liều mạng, sản xuất một chiếc ô tô trong một tuần không phải là chuyện dễ dàng, tuy nhiên không còn cách khác. Lục Thiếu Hoa chỉ có thể làm như vậy, cho dù phải tăng ca thì cũng phải sản xuất ra, bởi vì hắn có dụng ý.
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lục Thiếu Hoa, Chử Lỗi biết Lục Thiếu Hoa không phải nói chơi, cân nhắc một chút rồi nói.
- Anh không dám cam đoan, chỉ có thể cố hết sức.
- Ha ha! Anh cũng không cần phải cố hết sức, mục đích của em là tạo ra một chiếc, nơi này nhiều nhân tài kỹ thuật các phương diện như vậy, anh có thể cho các hạng mục khác dừng lại, đem toàn bộ nhân lực và kỹ thuật tập trung hỗ trợ.
Lục Thiếu Hoa phất phất tay nói.
Ở đây mấu chốt là Lục Thiếu Hoa cần một lời cam đoan, chứ không phải lời hứa hẹn, cho dù là phải dừng lại các hạng mục khác, mục đích là sản xuất ra một chiếc ô tô trong thời gian tới.
Nghe được Lục Thiếu Hoa nói như vậy, Chử Lỗi cảm giác Lục Thiếu Hoa không tiếc gì, bằng mọi giá, trong lòng âm thầm đoán hắn có mục đích, tuy nhiên dù y có nghĩ thế nào thì cũng không đoán ý đồ thực sự của Lục Thiếu Hoa, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ dừng việc phỏng đoán lại.
- Nếu đem toàn bộ nhân tài kỹ thuật dồn hết vào việc sản xuất ô tô, cộng thêm tăng ca thêm giờ, thời điểm tới hẳn là có thể hoàn thành.
Chử Lỗi nói.
- Tốt, đó chính là cái em muốn.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, lại nói tiếp:
- Anh thu xếp đi, em ở đây đi dạo.
Nói xong Lục Thiếu Hoa không chờ Chử Lỗi phản ứng liền lập tức đứng dậy đi ra cửa, thực sự mà nói, lúc đầu khi xây dựng khu sản xuất hắn mới xem qua vài lần, nhưng lâu sau đó cũng không xem qua, vừa vặn hôm nay không có việc gì làm, tiện thể đi tham quan.
Điểm đến đầu tiên Lục Thiếu Hoa đến đó là tòa nhà chính, tòa nhà này chỉ có mấy tầng lầu, chia thành nhiều phòng, ngoại trừ mấy phòng có bàn làm việc còn lại đều là trống trơn không một đồ vật, không còn cách nào, địa điểm ban đầu còn chưa chính thức chuyển đến, vẫn để như cũ.
Đi thăm thú một hồi, Lục Thiếu Hoa hết hứng thú, xuống dưới tầng một bảo bốn người bọn Lý Thượng Khuê đi đến trụ sở chính công ty. Trụ sở chính công ty nằm ở nơi hẻo lánh, chiếm ít diện tích đất, ngọai trừ một khu này còn một khu ký túc xá nữa. Bãi bóng lớn làm sân thể dục, lúc này là buổi sớm, ở thời điểm này, hầu như mọi người đều tập trung ở sân thể dục, trông chẳng khác gì bộ đội tập luyện.
Nhìn những người thanh niên xếp thành đội, Lục Thiếu Hoa cứ ngỡ như mình đang bước vào một doanh trại, bởi không khí không khác gì trong quân đội, âm thanh vang dội, tiếng chạy bộ không khác tiếng bước đều của quân đội là mấy, lắc lắc đầu thôi nghĩ ngợi nhiều, lập tức đi vào văn phòng tìm Trần Quốc Bang.