Mọi chuyện không sai chút nào, sau khi Lục Thiếu Hoa rời khỏi phòng, Hoắc Tiểu Nguyệt mới ngồi dậy mặc quần áo vào, sau đó lấy kéo cắt chổ bị nhuộm hồng trên tấm ga giường, cất giữ cẩn thận như bảo vật.
Sau bữa sáng, những cử chỉ hành động của Hoắc Tiểu Nguyệt mặc dù vẫn còn chút đau chưa hết hẳn, nhưng cô khiên quyết đi cùng Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa còn có thể nói gì đây, chỉ có thể dìu Hoắc Tiểu Nguyệt đi từng bước, sau đó lên xe rời khỏi, xe cứ thế thẳng hướng về nơi tổng chỉ huy mà chạy.
Đến nơi tổng chỉ huy, thời gian cũng vừa kịp lúc, vừa đúng tám giờ. Sau đó, khi Lục Thiếu Hoa và Hoắc Tiểu Nguyệt bước vào, nhóm người Lưu Minh Chương mặc dù đang bận nhưng toàn bộ cùng hướng ánh nhìn tập trung về phía họ, nhìn Hoắc Tiểu Nguyệt không chớp mắt, giống như là phát hiện ra bảo vật gì vậy.
Ánh nhìn ấm áp.
Bất kể là Lưu Minh Chương hay là Lý Vân Thanh, hoặc Lý Tông Ân, hoặc vợ của Lưu Minh Chương, trên mặt họ đều như thể hiện hai chữ ‘ấm áp’, khiến Lục Thiếu Hoa ngại, còn về phần Hoắc Tiểu Nguyệt, cô càng ngại hơn gấp mấy lần, mặt ngẩng ra, giống như trái cây chín vậy.
Nhưng đang lúc vẻ mặt Hoắc Tiểu Nguyệt biến sắc, thêm chút ánh hồng loáng thoáng qua, giống như là đang né tránh ánh nhìn của bọn họ, trong phút chốc lộ ra quan hệ giữa cô và Lục Thiếu Hoa, có thể do chột dạ mà trở nên như thế.
- Ây da…
Vợ của Lưu Minh Chương kêu lên một tiếng, mặt khác vẫn nhìn Lục Thiếu Hoa cách ấm áp, ánh mắt đó, không nói cũng rõ, nói:
- Cô bé này thật xinh xắn, ông chủ chúng ta đúng là diễm phúc không nhỏ đâu.
- Đúng vậy, đúng vậy….
Cả đám người cùng phụ họa vào, Lưu Minh Chương nói rất hào hứng, giống y như là đang phối hợp tung hứng cùng bà xã mình vậy, vẻ mặt đầy ấm áp, nếu là ai không hiểu anh ta, khẳng định sẽ nổi nóng.
Có điều, sau cùng Hoắc Tiểu Nguyệt vẫn bị Lưu Minh Chương nhận ra, nói:
- Cô không phải là cháu nội của ông Hoắc sao?
- Dạ.
Hoắc Tiểu Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu, xem như là thừa nhận.
Hiện nay rất khó mà nhận ra đang nói về chuyện gì, Lục Thiếu Hoa tự nhiên không muốn để mấy người Lưu Minh Chương tiếp tục bàn luận, khẽ ho nhẹ một tiếng, giống như đang hắnggiọng vậy, sau đó nói:
- Tiểu Nguyệt qua đây là để học hỏi các cậu, cô ấy hiện tại là sinh viên theo học về chuyên ngành tài chính, mong các bậc đại tiền bối các cậu chỉ dẫn cô ấy nhiều hơn.
- Tuân lệnh….ha ha…
Lưu Minh Chương còn thể hiện hành động kính lễ Lục Thiếu Hoa, kế đến là cười ha hả.
Việc Lục Thiếu Hoa thay đổi đề tài câu chuyện đưa đến cho mọi người trận cười sảng khoái, nhưng không thể không nói, đúng là đã rất thành công, chí ít, mọi sự chú ý của nhóm Lưu Minh Chương đã hoàn toàn bị Lục Thiếu Hoa thu hút, lúc đầu là để ý đến Hoắc Tiểu Nguyệt, để ý đến kẻ dùng thân phận học trò đến để học hỏi bọn họ.
Mặc kệ là người phụ nữ của Lục Thiếu Hoa hay cháu gái yêu của Hoắc Anh Đông, hai mối quan hệ này khiến cho người ta không cách nào xem nhẹ được, đặc biệt là tại Hồng Kông, thân phận và quyền lực của Hoắc Anh Đông không ai là không biết đến. Giới thương nhân thì không cần phải nói nhiều, thực lực của tập đoàn Hoắc Anh Đông rất mạnh, còn về phần phía chính phủ, càng không cần nhắc đến, Hoắc Anh Đông cũng có sức ảnh hưởng nhất định.
Thêm vào đó chính là người phụ nữ của Lục Thiếu Hoa, tầng thân phận này không đơn giản chút nào, đặc biệt đối với nhóm người Lưu Minh Chương, những nhân viên của tập đoàn Phượng Hoàng mà nói thì tương đương với vợ ông chủ, người phụ nữ của ông chủ, tất nhiên là không thể xem thường được rồi.
Thế là mấy người Lưu Minh Chương bèn dùng thân phận thầy giáo, đem một số kiến thức truyền thụ lại cho Hoắc Tiểu Nguyệt, đương nhiên rồi, trong quá trình truyền thụ lại kiến thức, bọn họ không quên nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, quan sát xu hướng thị trường của đồng Bath Thái Lan.
Trong trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, ngày 2 tháng 7 năm 1997, đồng Bath Thái Lan bị công kích. Mà nguyên nhân dẫn đến việc bị công kích hoàn toàn bởi do những vấn đề về chính sách của Thái Lan, trong ngày hôm đó, chính phủ Thái Lan tuyên bố hủy bỏ chính sách tỷ giá hối đoái cố định, thực thi chính sách hối suất thay đổi, từ đó hình thành cơn lốc tài chính Đông Nam Á.
Không sai chút nào, vào thời khắc chính phủ Thái Lan tuyên bố hủy bỏ chính sách tỷ giá hối đoái cố định, thực thi chính sách hối đoái thay đổi, cơn lốc tài chính cả một vùng rộng khắp Đông Nam Á được hình thành, riêng Thái Lan nước bắt đầu cũng phải nhận lấy những đòn chí mạng.
Cùng ngày hôm đó, tỉ giá hối đoái đồng đô la Mỹ với đồng Bath Thái Lan giảm mười bảy phần trăm, giảm đến mười bảy phần trăm cơ đấy, đừng xem nhẹ con số mười bảy phần trăm này, đó là một tỷ lệ quá lớn, việc giảm mạnh này đối với đồng Bath Thái Lan mà nói, nằm ngoài mức tưởng tượng, khó mà chấp nhận được, chứng tỏ đồng Bath Thái Lan trên thị trường tiền tệ quốc tế ngày một mất giá.
Không cách nào, ai khiến đồng đô la Mỹ là đồng tiền chung thông hành trên thế giới, tỷ giá hối đoái quy đổi đồng đô la bị giảm, cũng có nghĩa là đồng tiền nước mình trượt giá, nếu dùng ví dụ lại minh chứng nói rõ, chính là việc bình thường trên thị trường quốc tế ta có thể mua được một món đồ trị giá một trăm đồng, nhưng sau khi trượt giá thì ta phải bỏ ra hơn một trăm đồng để mua về món đồ đó, một đạo lý rất đơn giản.
Hiển nhiên, nguyên nhân bùng phát của cơn lốc tài chính cũng không thể đổ dồn hết lên Thái Lan, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì George Soros, George Soros mới thật sự là mồi lửa của cơn lốc, dẫn đầu trong vốn lưu động quốc tế đã phát hiện ngoại hối Thái Lan dự trữ không đủ, cùng lúc tỷ giá hối đoái cố định của đồng Bath Thái Lan và đồng đô la Mỹ chọn phương thức tự do hối đoái, thế là vốn lưu động liền bắt đầu bán ra số lượng lớn đồng Bath Thái Lan mua vào lúc ban đầu, Thái Lan với tình hình dùng ngoại hối dự trữ can thiệp nhưng không thuận lợi, không cách nào duy trì tỷ giá hối đoái cố định với đồng đô la Mỹ, sau cùng đành phải hủy bỏ chính sách tỷ giá hối đoái cố định, áp dụng hối suất thay đổi.
Động thái đó của Thái Lan đã dẫn đến cơn lốc tài chính, đồng thời, Thái Lan cũng thu về quả đắng không kém, quả đắng đó chính là tỷ giá đồng Bath Thái Lan và đồng đô la Mỹ ngày hôm đó giảm mười bảy phần trăm, con số giảm không nhỏ, khiến Thái Lan rơi vào tình cảnh khó khăn.
Ngoài tỷ giá hối đoái của đồng Bath và đồng đô la bị trượt ra, thị trường chứng khoán Thái Lan cũng theo đó mà bị tổn thất, theo như những gì trong ký ức của Lục Thiếu Hoa, trong cơn lốc tài chính lần này, thị trường chứng khoán Thái Lan tổng thể thị trường trượt giảm mạnh bảy mươi phần trăm, biên độ trượt sau cùng của đồng Bath là đồng Bath mất giá sáu mươi phần trăm.
Sau khi cơn lốc tài chính đi qua, Thái Lan có tổng cộng năm mươi sáu ngân hàng bị sụp đổ, còn như nguyên nhân sụp đổ thì hết sức đơn giản, do tỷ giá đồng Bath và đồng đô la bị trượt, dẫn đến việc nháo nhào đổi tiền, kéo theo là năm mươi sáu ngân hàng sụp đổ.
Thế nhưng, tất cả chỉ là ký ức của Lục Thiếu Hoa, còn hiện nay thực tế thì sao, lục Thiếu Hoa không rõ, bởi bây giờ nói thì vẫn còn sớm, gió của cơn lốc tài chính vẫn chưa thổi đến, đồng Bath tuy đang chịu áp lực, nhưng chính phủ Thái Lan vẫn chưa ra tuyên bố hủy bỏ chính sách tỷ giá hối đoái cố định, thực thi chính sách hối suất giao động, ngòi lửa vẫn chưa được châm, tất cả vẫn đang trong trạng thái bình yên.
- Vân Thanh.
Lục Thiếu Hoa nhìn qua màn hình lớn đang yên ắng không chút động tĩnh, lên tiếng gọi Lý Vân Thanh, đợi khi Vân Thanh từ phía sau lên đến trước mặt hắn, Lục Thiếu Hoa mới trầm giọng hỏi:
- Thị trường chứng khoán bên Thái Lan cũng cần phải chú ý từng giây từng phút, đừng chỉ chăm chú vào mỗi tình hình của đồng Bath không thôi mà bỏ qua thị trường chứng khoán.
Lần này Lục Thiếu Hoa đổ không ít tiền vào trong đấy, hắn không thể chỉ quan tâm đồng Bath, đến cả thị trường chứng khoán Thái Lan, Lục Thiếu Hoa cũng có phần cùng tham dự trong đó, đầu cơ trên cục diện trượt giá lớn, hơn nữa còn có một bộ phận là tiền ký quỹ, cũng là một con đường để kiếm được nhiều tiền.
- Cậu yên tâm đi, hiện tại tất cả các máy vi tính đều đã đang được mở, chỉ là màn hình nằm ở chế độ chờ thôi, nếu muốn để ý đến thị trường chứng khoán, chỉ click nhẹ chuột là có thể trực tiếp xem được rồi. Nếu màn hình nhỏ mắt xem không thoả mãn, có thể đổi sang màn hình lớn, hoàn toàn có thể yên tâm.
Lý Vân Thanh cười cười nói.
Kỳ thật Lý Vân Thanh nói còn chưa được chi tiết lắm, nói cho chuẩn xác hơn, không chỉ quan tâm đến đồng Bath, thị trường chứng khoán Thái Lan cũng quan tâm luôn, đến đồng Peso của Philippines, đồng Rupiah của Indonesia và Ringgit của Malaysia cũng cần quan tâm, một máy vi tính kết nối hình ảnh theo dõi xu hướng của một loại tiền tệ, khi muốn nhìn đến chỉ cần cái chớp mắt là đã hoàn thành rồi.
- Tốt.
Lục Thiếu Hoa tỏ ra vô cùng hài lòng, gật đầu thật mạnh, ngưng lại trong thời gian vài giây, đầu đề câu chuyện chuyển sang chuyện khác, nói:
- Còn thị trường chứng khoán thì sắp xếp thế nào? Có xử lý thỏa đáng không đấy?
Cứ thế, thời gian của Lục Thiếu Hoa hầu như là dán mắt vào theo dõi đồng Bath Thái, căn bản không hề nhắc đến việc theo dõi thị trường chứng khoán Thái Lan, cũng không phải Lục Thiếu Hoa không muốn theo dõi, mà là Lục Thiếu Hoa không đường nào mà theo dõi được, cách theo dõi duy nhất chính là đem con số đưa cho nhóm Lý Vân Thanh, sau đó bọn họ làm thế nào thì thế đấy, hoàn toàn do nhóm Lý Vân Thanh toàn quyền xử lý.
Ngẫm lại cũng phải, Lục Thiếu Hoa nhiều lắm cũng chỉ được xem là hiểu biết nửa vời, có một số sự việc hạn chế đúc kết tham khảo từ hắn sẽ tốt, căn bản không thể so sánh cùng với mấy người Lý Vân Thanh những chuyên gia về tài chính với kinh nghiệm phong phú được, giao cho bọn họ những con số, để bọn họ sắp xếp xử lý, càng phát huy tác dụng hơn, số tiền kiếm được ngày càng nhiều hơn.
- Việc này cậu cũng có thể yên tâm.
Lý Vân Thanh lại cười, nói:
- Hôm nay số nhân viên có ba mươi nhóm, đã có mười hai nhóm quan sát Thái Lan, cụ thể bốn nhóm phụ trách thị trường chứng khoán, tám nhóm lo phần đồng Bath Thái, còn lại mười tám nhóm thì chia thành ba bộ phận, theo dõi thị trường tiền tệ và chứng khoán ba nước gồm Philippines, Indonesia, Malaysia. Có thể nói, Thái Lan là đối tượng quan tâm chủ chốt của chúng ta, sẽ không có sơ xuất nào đâu.
Nói đùa, những nước khác chỉ cần dùng đến sáu nhóm để theo dõi quan sát, còn Thái Lan bên này tốt rồi, cần đến mười hai nhóm, con số gấp đôi, có thể nói là không quan tâm đặc biệt được sao!
- Tốt.
Lục Thiếu Hoa cười tươi, sau đó tiếp:
- Tôi trông chờ vào tài năng của các anh.
Tuy nói lần này đầu tư vào hai trăm tỷ đô la Mỹ, nhưng Lục Thiếu Hoa chút lo lắng cũng không thấy, cũng không hồi hộp, hắn trước sau tin tưởng, lần này hắn cũng sẽ thắng lớn. Cũng chính bởi mang tâm trạng như thế, trong lòng Lục Thiếu Hoa rất bình tĩnh, không hề xem lần này như trận chiến sinh tử, ngược lại, Lục Thiếu Hoa xem như đang xem chiếu phim, diễn viên chính là mấy người Lý Thanh Vân.
- Tuyệt đối sẽ không để cậu thất vọng.
Lý Vân Thanh tràn đầy niềm tin, vỗ vỗ ngực, đáp lời Lục Thiếu Hoa nói.
Lục Thiếu Hoa không nói gì, cười cười, vỗ vỗ vai Lý Vân Thanh, tiếp sau là ngồi xuống ghế sopha, mắt lim dim, chờ đợi giây phút bắt đầu ‘biểu diễn’.
……………..