Cũng đang lúc Tần Tịch Thần không thể lý giải, cho nên, Tần Tịch Thần mới hướng về Lục Thiếu Hoa đưa ra vấn đề:
- Vì sao phải kéo dài thời gian phòng thủ?
- Anh biết em nghĩ như thế nào, đơn giản chính là sợ phòng thủ sẽ khiến chúng ta bị tổn thất thôi.
Nói tới đây, Lục Thiếu Hoa tạm dừng, theo sau mới nói tiếp.
- Điểm này anh đã sớm nghĩ tới, anh làm như vậy có hai mục đích, một là tạo cho kẻ thù một biểu hiện giả dối, biểu hiện giả dối này chính là khiến kẻ thù nhận thức là chúng ta không có thực lực phản kích, có thể thua kẻ thù.
- Về phần mục đích thứ hai thì sao? Vậy càng thêm đơn giản, khi chúng ta tiến hành phản kích khí thế tất phải hăng hái tạo thêm cho kẻ thù một đòn trí mạng, mà nếu muốn làm được như thế, cần phải có thời gian để bố trí.
Lục Thiếu Hoa cuối cùng không quên bổ sung nói.
Chuẩn bị thì cần thời gian, Lục Thiếu Hoa nếu muốn cho kẻ thù một đòn trí mạng, như vậy phải cần bố trí tốt một chút mới được, phải có hệ thống kế hoạch, như vậy mới cam đoan tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn, nhưng bố trí này đồng thời cần đến thời gian, hơn nữa còn cần một đoạn thời gian rất dài, trong khoảng thời gian này theo Lục Thiếu Hoa phỏng chừng sơ sơ, chậm thì một tuần, cũng chính là bảy ngày thời gian, lâu thì mười ngày, cho nên, Lục Thiếu Hoa mới nói kéo dài một tuần đến mười ngày thời gian để phòng thủ.
Nghe vậy, Tần Tịch Thần cuối cùng đã hiểu được, suy nghĩ một chút, cảm giác được chính mình đã vội vàng, không tỉ mỉ hướng suy nghĩ theo phương diện này, nên mới dẫn đến việc đưa ra câu hỏi về vấn đề rất ngây thơ, nhưng mặc kệ nói như thế nào, Tần Tịch Thần cũng còn có chút lo lắng, dù sao Tập đoàn Phượng Hoàng tài chính không nhiều lắm a, phải kiên trì một tuần đến mười ngày thời gian, chỉ sợ có chút khó khăn a.
Còn không, Tần Tịch Thần giật giật môi, đem tính toán của cô lo lắng nói ra, nhưng phản ứng của Lục Thiếu Hoa tốc độ rất nhanh, khi Tần Tịch Thần còn chưa có mở miệng, Lục Thiếu Hoa liền mở miệng trước.
- Anh biết em lo lắng cái gì, không phải là vấn đề tài chính sao, không có việc gì đâu, lần trước sau khi vào Mỹ, trong tay còn có gần trăm tỷ đô la Mỹ tài chính đấy, hơn nữa trong tập đoàn vốn lưu động còn có ba mươi tỷ đô la Mỹ, có hơn trăm tỷ đô la Mỹ tài chính, tuy rằng cấp cho Phượng Hoàng tài chính hơn 20 tỷ đô la Mỹ, nhưng, cũng còn lại một trăm tỷ Mỹ, dùng tham chiến, hẳn là đủ.
Dùng một trăm tỷ đô la Mỹ để tham chiến, nhìn qua thấy rất nhiều, nhưng đừng quên, công ty con kỳ hạ của Tập đoàn Phượng Hoàng có đến mười đến cái, hiện tại mỗi một công ty con đều bị công kích, một trăm tỷ đô la Mỹ gánh vác, kỳ thật cũng không phải rất nhiều.
Nhưng cho dù là như thế nào cũng vậy, thế là đủ rồi, tối thiểu khi Lục Thiếu Hoa nghĩ đến, đây là đủ rồi. Ừ, cho dù là không đủ, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có năng lực điều động tài chính từ nơi khác, về vấn đề tài chính, Lục Thiếu Hoa tuyệt không lo lắng.
Lục Thiếu Hoa lời cần nói đều đã nói ra, Tần Tịch Thần còn có thể nói cái gì, chỉ có thể đồng ý gật gật đầu, theo sau lại cam đoan nói.
- Ngày mai em sẽ thông báo xuống dưới, kêu cho bọn họ kiên trì trụ.
- Ừ.
…
Một đêm yên tĩnh trôi qua, sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa sớm rời khỏi giường, sau khi rời giường cũng chưa cần đánh răng rửa mặt, mà liên tiếp gọi ba cuộc điện thoại, gồm Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh, cùng với Lý Tông Ân, kêu bọn họ chờ ở trụ sở tài chính Phượng Hoàng, một giờ sau hắn sẽ đên trụ sở công ty tài chính Phượng Hoàng.
Lục Thiếu Hoa không có triệu tập mấy người Lưu Minh Chương đến biệt thự của hắn, cũng không phải Lục Thiếu Hoa không triệu tập bọn họ, mà là hiện tại Phượng Hoàng tài chính ghánh chịu áp lực rất lớn, hai công ty đưa ra thị trường và công ty có đầu tư Hongkong đều đã bị công kích, mấy người Lưu Minh Chương là tam đại đầu sỏ của Phượng Hoàng tài chính khẳng định phải vội vàng xử lý rồi.
Mà nếu Lục Thiếu Hoa kêu bọn họ triệu tập đến biệt thự của hắn, mấy người Lưu Minh Chương sẽ không có biện pháp gì để ở Phượng Hoàng tài chính trấn thủ, một khi phát hiện ra tình huống gì, không làm rõ được tình huống, phỏng chừng hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Mà nếu Lục Thiếu Hoa đi Phượng Hoàng tổng bộ gặp mấy người Lưu Minh Chương, thì kết quả sẽ không giống nhau, cho dù là mấy người Lưu Minh Chương không có ở hiện trường chỉ huy, có phát sinh tình huống khẩn cấp, người phía dưới cũng có thể báo cáo đúng lúc, đúng không.
Thời khắc mấu chốt, không thể chấp nhận được sự qua loa, ít nhất, Lục Thiếu Hoa vào lúc này rất thận trọng, sợ vì có sự qua loa mà làm cho cục diện không khống chế được.
…
…
Dùng xong bữa sáng, Lục Thiếu Hoa không ở lại, trực tiếp ngồi xe đi tới Phượng Hoàng building, sau khi xuống xe liền thẳng đến trụ sở của công ty tài chính Phượng Hoàng, tiến vào trong phòng hội nghị nhỏ của công ty tài chính Phượng Hoàng, theo sau liền chuẩn bị họp.
Biết được Lục Thiếu Hoa qua đây, mấy người Lưu Minh Chương đã sớm có mặt ở trong phòng hội nghị cùng đợi, cho nên khi Lục Thiếu Hoa đến, là lúc mấy người Lưu Minh Chương sớm đã ở bên trong phòng hội nghị rồi, nhìn thấy Lục Thiếu Hoa, bọn họ đều đứng dậy, tỏ vẻ tôn kính đối với Lục Thiếu Hoa.
- Đều ngồi cả đi, không cần khách khí.
Lục Thiếu Hoa vung tay lên, vẻ mặt nghiêm túc nói một câu, theo sau mới dùng ánh mắt ra hiệu một chút cho Lý Thượng Khuê theo ở phía sau, ý tứ rất rõ ràng, kêu Lý Thượng Khuê phát tư liệu.
Trước khi Lục Thiếu Hoa đến đây, đã mở máy tính lấy tài liệu tình báo của Lý Chí Kiệt đến đây, hiện tại hội nghị sẽ bắt đầu rồi, trước đem tài liệu cho Lưu Minh Chương bọn họ xem là có này tất yếu .
Mấy người Lưu Minh Chương hiểu rất rõ, Lục Thiếu Hoa trịnh trọng phát cho bọn họ văn kiện như vậy, chắc chắn văn kiện sẽ không đơn giản. Quả nhiên, khi Lưu Minh Chương bọn họ mở văn kiện ra xem, mỗi người bọn họ đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, theo sau còn nhìn thoáng qua Lục Thiếu Hoa, ánh mắt dường như là đang nói:
- Nội dung văn kiện thật vậy chăng?
Lục Thiếu Hoa cứ thế cho Lưu Minh Chương bọn họ một ánh mắt xác nhận, sau còn gật gật đầu đáp lại Lưu Minh Chương bọn họ, nói rằng văn kiện kia nội dung đúng là thật.
Mặc kệ là Lưu Minh Chương hay là Lý Vân Thanh, Lý Tông Ân, ba người bọn họ trên mặt đều lộ ra sự tươi cười, sự tươi cười này nhìn qua có chút gì đó gian gian, nói là vui vẻ tươi cười thì không giống, phải nói là hơi có chút âm trầm khi tươi cười.
- Ha ha... “
Lưu Minh Chương cười ha ha, nói.
- Đây là ý trời muốn tiêu diệt Morgan tập đoàn tài chính a, cái gọi là trời làm đất không thể sống nổi chính là đây, đến ông trời cũng không đứng về phe Morgan tập đoàn tài chính, chúng ta sao có thể bại đây.
Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân hai người tuy rằng không nói gì thêm, nhưng cái gật đầu của bọn họ đã thuyết minh hết thảy, bọn họ đồng ý với cách nói của Lưu Minh Chương.
- Quả thật, ông trời đã đứng về phía chúng ta.
Không thể phủ nhận, Lục Thiếu Hoa cũng đồng ý với cách nói của Lưu Minh Chương, sau đó mới trở lại chuyện chính, nói.
- Tốt lắm, nói vào vấn đề chính một chút đi, hiện tại công kích Morgan tập đoàn tài chính cần bao nhiêu tài chính?
Đây là mục đích của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa tìm Lưu Minh Chương bọn họ là vì muốn bọn họ cho ra con số tài chính cần đến, nói trắng ra là cần bao nhiêu tiền mới có thể công phá được Morgan tập đoàn tài chính, hiện tại đang xuất hiện tình trạng thiếu tài chính.
Im lặng, trong phòng hội nghị tất cả đều im lặng, mặc kệ là Lưu Minh Chương hay là Lý Vân Thanh, Lý Tông Ân, bọn họ đều không nói gì, không phải bọn họ không muốn nói, mà trong đầu bọn họ đang suy tư, tạm thời chưa thể cho Lục Thiếu Hoa một đáp án.
Thật lâu sau đó, Lưu Minh Chương là người đầu tiên mở miệng, nói.
- Morgan tập đoàn tài chính dù sao cũng là một tập đoàn tài chính hùng mạnh, bọn họ cho dù có xuất hiện tình trạng thiếu tài chính, nhưng thực lực của bọn họ bày ở nơi nào, nếu muốn công phá bọn họ còn phải phí một phen công phu mới được, về phần tài chính, tôi cảm thấy nên tận dụng việc thị trường chứng khoán của Mỹ Quốc còn chưa khôi phục nguyên khí kịp, kết hợp với tình trạng bị thiếu tài chính của Morgan tập đoàn tài chính tài chính, muốn công phá bọn họ chỉ cần hai mươi tỷ đô la Mỹ là được.
Lưu Minh Chương chạy một vòng tròn lớn, nhìn xa hơn một chút tình thế hiện tại, cuối cùng mới nói ra dự tính về tài chính của mình, là hai mươi tỷ đô la Mỹ, đúng vậy, con số này và con số Lục Thiếu Hoa dự tính giống nhau.
Nhưng đây chẳng qua là con số trong đầu Lưu Minh Chương và Lục Thiếu Hoa tính toán mà thôi, cũng không có nghĩa là Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân hai người chính cũng nghĩ như vậy, còn không, Lý Vân Thanh không có cùng ý kiến.
- Hai mươi tỷ đô la Mỹ, cá nhân tôi cảm thấy đủ rồi, dù sao chúng ta có thể lợi dụng lúc bọn họ không hề phòng bị mà động thủ tập kích bất ngờ, khi bọn họ không có gì phòng sự phản kích, công phá bọn họ là việc không phải không có khả năng, nhưng, lạc đà gầy cũng vẫn lớn hơn ngựa, cho dù tình thế có lợi đối với chúng ta, nhưng tôi còn cho rằng nên lo trước để tránh khỏi họa cho thỏa đáng, chuẩn bị tốt một chút cho an toàn.
Dừng một chút, Lý Vân Thanh lại bổ sung thêm một câu, nói
- Thêm năm tỷ đô la Mỹ đi, năm tỷ đô la Mỹ này dùng làm tài chính hậu bị.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, nhìn về phía Lý Tông Ân, hỏi.
- Tông Ân, anh cảm thấy sao?
Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh hai người đã phát biểu ý kiến của chính mình, tam đại đầu sỏ của Phượng Hoàng tài chính giờ chỉ còn lại có Lý Tông Ân chưa nói ra ý kiến và ý tưởng của mình, với tình huống như vậy, Lục Thiếu Hoa tự nhiên muốn hỏi qua Lý Tông Ân.
- Tôi thấy nên phòng thủ một chút mới thỏa đáng, lo trước cho khỏi họa sau này, chuẩn bị nhiều một chút cũng là chuyện tốt.
Lý Tông Ân cuối cùng cũng phát biểu ý kiến của mình, chẳng qua ý kiến của anh ta cũng là thiên về hướng của Lý Vân Thanh, nhưng, Lý Tông Ân còn nói ra thêm một chút lo lắng.
Quan hệ giữa Morgan tập đoàn tài chính cùng Mỹ Quốc rất phức tạp, vận mệnh bọn họ gần như có thể xem như buộc cùng một chỗ, nếu chúng ta công kích Morgan tập đoàn tài chính, làm cho giá cổ phiếu của Morgan tập đoàn tài chính giảm, vậy sẽ ảnh hưởng đến toàn thể thị trường chứng khoán Mỹ Quốc, như vậy, chính phủ Mỹ vừa mới trải qua tai nạn lúc này có thể đứng ra trợ giúp Morgan tập đoàn tài chính hay không.
Chưa hết, Lý Tông Ân tạm dừng một chút sau, lại nói.
- Còn nữa, nếu chính phủ Mỹ đứng ra trợ giúp Morgan tập đoàn tài chính, như vậy chúng ta chỉ chuẩn bị hai mươi tỷ đô la Mỹ có phải hơi thiếu hay không, phỏng chừng khi công kích cản không nổi cứu thị của bọn họ đâu.
Đây là một vấn đề rất mấu chốt, nhân tố trọng yếu quan hệ đến việc có thể công phá Morgan tập đoàn tài chính hay không, như Lý Tông Ân nói, nếu chính phủ Mỹ đứng ra trợ giúp, như vậy số tài chính chuẩn bị này dường như hơi thiếu, cuối cùng có thể dẫn đến công kích thất bại.
Im lặng, trong phòng hội nghị lại yên tĩnh, vấn đề đề xuất của Lý Tông Ân đáng để mọi người suy nghĩ sâu xa hơn, bao gồm Lục Thiếu Hoa trong đó, hắn cũng phải suy nghĩ sâu xa một chút, chính phủ Mỹ cuối cùng có đứng ra hay không?