Bởi vì đứa trẻ vừa mới được sinh ra nên sức chống cự còn rất yếu, hiển nhiên không thể để mọi người tùy tiện bế ẵm. Không, ngay cả người cha ruột như Lục Thiếu Hoa cũng không được bế, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn y tá bế đứa nhỏ đi.
May mà sự chú ý của mọi người cũng thay đổi, dồn hết về phía Tăng Vũ Linh. Khi bác sĩ đưa Tăng Vũ Linh ra khỏi phòng hộ sinh, tất cả mọi người đều vây quanh cô, quan tâm hỏi han.
Kết quả rất tốt đẹp, vì vậy mọi người mới thấy yên tâm, thở phào nhẹ nhõm, Lục Thiếu Hoa cũng không ngoại lệ, mặc dù trước đó hắn đã biết hầu như sẽ không có nguy hiểm gì xảy ra, nhưng giờ phút này, Lục Thiếu Hoa thật sự vẫn không ngăn nổi, thở phào nhẹ nhõm, dù sao thì đến lúc này hắn mới được nhìn thấy hai mẹ con họ bình an.
Do Tăng Vũ Linh rất yếu, phải về phòng điều trị nghỉ ngơi, vì vậy Lục Thiếu Hoa cùng đưa Tăng Vũ Linh đến phòng bệnh, tận cho đến khi Tăng Vũ Linh chìm sâu vào giấc ngủ, Lục Thiếu Hoa mới nhẹ nhàng rời khỏi phòng bệnh, sau đó hắn đi đến phòng giữ nhiệt cho trẻ.
Thân phận của Lục Thiếu Hoa thì không cần nói nhiều, ở Hồng Kông, hắn như là một ông trùm. Mà hiện tại con hắn đã được sinh ra, bệnh viện hiển nhiên không dám lơ là. Sau khi làm tốt xong tất cả mọi việc, họ liền đưa con của Lục Thiếu Hoa vào phòng giữ ấm, để tránh cho đứa trẻ bị cảm lạnh và nhiễm khuẩn.
Cũng chính là khi bước vào phòng cách ly giữ ấm, người làm cha như Lục Thiếu Hoa không thể không ôm con hắn một chút. Còn phải đợi sau hai mươi tư giờ nữa, cũng chỉ có thể đứng nhìn từ bên ngoài, nhìn qua tấm kính thủy tinh từ rất xa.
Lục Thiếu Hoa qua thăm con trai, còn những người khác thì đến thăm cháu trai đích tôn của họ. Tăng Ái Dân, Tăng Kiến Quốc, Lục Xương, Lục Gia Diệu, Trần Lệ và một số người thân thiết khác, tất cả đều tập trung ở bên ngoài, tụm năm tụm ba nói gì đó, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười, bầu không khí rất ôn hòa, thân thiện và ấm áp.
Song Lục Thiếu Hoa cũng không bảo họ nói nhỏ lại, mà nhìn con trai của hắn một chút, sau đó mang theo một vấn đề vô cùng nan giải mà đi ra, đó là việc đặt tên.
Đứa trẻ đã được sinh ra, nhưng đến bây giờ vẫn chưa tìm ra được một cái tên thích hợp. Lục Thiếu Hoa thật sự có thêm trăm cái đầu nữa cũng không thể nghĩ ra được, thôi thì cứ gán cho những người bề trên để họ nghĩ, để họ phải đau đầu, còn hắn thì được nhàn nhã.
Trải qua gần nửa giờ thảo luận, cuối cùng cũng có kết quả, đặt tên là Lục Khiếu, chỉ có một chữ Khiếu, ý nghĩa cũng rất rõ ràng, “Khiếu” chính là trong “Khiếu Thiên”, khuấy động trời cao, rất khí phách, cũng không hề thô tục hay tầm thường, Lục Thiếu Hoa cũng đã đồng ý.
Đến lúc này, tên Lục Khiếu cuối cùng cũng được chấp nhận, con của Lục Thiếu Hoa tên là Lục Khiếu. Đứa trẻ này ra đời như một chiếc chìa khóa vàng, vận mệnh của nó đã được quyết định từ giờ phút này, không tầm thường.
Có lẽ sau này Lục Thiếu Hoa vẫn còn có thể sinh thêm những đứa trẻ khác, nhưng Lục Khiếu dù sao vẫn là con trưởng, chỉ cần không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, người kế thừa vị trí của Lục Thiếu Hoa chắc chắn sẽ là Lục Khiếu. Đương nhiên, với người có kinh nghiệm đối nhân xử thế hai đời như Lục Thiếu Hoa, cho dù sau này có thêm đứa con nào, hắn cũng không để những người con của hắn vì tài sản mà nảy sinh mâu thuẫn.
Từ xưa đến nay, tranh chấp tài sản là chuyện xảy ra thường xuyên, Lục Thiếu Hoa thật không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó xuất hiện trong gia đình của hắn.
Thế nhưng cảnh tượng đó dù thế nào cũng sẽ không xảy ra trong nhà họ Lục, bởi vì Lục Thiếu Hoa ngoài Lục Khiếu ra thì không có người con trai nào khác, còn như con gái thì hắn có, nhưng chuyện tranh chấp tài sản thì nhất định sẽ không xuất hiện. Tất nhiên, đây là chuyện trong tương lai sau này, chúng ta tạm thời không đề cập tới.
Nói về chuyện Lục Khiếu ra đời, mang tin mừng đến cho hai gia đình họ Lục và họ Tăng, tiếng cười vui vẻ hơn, tiếng khóc của trẻ con cũng nhiều hơn, hòa quyện vào nhau tạo thành bản nhạc hòa thuận vui vẻ, làm cho bầu không khí ấm áp của gia đình càng thêm mĩ mãn.
Chỉ có điều bầu không khí này cũng không kéo dài được lâu liền bị phá hỏng. Vào hôm nay, Lý Chí Kiệt gọi điện thoại tới, báo cáo với Lục Thiếu Hoa rằng gia tộc Rothschild có hoạt động khác thường, tài sản dưới quyền của họ cũng đều bắt đầu được điều động, dường như họ đang âm mưu để chuẩn bị thực hiện một kế hoạch gì đó. Mà nhìn từ số tài sản được huy động thì có thể thấy toàn bộ đều là để đối phó với Tập đoàn Phượng Hoàng, rất có khả năng họ định tấn công vào Tập đoàn Phượng Hoàng.
Nếu như là lúc bình thường, có lẽ Lý Chí Kiệt sẽ cho rằng hoạt động khác thường của gia tộc Rothschild là điều động để kinh doanh buôn bán, nhưng vì Lục Thiếu Hoa đã căn dặn rất kỹ, Lý Chí Kiệt cũng không dám lơ là chậm trễ, lập tức thu thập tin tức tình báo về gia tộc Rothschild, đồng thời dựa vào tình hình thực tế để suy đoán.
Được rồi, gia tộc Rothschild chẳng qua chỉ là điều động tài sản để đối phó ngang sức với Tập đoàn Phượng Hoàng mà thôi. Điều này cũng không thể chứng minh rằng họ muốn tấn công Tập đoàn Phượng Hoàng. Nhưng tại sao Lý Chí Kiệt lại cho rằng họ muốn xông tới Tập đoàn Phượng Hoàng chứ?
Điều này thì phải nói về dầu mỏ, cùng với sự gia tăng khai thác các mỏ dầu của Tập đoàn Phượng Hoàng, hiện tại dầu mỏ của Tập đoàn Phượng Hoàng đã chiếm một vị trí nhất định trên thị trường dầu mỏ, lại có căn cứ Hổ Gầm thu nhận lượng lớn các mỏ dầu, mà Tập đoàn Phượng Hoàng và căn cứ Hổ Gầm lại có quan hệ rất mật thiết, chính vì vậy mà làm cho gia tộc Rothschild không thể không có phản ứng.
Đó là lí do mà từ trước đó, Lục Thiếu Hoa đã sớm căn dặn Lý Chí Kiệt khi nhận được tin gia tộc Rothschild có hoạt động khác thường, cần phải phân tích thật tỉ mỉ, cẩn thận, sau đó báo cáo lại với hắn.
- Gia tộc Rothschild không điều động tích cực về phương diện dầu mỏ sao?
Lục Thiếu Hoa hỏi.
Câu hỏi của Lục Thiếu Hoa nhìn qua thì có vẻ không liên quan lắm đến chủ đề chính, nhưng cũng không nên coi thường. Nếu gia tộc Rothschild đúng là có điều động tích cực về phương diện dầu mỏ, như vậy chứng minh bọn họ xông tới là vì dầu mỏ, còn như những tài sản khác thì chỉ là điều động để trợ giúp, từ đó có thể xác định chắc chắn tám phần là bọn họ nhằm vào Tập đoàn Phượng Hoàng.
Mà nếu gia tộc Rothschild không tích cực điều động dầu mỏ, như vậy cũng chỉ có hai lĩnh vực là hướng về phía Tập đoàn Phượng Hoàng mà thôi, bởi vì theo như tình báo mà Lý Chí Kiệt thu thập được thì tài sản chủ yếu của gia tộc Rothschild chỉ có hai, một là tiền tệ, một là dầu mỏ. Còn như về các tài sản khác tuy có nhiều nhưng cũng không phải là chủ nghiệp.
Nếu đã là như thế, vậy thì ở lĩnh vực này Tập đoàn Phượng Hoàng không va chạm với gia tộc Rothschild rồi. Dù gia tộc Rothschild có điều động thì cũng không phải nhằm Tập đoàn Phượng Hoàng mà xông tới.
- Rất hăng hái.
Đây là câu trả lời của Lý Chí Kiệt.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa ừ một tiếng, sau đó dường như nói thầm một mình:
- Xem ra bọn họ thật sự là hướng tới chúng ta rồi.
Lục Thiếu Hoa nắm chắc chín phần là gia tộc Rothschild muốn tấn công Tập đoàn Phượng Hoàng. Việc này làm hắn thấy rất đau đầu. Còn như nguyên nhân, không vì điều gì khác, chính là vì hiện tại không phải là lúc thích hợp để đấu với gia tộc Rothschild.
Lục Thiếu Hoa lặng im suy nghĩ, có chút lơ đễnh...
- Chúng ta nên làm gì đây?
Lý Chí Kiệt dường như nhận thấy được tâm trạng lơ đễnh của Lục Thiếu Hoa, mở miệng nói, kéo hắn về với thực tại. Dù sao thì Lục Thiếu Hoa vẫn chưa nói việc tiếp theo y cần làm là gì.
- Cẩn thận chú ý đến mọi hoạt động của gia tộc Rothschild, nếu có thể thì dò hỏi rõ ràng kế hoạch của bọn họ.
Lục Thiếu Hoa nói rất ngắn gọn, thế nhưng lại vạch rõ bước hoạt động tiếp theo mà mấy người Lý Chí Kiệt cần phải làm.
- Được.
...
Cúp điện thoại cắt đứt liên lạc với Lý Chí Kiệt, Lục Thiếu Hoa chau mày, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác bất lực. Không phải Lục Thiếu Hoa sợ gia tộc Rothschild, mà là kế hoạch không theo kịp sự thay đổi.
Trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, nếu gia tộc Rothschild tấn công chậm lại một năm, như vậy Lục Thiếu Hoa tuyệt đối có thể làm gia tộc Rothschild chết không đất chôn thân, thế nhưng bọn họ lại đến vào lúc này, sức mạnh chênh lệch làm Lục Thiếu Hoa không cách nào để chủ động tấn công được, chỉ có thể phòng thủ ở thế bị động.
Phòng thủ, Lục Thiếu Hoa ghét nhất là phải phòng thủ. Nếu đem ra so sánh thì hắn thích tấn công hơn là phải phòng thủ, nhưng vào lúc này, Lục Thiếu Hoa không thể để lộ quyền lực thật sự ra được. Vì vậy so với gia tộc Rothschild thì Lục Thiếu Hoa cố ý để bị bao vây đưa vào hoàn cảnh xấu.
Tình thế không thuận lợi thì phải làm sao? Đương nhiên là tập trung cao độ để phòng thủ, hạn chế thiệt hại đến mức thấp nhất, chống đỡ chờ đến khi thời cơ chín muồi, sau đó làm một mẻ lật ngược tình thế chuyển từ phòng thủ sang tấn công, xử lý gia tộc Rothschild.
Phòng thủ.
Với tình hình trước mắt thì Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể lựa chọn cách này, ngoài cách này ra, tuy còn nhiều cách khác, nhưng tất cả đều không phải là kế sách tốt nhất.
Trong lòng đã có kế hoạch, Lục Thiếu Hoa cũng không chần chừ do dự, liền gọi điện ngay cho Tần Tịch Thần, để cô thông báo họp tất cả các quản lý cao cấp của Tập đoàn Phượng Hoàng, sau đó lái xe đến cao ốc Phượng Hoàng.
Ở trên xe, Lục Thiếu Hoa lại gọi điện cho Lý Chí Kiệt, hỏi y có thu được tin tức gì về hoạt động của gia tộc Rothschild trên thị trường tài chính hay không. Lý Chí Kiệt cũng nhanh chóng trả lời lại rằng gia tộc Rothschild không có động tác gì bất thường trên thị trường tài chính.
Công ty tài chính Phượng Hoàng hiện tại đã là ngón tay cái của ngành tài chính, bỏ xa những công ty tài chính khác ở phía sau. Nhưng đừng quên rằng chủ nghiệp của gia tộc Rothschild cũng là ngành tài chính. Nhiều năm ẩn mình như vậy, sức mạnh thật sự của họ như thế nào, Lục Thiếu Hoa thật sự vẫn chưa biết rõ.
Hiện giờ nhận được tin gia tộc Rothschild điều động tài chính, Lục Thiếu Hoa hiển nhiên không thể không phòng thủ.
Thế là ngay sau đó Lục Thiếu Hoa liền gọi điện cho Lưu Minh Chương, bảo mấy người họ tạm gác lại công việc đang làm, lập tức đến cao ốc Phượng Hoàng họp.
Đáng lẽ Lục Thiếu Hoa cũng không nghĩ sẽ triệu tập mấy người Lưu Minh Chương đến họp, bởi vì mấy người họ đang lập ra kế hoạch đón cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008, nhưng hiện tại gia tộc Rothschild đã đến, Lục Thiếu Hoa không thể không bảo mấy người họ tạm dừng công việc đang làm lại để cùng nhau thảo luận kế sách đối phó.
Mấy người Lưu Minh Chương cũng biết rõ phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, mấy người họ đang phải lập ra một kế hoạch quan trọng như vậy, nếu không phải gặp chuyện quá lớn thì Lục Thiếu Hoa sẽ không làm phiền họ. Thế nhưng bây giờ Lục Thiếu Hoa lại bảo mấy người tạm gác kế hoạch này lại, có thể thấy hắn đang gặp rắc rối rất lớn.
- Có cần thông báo cho các cấp dưới để họ chuẩn bị sẵn sàng không?
Lưu Minh Chương nói rất nghiêm túc.
Lưu Minh Chương tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Lục Thiếu Hoa nghiêm túc đến kỳ lạ bảo mấy người họ đến họp, chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì đó, hơn nữa còn liên quan đến vấn đề tài chính. Vì vậy Lưu Minh Chương mới hỏi có cần nhóm người môi giới chứng khoán của Công ty tài chính Phượng Hoàng chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu hay không.
- Bảo mọi người chuẩn bị đi, đồng thời kết thúc những việc không quan trọng, rút vào phòng thủ, theo dõi hướng đi của thị trường.
Lục Thiếu Hoa ra chỉ thị.
- Được. Tôi lập tức sắp xếp ngay.
Lưu Minh Chương không dám nói đùa, nghiêm túc trả lời.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì thêm, ừ một tiếng liền tắt máy.
Đoàn xe của Lục Thiếu Hoa chạy rất nhanh, tới cửa chính của cao ốc Phượng Hoàng thì dừng lại, Lục Thiếu Hoa với nẻ mặt rất quan trọng đi vào trong Tập đoàn Phượng Hoàng. Từ sắc mặt của hắn liền có thể nhân thấy được rằng đây là một thử thách rất nguy hiểm và đáng sợ. Mà sự thật cũng đúng là như vậy, một trận bão ác liệt đang quét nhanh về phía Tập đoàn Phượng Hoàng.