Trong lòng có kế hoạch, Lục Thiếu Hoa yên tâm hơn rất nhiều, trong phòng họp hàn huyên với Lý Chí Kiệt vài câu, sau đó ai về vị trí người đó.
Lục Thiếu Hoa liền về ngay nơi ở, nhưng không phải về nhà thì không có việc để làm. Hắn đột nhiên tỉnh ngộ, biết mình đã phạm sai lầm.
Sai lầm không phải gì khác, chính là hai công ty mới thành lập, công ty Châu Bảo Phượng Hoàng và công ty Khoáng Sản Phượng Hoàng.
Vốn tập đoàn Phượng Hoàng thành lập hai công ty mới không có gì là lạ, nhưng khi hai công ty vận hành thì có vấn đề ngay, dù gì thì hai công ty mới thành lập hoạt động ở Châu Phi, như vậy sẽ làm cho một số người chú ý đến.
Mọi người đều biết, Lục Thiếu Hoa có quan hệ với căn cứ Hổ Gầm, hơn nữa, còn rất mật thiết, vì Lục Thiếu Hoa nhiều lần thuê người ở đoàn Hổ Gầm, ngay cả vệ sĩ bên cạnh hắn cũng là ở đoàn Hổ Gầm, như vậy một khi hai công ty hoạt động loanh quanh ở Châu Phi, cũng không khó để đoán ra là có quan hệ với Hổ Gầm.
Tuy có quan hệ với Hổ Gầm cũngkhông có gì lạ, nhưng một khi bên châu Phi rối loạn, kết quả sẽ khác ngay, không khó để nhìn ra, người gây ra chính là đoàn Hổ Gầm.
Đây chính là một đòn chí mạng, bên ngoài nhìn không ra, những khi đã phân tích, lỗ hở rất nhiều, gần như có thể đoán ra Châu Phi rối loạn là do đoàn Hổ Gầm làm, đây không phải là việc Lục Thiếu Hoa mong nhìn thấy. May mắn là hai công ty vừa mới chuẩn bị đăng ký, vẫn chưa vận hành, Lục Thiếu Hoa vẫn còn thời gian bù đắp khuyết điểm, lấp đầy lỗ hổng.
Nhưng mà, vấn đề mới phát hiện ra, Lục Thiếu Hoa phải làm thế nào để lấp đầy lỗ hổng này? Đây là một bài toán quá khó, cũng là vấn đề Lục Thiếu Hoa cảm thấy đau đầu nhất, mà còn là một vấn đề cần phải giải quyết ngay, Lục Thiếu Hoa không thể không động não suy nghĩ.
Cũng vào lúc này, cái đầu thông minh của Lục Thiếu Hoa lại phát huy tác dụng, chỉ cần mười mấy phút, Lục Thiếu Hoa đã phác thảo ra một kế hoạch lớn, chỉ cần chỉnh sửa một chút, một kế hoạch hoàn thiện sẽ xuất hiện.
- Ôi, không được…Không được….Như thế này không được…. Ừ, đúng, phải thế này…
Miệng Lục Thiếu Hoa nói không ngừng, cứ luôn phản bác ý kiến của mình, thỉnh thoảng mới khẳng định một câu.
Cho dù Lục Thiếu Hoa có thông minh thế nào đi nữa, hắn cũng không thể nghĩ ra một kế hoạch hoàn thiện trong nháy mắt, phải qua từng bước hoàn thiện, mà trước khi hoàn thiện phải suy diễn.
Sau khoảng nửa tiếng, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng khôi phục lại tinh thần mấy ngày trước, mặt lộ vẻ tươi cười, mới nhìn là biết Lục Thiếu Hoa đã có trong đầu một kế hoạch hoàn thiện.
Đúng, Lục Thiếu Hoa đã vẽ ra một kế hoạch hoàn hảo, kế hoạch này so với kế hoạch cũ không có quá nhiều khác biệt, chỉ là phân thành năm công ty khoáng sản ở năm quốc gia chuẩn bị khống chế, sau đó tuyên bố hợp tác với tập đoàn Phượng Hoàng.
Tập đoàn Phượng Hoàng dù sao cũng là một doanh nghiệp nổi tiếng thế giới, chí ít bây giờ cũng không có ai dám nói không biết tập đoàn Phượng Hoàng là gì. Nói không biết có tập đoàn Phượng Hoàng thì người đó không phải đần thì cũng thuộc tầng lớp dưới cùng của xã hội.
Tập đoàn Phượng Hoàng đã có tên tuổi lớn như vậy, tại sao không hợp tác với năm quốc gia châu Phi? Đáp án rõ ràng, hợp tác với ai là quyền tự do của mỗi quốc gia, huống chi tập đoàn Phượng Hoàng có quan hệ với Hổ Gầm,mà đợi cho đến lúc khống chế bảy quốc gia rồi, Hổ Gầm đã trở thành một tổ chức vô cùng quyền uy, thông qua tập đoàn Phượng Hoàng để nịnh bợ căn cứ Hổ Gầm cũng là bình thường thôi.
Đúng vậy, người ngoài có thể lý giải như vậy, năm quốc gia có tài nguyên khoáng sản phong phú muốn thông qua việc hợp tác với tập đoàn Phượng Hoàng để nịnh bợ căn cứ Hổ Gầm, tạo quan hệ tốt với Hổ Gầm, không thể nói họ làm như vậy là xấu.
Thật ra, cái gọi là “hợp tác” chỉ là ngụy trang thôi, bởi vì thực tế thì Hổ Gầm đã nắm năm quốc gia kia trong lòng bàn tay. Do đó, nói hợp tác chỉ là cách nói ngụy trang, cũng không hẳn là có sức thuyết phục, Lục Thiếu Hoa phải làm như thật bằng cách đưa ra giá cao khi thu mua các loại quặng, để cho thấy giữa hai bên có quan hệ hợp tác.
Trừ việc đó ra, căn cứ Hổ Gầm xuất ra rất nhiều vũ khí để đổi lấy khoáng sản, như vậy cũng có thể xem như là công khai hợp tác, dù sao ai cũng biết căn cứ Hổ Gầm và tập đoàn Phượng Hoàng có quan hệ rất khăng khít.
Đồng thời, Lục Thiếu Hoa cũng suy xét đến vấn đề khống chế bảy quốc gia. Hắn khống chế bọn họ là vì cái gì? Lúc đầu là vì thời hạn giao vàng, sau đó là đủ loại tài nguyên khoáng sản, muốn từ đó kiếm thật nhiều tiền, nhưng dù sao mấy quốc gia kia cũng là do Lục Thiếu Hoa kiểm soát, hắn không thể làm cho bọn họ quá xuống dốc.
Lục Thiếu Hoa là người thích sự hoàn hảo, cũng như tập đoàn Phượng Hoàng vậy, Lục Thiếu Hoa không lúc nào là không tiến hành xây dựng tập đoàn Phượng Hoàng, để tập đoàn Phượng Hoàng đạt đến đỉnh cao, sản xuất ra những sản phẩm hoàn hảo.
Sự khống chế bảy quốc gia có thể xem như là một phần trong sự nghiệp của Lục Thiếu Hoa, đương nhiên Lục Thiếu Hoa không thể để các nước này đi xuống, cho nên, hắn phải nghĩ biện pháp làm cho nơi này phát triển, cho dù không thể trở thành những quốc gia thịnh vượng thì ít nhất cũng phải làm sao cho người dân không bị thiếu đói.
Lục Thiếu Hoa sẽ không để nền kinh tế các quốc gia này xuống dốc vì các nước này đối với tương lai của hắn rất quan trọng, bất kể hắn có muốn hay không, hắn phải kéo nền kinh tế bảy quốc gia này đi lên, sau này khi kế hoạch toàn diện về dầu mỏ của hắn được triển khai, hắn sẽ có một hậu thuẫn vững chắc.
Phát triển bảy quốc gia. Đây là chuyện trước mắt Lục Thiếu Hoa phải giải quyết. Nhưng với tình hình kinh tế hiện nay của bảy quốc gia này không có gì khả quan, không, phải nói là rất gay go. Nếu muốn bảy quốc gia này phát triển, phải đầu tư rất nhiều tiền của. Lúc này Lục Thiếu Hoa cũng không dư bao nhiêu tiền, như vậy chuyện này không dễ thực hiện.
Lại một vấn đề khiến hắn phải đau đầu. May mà bảy quốc gia có tài nguyên khoáng sản rất phong phú, có thể đổi lấy nhiều tiền. Mà tập đoàn Phượng Hoàng lại là sản nghiệp của Lục Thiếu Hoa, ngoại trừ một số phí tổn để đưa vào hoạt động và lợi nhuận có tính tượng trưng, gần như Lục Thiếu Hoa có thể đem toàn bộ số tiền bán khoáng sản đầu tư vào việc phát triển kinh tế của bảy quốc gia này.
Chuyện rất đơn giản, tận dụng ưu thế trời cho để tự phát triển, đó là kế hoạch do Lục Thiếu Hoa nghĩ ra. Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng có thể rút ra một phần vốn để bổ sung, giúp cho nơi này phát triển nhanh hơn.
- Phù!
Lục Thiếu Hoa thở ra một hơi dài, lập tức lắc đầu, thì thào một câu:
- Hình như mình nghĩ quá xa.
Lục Thiếu Hoa là một người nhìn xa trông rộng, hắn cũng là người đi một bước nhìn mười bước, nhưng nghĩ đến việc làm thế nào phát triển bảy quốc gia dường như quá xa thật, dù sao cho tới bây giờ, Lục Thiếu Hoa chỉ mới khống chế được một quốc gia, còn tới sáu quốc gia chưa hề động tới.
Cho nên, dù cho Lục Thiếu Hoa thấy xa, hắn cũng không thể không lượng sức mà đi, chỉ đi trước vài bước quan trọng. Lúc này điều cấp thiết là biến sự hợp tác trực tiếp của Khoáng sản Phượng Hoàng và Châu Bảo Phượng Hoàng thành hợp tác gián tiếp, bằng cách để cho quốc gia mà hắn đã khống chế thành lập một công ty khoáng sản thuộc sở hữu nhà nước, rồi cho công ty Khoảng sản Phượng Hoàng tiến hành hợp tác với công ty này.
Có kế hoạch, kế tiếp là thực hiện, Lục Thiếu Hoa ghi ra những ý tưởng của mình, rồi phái người đem kế hoạch tới cho Tiền Khiêm, bảo Tiền Khiêm ngày hôm sau nhanh chóng gọi cho tân Tổng thống, tranh thủ củng cố cho kế hoạch này.
Bên châu Phi này, muốn thành lập một công ty khoáng sản nhà nước thật dễ dàng, nhưng bên Hồng Kông thì không dễ dàng như vậy, cho dù là tập đoàn Phượng Hoàng cũng vậy.
Công ty Khoáng sản Phượng Hoàng dựa theo quy hoạch của Lục Thiếu Hoa , đó là một công ty tạo vỏ bọc, không phải là công ty thực sự, nhưng đã là công ty trực thuộc tập đoàn Phượng Hoàng thì cũng không thể quá đơn giản về thủ tục được, đó là vì hình ảnh của tập đoàn Phượng Hoàng.
Cứ như vậy hai ngày trôi qua, thời gian này vừa vặn để tình hình bên châu Phi này tạm lắng xuống, khi công ty đã được đăng ký xong bên Hồng Kông, sắp đặt ổn thỏa, có thể chính thức khai trương, tình hình bên châu Phi cũng có thể đã yên, như vậy hai bên có thể bắt đầu vận chuyển trao đổi hàng hóa.
Đúng vậy, với thời gian như trên, Lục Thiếu Hoa tính toán rất chuẩn xác, cho dù có chênh lệch thì cũng không quá hai ngày, không ảnh hưởng gì.
Nhưng mà người ngoài không ai hay, Lục Thiếu Hoa viết tấm giấy này là quyết định một việc rất quan trọng, đủ để làm chấn động tất cả mọi người.