Nhưng Tổng thống lần này lại khác, có thể nhìn thấy cục diện hiện tại, Tổng thống này khác với Tổng thống thông thường, khi Tổng Thống lên nắm quyền lực là lúc quân chính phủ dốc toàn lực hoạt động, đem đến cho không khí tiêu điều của toàn bộ Châu Phi, cho dân chúng thấy được hi vọng, thấy được mặt mạnh mẽ, cứng rắn.
Đối với các chính phủ gia tộc, bọn họ cũng đang khẩn trương, ai nấy đều thấy tình thế hiện tại rất ác liệt, một hành động, có thể kéo rất nhiều người vào vòng xoáy này, đến lúc đó sẽ liên lụy rất nhiều người
Vì thế, đất nước Châu Phi chia ra làm hai phái, một phái là dân chúng, bọn họ đang đợi Tổng Thống mới đọc bài diễn thuyết xem ông sẽ hứa hẹn điều gì. Một phái khác cũng đang chờ đợi bài diễn thuyết, nhưng chờ đợi với sự lo lắng, đồng thời cũng chuẩn bị ứng chiến.
Lục Thiếu Hoa rất hiểu Châu Phi, hiện tại tình hình rất gay go, gay go đến độ có thể bùng nổ ngay lập tức, hiện tại các nước Châu Phi giống như một thùng thuốc súng, thùng thuốc súng này được bọc thêm một tầng thật dày để phòng nổ, đốt lửa rải rác sẽ không nổ, nhưng nếu đốt lửa to thật lâu sẽ bùng nổ.
Mà bài diễn thuyết của Tổng Thống mới nhận chức tương đương với việc bỏ thùng thuốc súng nướng trên ngọn lửa lớn, khiến cho thùng thuốc súng có thể phát nổ bất cứ lúc nào.
Đương nhiên, theo phân tích của Lục Thiếu Hoa, thùng thuốc súng không thể nổ nhanh như vậy, chắc chắn sẽ bị nướng tới chiều ngày hôm sau mới bùng nổ, đúng vậy, buổi chiều ngày hôm sau, như vậy, Tổng Thống mới nhận chức còn có một buổi sáng để cứu hỏa.
Tổng Thống mới nhận chức cứu hỏa hay không đều liên quan đến kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa đương nhiên hy vọng có thể cứu hỏa thành công, cho nên, sau khi Tổng Thống mới diễn thuyết xong, Lục Thiếu Hoa liền mời mấy người Lý Chí Kiệt họp ngay, tụ tập đề bàn kế hoạch tiếp theo.
- Kế hoạch của chúng ta đã thành công một nửa, còn lại một nửa chính là việc tiêu diệt các gia tộc này, để cục diện trở nên ổn định, và sau khi cục diện ổn định, chúng ta sẽ tiến hành bước hành động tiếp theo, dọn dẹp sạch các thế lực rải rác
Đây là câu đầu tiên Lục Thiếu Hoa nói, tuy nhiên cũng chưa xong, tạm dừng một chút, Lục Thiếu Hoa lại nói tiếp, khuôn mặt trở lên cực kỳ nghiêm túc
- Thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa, chỉ có một đêm thôi, tối nay phải giải quyết việc đó, bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng
Kỳ thật không cần Lục Thiếu Hoa nói nhiều, Lý Chí Kiệt bọn họ cũng biết, bọn họ chỉ có một đêm để hành động, nếu không thực hiện kế hoạch ngay sẽ làm cho tất cả mọi người có thể dự đoán được diễn biến sự việc, hiện tại mọi việc đã tiến hành tới bước này, đã tới lúc phải đối mặt rồi.
- Đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm đã bố trí đội ngũ át chủ bài, tuy nhiên tôi cảm thấy chúng ta không cần phải… tham dự trực tiếp vào, chỉ cần đứng xem, một khi quân chính phủ không có biện pháp giải quyết, chúng ta nhúng tay vào cũng chưa muộn.
Tiền Khiêm đưa ra một đề nghị.
Không thể phủ nhận, đề nghị của Tiền Khiêm và ý tưởng của Lục Thiếu Hoa không mưu mà hợp, Lục Thiếu Hoa cũng muốn làm như vậy, vì thế, Lục Thiếu Hoa gật gật đầu nói
- Tôi cũng nghĩ như vậy
Ý tưởng của Lục Thiếu Hoa và Tiền Khiêm đều giống nhau, nhưng Lý Chí Kiệt thì sao? Phản đối chăng?
Không, Lý Chí Kiệt bọn họ không phản đối, cũng không phải bọn họ không dám phản đối Lục Thiếu Hoa, mà là vì Lục Thiếu Hoa và Tiền Khiêm hai người có chung ý tưởng, không tính toán mà lại giống nhau.
Nếu không mưu mà hợp, cũng không nên phản đối.
Cứ như vậy, một kế hoạch lại được đưa ra, tuy nhiên việc này còn chưa chấm dứt, bởi vì xem ra Lục Thiếu Hoa còn thấy kế hoạch chưa được hoàn thiện, nếu muốn vạch ra kế hoạch thật hoàn thiện nhất định phải nghĩ cách chi tiết một chút.
- Bộ phận tình báo Châu Phi cũng không hùng mạnh hơn mạng lưới tình báo Hổ Gầm của chúng ta, cho nên, hành động đêm nay, mạng lưới tình báo Hổ Gầm của chúng ta phải phối hợp hoàn toàn với bọn họ, làm cho bọn họ có phương hướng chung.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa cố ý tạm dừng một chút, cho mấy người Lý Chí Kiệt có thời gian suy nghĩ, sau đó mới nói tiếp
- Có mạng lưới tình báo của chúng ta phối hợp và giấu đội ngũ át chủ bài ở chỗ tối, cộng với quân chính phủ là ba quân liên hợp, tôi tin rằng chúng ta sẽ chào ngày mới bằng một chiến thắng.
Xem ra Lục Thiếu Hoa đã bố trí ba tầng bảo hiểm, nếu không thành công nữa thì phải nói là trời phụ lòng người. Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Lục Thiếu Hoa cũng không thờ phụng thánh thần, Lục Thiếu Hoa tin tưởng chính là thực lực.
Nhìn thực lực căn cứ Hổ Gầm hiện tại có thể nói tỉ lệ thành công gần như là trăm phần trăm, cho nên, Lục Thiếu Hoa chưa bao giờ nghĩ sẽ thất bại.
Nếu đã không nghĩ tới thất bại, như vậy Lục Thiếu Hoa khẳng định thành công để tính toán bước kế tiếp nên đi như thế nào.
- Về việc sau khi chấm dứt hành động, nên khép các gia tộc và thế lực này vào tội gì, tôi tin rằng không cần tôi phải nói.
Người chiến thắng có quyền quyết định, đặc biệt trong đấu tranh chính trị, người chiến thắng có quyền cấp cho kẻ thất bại một tội danh, điều này mọi người đều biết, nhưng Lục Thiếu Hoa lúc này vẫn muốn nhắc nhở mấy người Lý Chí Kiệt một chút, dù sao đây cũng là một chi tiết nhỏ, nhưng không được quên.
Đúng vậy, là một chi tiết nhỏ nhưng có thể gây ra hiệu quả rất lớn, một khi làm không tốt, hậu quả có thể rất nghiêm trọng, đây cũng là nguyên nhân Lục Thiếu Hoa phải nhắc nhở Lý Chí Kiệt bọn họ một chút
Căn cứ Hổ Gầm có sức mạnh tuyệt đối không sai, nhưng Lục Thiếu Hoa không phải chỉ dùng sức mạnh đi chinh phục quốc gia Châu Phi, mà là dùng thủ đoạn hòa bình để khống chế một quốc gia, cho nên, mặc kệ là về phương diện nào, dù chỉ là một chi tiết nhỏ, Lục Thiếu Hoa đều quan tâm gấp bội
- Điều này không có vấn đề gì, có thể danh chính ngôn thuận gán cho bọn họ tội danh chia rẽ đất nước
Lý Chí Kiệt ung dung nói.
- Được
Lục Thiếu Hoa không phản đối, gật đầu thật mạnh, nói.
- Ừm, tôi muốn nói thêm một điều nữa, hiện tại đã gần tối, còn có sáu giờ để chuẩn bị, sau sáu giờ sẽ khai hỏa chiến đấu, các anh hãy thông báo với Tổng Thống
Lục Thiếu Hoa truyền mệnh lệnh rất cứng rắn, hạn chế thời gian, cuối cùng, Lục Thiếu Hoa cũng không quên bổ sung một câu
- Yêu cầu của tôi rất đơn giản, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, nếu không gió xuân tới sẽ lại sinh sôi.
Đã làm phải làm thật tốt, điều này chính là phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa
- Đã hiểu
- Đã hiểu
…
…
Nói đùa, đi theo Lục Thiếu Hoa lâu như vậy, Lý Chí Kiệt bọn họ như thế nào mà không biết phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, đương nhiên biết nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, hơn nữa ý đồ của Lục Thiếu Hoa là khống chế giá vàng, đương nhiên không thể khiến một gia tộc hay một thế lực nào có thể nhúng tay vào.
Vì thế, Lục Thiếu Hoa quyết định một câu ngắn ngủn vận mệnh của các gia tộc ở lãnh thổ Châu Phi, bọn họ chỉ có con đường chết, ngay cả các thành viên của gia tộc cũng sẽ bị tiêu diệt sạch
Nói đến đây thì không thể không nói một chút, Lục Thiếu Hoa lúc ấy ở Châu Phi có hai con đường có thể đi, theo như đề xuất của Lý Chí Kiệt, con đường thứ nhất là dùng giá cả để hợp tác với các gia tộc có mỏ vàng. Con đường thứ hai là nắm trong tay chính quyền quốc gia.
Hiển nhiên, con đường thứ nhất không thông, Lục Thiếu Hoa cũng không muốn đi, bởi vì Lục Thiếu Hoa hiện tại không có nhiều tiền để đi làm việc này, như vậy chọn con đường thứ hai, thuận tiện, mau lẹ, lại tốn ít tiền, lại có hỗ trợ lớn với sự phát triển về sau của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cớ sao lại không chọn chứ.
…
Nhưng hiện tai, Lục Thiếu Hoa cũng không muốn nghĩ nhiều như vậy, hắn không phải đã lựa chọn rồi sao? Bây giờ không thể rút lui, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không thể lựa chọn lại nữa, chỉ có thể đi xuống đường, mặc kệ thành công hay thất bại
Lục Thiếu Hoa sẽ thất bại sao?
Đáp án đương nhiên là không, khi tiếng chuông báo hiệu đêm đã xuống, toàn bộ quốc gia Châu Phi xơ xác tiêu điều, không khí vô cùng căng thẳng, đặc biệt là ở thành thị, nơi có nhiều mỏ vàng nhất, nơi đó không khí lại càng khẩn trương.
Không có biện pháp, nơi đó có ba gia tộc, giống như thời tam quốc ở Trung Quốc, ba nước ở thế chân vạc, không ngừng phân tranh, nhưng ngay đêm nay, đột nhiên xuất hiện một đoàn quân mặc võ trang tiến vào thành phố này, sau đó giống như sét đánh nhằm vào ba gia tộc này tấn công, không đến một nửa giờ sẽ giết hại hết thành viên của ba gia tộc này, thật có thể nói là máu chảy thành sông
Và giống như ba gia tộc kia, các gia tộc ở các địa phương khác, chỉ cần có khống chế mỏ vàng đều bị loại trừ, không có chỗ nào máu không chảy thành sông, giết hại hàng loạt
Đương nhiên, quân chính phủ cường thịnh trở lại cũng là quân chính phủ của các quốc gia Châu Phi, nếu không có căn cứ Hổ Gầm cung cấp số lượng vũ khí tiên tiến lớn và vũ khí hủy diệt tầm ngắn, quân chính phủ có thể không tiêu diệt hoàn toàn được các gia tộc tư nhân
Chỉ có điều khả năng đó gần như bằng không, trong tình huống không có phòng ngự, lại vào lúc đêm khuya, mọi người đều đang ngủ, những gia tộc kháng cự xuất hiện không nhiều lắm, không có chỗ nào không bị rối loạn vì ném bom, sau đó quân chính phủ nhảy vào, tiến hành giết hại.
Các thành viên của một gia tộc không có khả năng tụ tập một chỗ, có một số thành viên gia tộc phân tán để sinh sống, điều này cần dùng đến đội ngũ át chủ của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm và mạng lưới tình báo Hổ Gầm.
Trước khi hành động bắt đầu, Lý Chí Kiệt đã sớm thu nhập tư liệu về các thành viên của gia tộc, bao gồm chỗ ở, phòng vệ bên trong như thế nào đều được rõ ràng. Lúc bắt đầu hành động, gần như là tấn công thẳng đến mục tiêu để giết hại.
Ba phương phối hợp, rất nhanh, cuộc tranh giành gần như kết thúc
Đúng vậy, gần như kết thúc, nhưng chưa có chính thức chấm dứt, bởi vì lúc này còn một vài gia tộc hùng mạnh đang chống cự, rút lui vào thành lũy bên trong, quân chính phủ nổ súng, hai bên tiến hành đánh lâu dài
Dần dần, bình minh tiến đến, khi mặt trời lên cao cũng là lúc tiếng súng vang dội, thường khi một tiếng nổ mạnh vang lên, có nghĩa là tuyên bố cuộc chiến vẫn còn tiếp tục
Tuy nhiên với người dân Châu Phi mà nói, họ đã quen với việc này, tiếng súng nổ mạnh, bọn họ nghe đã quá quen, không có gì là mới lạ, duy nhất khiến người dân Châu Phi chú ý chính là thân phận của hai bên, một bên là quân chính phủ, một bên là quân của các gia tộc.