Lục Thiếu Hoa ngược lại rất cao hứng, Tần Tịch Thần biết Tập đoàn Phượng Hoàng hoàn toàn là nhà của chính mình, nguyện tận tâm tận sức, hơn nữa cô lại có năng lực rất lớn. Lục Thiếu Hoa không cần phải lo nghĩ nhiều nữa, bởi vì nói như vậy Lục Thiếu Hoa có thể giảm bớt rất nhiều công việc.
Tuy nhiên nói về công việc, Lục Thiếu Hoa còn giấu Tần Tịch Thần một số việc của Tập đoàn Phượng Hoàng. Hiện tại có thể nói một vài công việc bí mật cho Tần Tịch Thần biết, Lục Thiếu Hoa cũng không cần phải giấu diếm nữa.
- Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta đã đưa điện thoại di động ra thị trường trong nước, và ở Hồng Kông công ty cũng đã công bố thông tin. Tiếp theo chính là phải phát triển nó một cách mạnh mẽ.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa còn không quên nhắc lại thêm một câu.
- Tập đoàn Phượng Hoàng đã đưa tin và trưng bày điện thoại di động của Tập đoàn Phượng Hoàng, tới giờ mới chỉ là triển khai bước đầu, kế tiếp cần phải triển khai ở nhiều địa phương, mục tiêu tiếp theo chính là phát triển mạng lưới internet, hỗ trợ network, chúng ta cần tiếp tục mở rộng nghiệp vụ này.
Hiện tại vẫn còn lạc hậu, internet tuy rằng chưa phát triển phổ biến, nhưng trước mắt đã có mạng liên lạc. Lục Thiếu Hoa hành động rất rõ ràng, mắc internet chính là chào đón thời đại internet đã đến.
Tần Tịch Thần chỉ có một câu hỏi, cũng chính là câu hỏi chính mình về nơi này.
- Hồng Kông bên này, chúng ta có truyền thông hữu tuyến và truyền thông vô tuyến, hai hướng cùng tiếp cận, mắc internet thật ra không có nhiều vấn đề, nhưng quốc nội bên kia dường như chỉ sử dụng truyền thông vô tuyến, hữu tuyến cũng không thể nắm được trong tay, làm như thế nào để phát triển đây?
Lục Thiếu Hoa cười lắc lắc đầu nói.
- Em nhận thức còn rất hạn chế, trong tương lai sẽ là thời đại internet, mà chúng ta là nhà mạng cung ứng internet, truyền thông không dây cũng đồng thời được thực hiện liên tiếp, huống chi quốc nội bên kia cũng không chỉ làm mạng không dây, truyền thông hữu tuyến cũng sẽ tiến thêm một bước cùng với Hồng Kông bên này.
- Sao?
Tần Tịch Thần lên tiếng, tiếp theo lại hỏi.
- Tương lai trên thế giới sẽ phổ biến internet có phải hay không?
- Chỉ có em không dám nghĩ, chứ không phải em không thể nghĩ.
Dừng một lúc Lục Thiếu Hoa lại nói tiếp.
- Trong tương lai trên thế giới, internet sẽ phủ kín. Công tác văn phòng, sinh hoạt, giải trí… tất cả đều có thể thực hiện trên internet.
- Ừ, xem ra nó được coi trọng.
Tần Tịch Thần gật đầu nói thầm một câu.
Trên thực tế, Lục Thiếu Hoa thiết lập mạng lưới internet, Tần Tịch Thần còn có một chút cảm giác khó hiểu cho rằng Lục Thiếu Hoa đầu tư rất nhiều về con người và nguồn nguyên liệu như vậy là không cần thiết, bây giờ nghe đến Lục Thiếu Hoa nói như vậy, cô hoàn toàn có thể hiểu được, biết rằng Lục Thiếu Hoa muốn nắm cơ hội đầu tiên, đứng đầu về lĩnh vực kỹ thuật số.
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa khẽ cười. Tần Tịch Thần nói như vậy, Lục Thiếu Hoa cũng yên tâm. Thay đổi chủ đề hỏi sang vấn đề thứ hai.
- Truyền thông không dây chính là điện thoại di động của chúng ta, em hẳn là ý thức được tiềm lực tồn tại chứ, di động về sau sẽ trở thành phương tiện thông tin không thể thay thế, hầu hết tất cả mọi người trong tương lai sẽ sử dụng nó, thị trường cũng rất lớn, cho nên tiếp theo là anh muốn bàn với em lấy tài chính Tập đoàn Phượng Hoàng mua lại một nhà sản xuất di động ở Phần Lan để làm.
- Phần Lan?
Tần Tịch Thần nhíu nhíu mày, điều cô nghĩ đến là, Phần Lan chính là một quốc gia nhỏ, một quốc gia nhỏ như vậy Lục Thiếu Hoa cần gì phải làm điều đó chứ?
- Đúng vậy, chính là Phần Lan.
Lục Thiếu Hoa không ý tứ, đưa ra một đáp án rõ ràng, sau đó nói tiếp.
- Phần Lan có một công ty gọi là Nokia, trước hết anh sẽ bố trí người tới thu mua cổ phần công ty này, nếu thuận lợi, không lâu sau công ty này sẽ trở thành thành viên của Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta. Tới lúc đó em phải điều phối một phần lớn nhân sự tới tiếp quản công ty kia.
Lục Thiếu Hoa nói lâu như vậy, mục đích chính là nhắc nhở Tần Tịch Thần về sự việc công ty Nokia. Bởi vì trong tương lai, công ty Nokia kia sẽ trở thành bá chủ về sản xuất điện thoại di động, Lục Thiếu Hoa làm sao lại không chú trọng tới nó chứ, huống chi hiện tại Lục Thiếu Hoa muốn chính mình sản xuất ra điện thoại di động, có một công ty sản xuất di động lớn mạnh trợ giúp, còn sợ không làm ra nổi một cái điện thoại di động đặc sắc sao?
- Tốt, em sẽ xem xét tuyển người có năng lực.
Tần Tịch Thần gật gật đầu, sau đó lại hỏi.
- Đúng rồi, tương lai di động sẽ phát triển đi lên chứ?
Lục Thiếu Hoa là người có linh hồn vượt thời gian, điều này Tần Tịch Thần đã biết tới, cho dù có như vậy nhưng tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, Tần Tịch Thần không thể nào nhẫn nại được, vẫn muốn biết trước sự việc gì sẽ xảy ra so với người khác mới thích. Lục Thiếu Hoa cũng không giấu diếm, đáp lời:
- Hiện tại, màn hình di động là màu xanh, về sau phương hướng phát triển sang màn hình màu, ừ, màn hình màu nghĩa là màn hình màu sắc rực rỡ, nhằm duy trì đưa tin nhắn kèm hình ảnh, sau đó và tiếp nữa là chức năng nghe nhạc, xem ti vi, sau đó là chức năng quay phim, chụp ảnh, sau đó là chức năng giải trí, sau chức năng giải trí là chức năng giống với máy tính, chức năng thực hiện một vài công việc, sau đó là chức năng internet trên điện thoại.
Lục Thiếu Hoa nói với Tần Tịch Thần về việc phát triển mạng lưới truyền thông. Tần Tịch Thần vừa vừa nghe nói như vậy, mắt kinh ngạc, cô không thể tưởng tượng trong tương lai có một ngày di động lại có thể thực hiện nhiều chức năng như vậy, có thể nghe nhạc, xem… không thể tưởng tượng, cuối cùng còn có chức năng internet, hiện tại Tần Tịch Thần không thể nhận ra.
Nhưng quyền uy dù sao vẫn là quyền uy, Lục Thiếu Hoa là người tái sinh, có thể nói là một quyền uy, điều này không thể không thừa nhận, lời của anh ấy tuyệt đối không giả, Tần Tịch Thần cho dù không thể tin được cũng chỉ có thể kìm nén chính mình, bởi vì, Lục Thiếu Hoa tất không lừa dối cô.
Đã làm việc trong Tập đoàn Phượng Hoàng nhiều năm, Tần Tịch Thần ngoại trừ một số người ít người, cô là người có địa vị cao, khả năng hiểu biết lớn hơn so với người khác, chỉ cần một chút thời gian ngay lập tức có thể hiểu được. Sau khi chấp nhận sự thật, Tần Tịch Thần cũng ý thức được vấn đề, không khỏi mở lời hỏi.
- Anh vừa nói công ty Nokia kia chính là giúp đỡ Phượng Hoàng sản xuất di động chứ?
- Ừ, cũng không hẳn.
Lục Thiếu Hoa đưa ra một đáp án kỳ lạ, dừng một chút, bắt gặp khuôn mặt Tần Tịch Thần toàn những dấu hỏi, mới mở miệng nói thêm:
- Chỉ có thể nói là cùng nhau chia sẻ công nghệ, ý định của anh sau này là Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta sẽ tạo ra hai thương hiệu, một là điện thoại di động Phượng Hoàng, một là điện thoại Nokia, hỗ trợ cho nhau.
- Dạ
Rõ ràng là Tần Tịch Thần không ngốc. Hơn nữa, lời nói Lục Thiếu Hoa đều rất rõ ràng như vậy, làm sao cô lại không hiểu rõ chứ.
- Yên tâm đi, em sẽ chú trọng tới chuyện này.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, khẽ hôn Tần Tịch Thần một cái, quan tâm nói.
- Vất vả cho em, bà xã.
- Vì chồng mà làm việc, em không thấy cực khổ.
Tần Tịch Thần cười đùa nói.
Tần Tịch Thần tuy rằng lúc này cười đùa nói, nhưng thực lòng mà nói vì Lục Thiếu Hoa mà làm việc cô không oán giận, không hối hận
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng lên tiếng, ôm chặt Tần Tịch Thần. Sau khi hưởng thụ một chút ấm áp mới nói:
- Còn có một việc anh muốn nói, vài ngày tới có khả năng anh phải đi Châu Phi, ừ, khả năng sẽ đi một thời gian khoảng nửa tháng, bên này giao lại cho em.
Đi Châu Phi một chuyến, kế hoạch này Lục Thiếu Hoa đã chuẩn bị từ lâu. Chỉ có điều vướng phải với Tần Tịch Thần khiến Lục Thiếu Hoa hoãn lại. Hiện tại đã kéo dài hơn một tháng, lúc này đường hàng không đã xin được rồi, cũng bù đắp đủ cho Tần Tịch Thần. Hiển nhiên Lục Thiếu Hoa không muốn kéo dài thêm nữa.
- Đi châu Phi, đi tới nơi không có một con chim nào sống để làm gì?
Trong tư tưởng của Tần Tịch Thần, Châu Phi là nơi nghèo nàn, dân cư thưa thớt, cuộc sống khó khắn, nhưng hiện tại Lục Thiếu Hoa lại nói muốn đi, Tần Tịch Thần quả thực có phần không hiểu.
Có những việc Tần Tịch Thần nên biết nhưng có những việc Tần Tịch Thần không nên biết. Cho dù hiện tại cô là một trong những người tình của Lục Thiếu Hoa, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không muốn cô biết tới quá nhiều chuyện.
Trùng hợp, Châu Phi bên kia có một căn cứ bí mật, chính là Lục Thiếu Hoa không muốn Tần Tịch Thần biết tới bí mật này, cho nên hắn cũng không nhiều lời.
- Ở Châu Phi, chúng ta đang có một đoàn lính đánh thuê, chính là đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm được thế giới xếp hạng thứ nhất, anh cũng đã lâu không qua, nên muốn qua bên đó xem thế nào.
Đây là một lý do hợp lý, nói cho Tần Tịch Thần biết về đoàn lính đánh thuê để cô dễ dàng chấp nhận một chút. Tuy nhiên đoàn lính đánh thuê Tần Tịch Thần chưa từng tiếp xúc, càng không biết xếp hạng thế nào cho đúng, nhưng Lục Thiếu Hoa nói thế giới xếp hạng thứ nhất, Tần Tịch Thần cũng biết khái quát vị trí chiếm giữ.
- Đi lúc này cần phải cẩn thận một chút.
Tần Tịch Thần lo lắng nói một câu.
Tần Tịch Thần thực sự không biết sự việc đoàn, lính đánh thuê nhưng cũng không có nghĩa là cô không biết gì cả. Biết một vài bản chất tồn tại của đoàn lính đánh thuê. Ít nhất cô cũng biết mọi người tham gia đoàn lính đánh thuê là những người xuất ngũ, một ít trong số họ giết người không thấy máu. Đương nhiên tính nguy hiểm luôn tồn tại
- Em yên tâm đi
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu tự tin. Không quan trọng, hiện tại hắn có máy bay, máy bay có thể đáp thẳng xuống căn cứ Hổ Gầm thì hắn sợ gì.
- Đúng rồi, anh quên nói với em một việc, bạn trai cũ của em ở Mỹ sẽ không tới làm phiền em nữa, anh đã bảo người ta đi cảnh cáo hắn.
- Hừ, việc đó. Chỉ có thể nói đã từng là bạn trai, hiện tại em không còn mối liên hệ nào nữa.
Tần Tịch Thần đáp trả một câu, sợ Lục Thiếu Hoa vì vậy mà ghen. Tuy nhiên tiếp xúc với hắn mấy ngày này mới biết đúng là Lục Thiếu Hoa rất hiểu biết. Người này vẻ ngoài là một người luôn tươi cười nhưng thật ra hắn là một người quyết đoán, nếu đụng tới một chút hắn sẽ không dễ dàng tha thứ, chuyện gì cũng đều có thể làm, kể cả việc giết người.
- Người đó là một kẻ lừa đảo. Tuy nhiên, chuyện tình quá khứ hãy cho anh ta trôi vào quá khứ, chỉ cần anh ta không làm phiền em thì hãy coi là khách qua đường đi.
Lục Thiếu Hoa là người thế nào, thông minh thế nào, Tần Tịch Thần không thể hiểu hết qua lời nói. Tuy nhiên tính chiềm hữu rất nhiều, thản nhiên cười, Lục Thiếu Hoa mở miệng nói
- Yên tâm đi, anh chỉ bảo người ta cảnh cáo anh ta thôi. Tuy nhiên nếu anh không nghe cảnh cáo, ừ, mỹ nhân của ta cũng không phải là con chú con mèo mà có thể tới làm phiền.
- Hống hách
Tần Tịch Thần không quên nói một câu. Tuy nhiên trong lòng ngọt ngào như được ăn đường mật.
Lục Thiếu Hoa cười, không đối lời về chủ đề này nữa, hai người kéo cái chăn, cười nói.
- Chúng ta không nói việc này nữa, hiện tại dành thời gian để yêu nhau.