Lục Thiếu Hoa làm sao không biết Lưu Minh Chương cẩn thận, dè dặt đâu, chỉ có điều hắn có nhớ lại, chỉ cần lịch sử không thay đổi, như vậy tất cả đều mọi sự việc hắn đều nắm bắt được. Muốn nói hai lần trước Lục Thiếu Hoa còn thật cẩn thận sợ lịch sử có sự thay đổi, không dám được ăn cả ngã về không, còn lần này hắn sẽ không sợ, bởi vì cho tới bây giờ, bối cảnh kinh tế còn không có quá nhiều biến động.
- Ha hả! Không cần phải để tâm như vậy, xem con số bên trong em cung cấp để so sánh đúng là có thể hành động, về phần anh phải thao tác như thế nào là chuyện của anh.
Dừng một lúc, Lục Thiếu Hoa lại nói tiếp.
- Hiện tại thời gian còn có gần một tháng nữa, trong khoảng thời gian này anh cẩn thận cân nhắc một chút, tranh thủ thực hiện tối đa hóa lợi nhuận đi.
Lục Thiếu Hoa nhìn Lưu Minh Chương mặt mày nhăn nhó. Không chịu đựng được, hắn đánh một mũi tên vào sự bình tĩnh của anh ta, đương nhiên những lời bên trong cũng có một câu ý tại ngôn ngoại. Có nghĩa là chỉ cần dựa theo số liệu hắn cung cấp mà thao tác, sai liền chịu lỗ, không trách anh ta.
Lưu Minh Chương gật gật đầu, mặt ngoài nhìn qua có vẻ bình tĩnh, bên trong thực sự cũng suy nghĩ hàng nghìn hàng vạn, nghĩ đến hai lần thực hiện trước đó, vốn có chút lo lắng, đột nhiên suy nghĩ biến mất. Mặc kệ là ngày thứ Hai đen tối hay là năm Nhật Bản khủng hoảng chứng khoán, Lục Thiếu Hoa mỗi lần đều đưa ra khoảng thời gian rất chuẩn xác, bất kể giải thích nào, những giải thích đó Lục Thiếu Hoa nắm trong tay khoảng thời gian rất chuẩn xác.
- Anh hiểu rồi.
Lưu Minh Chương bình tĩnh nói. Tuy nhiên trong lòng anh ta lại sinh ra nghi ngờ mới.
- Cậu nói lão cáo già George Soros kia có phải hay không là muốn làm mạnh vào hành động này?
- Ha ha! Lục Thiếu Hoa cười hả hả. Hắn lúc này có chút hoài nghi Lưu Minh Chương nhụt trí, một loạt câu nói đã nói rất rõ ràng.
- Ai! Anh không chú ý tới lời lão cáo già kia đã nói trước đây sao?
- Cậu nói lời trong ‘hiệp ước Maastricht’ khi được ký kết sao?
Lưu Minh Chương hỏi.
- Đúng vậy, hiệp ước Maastricht hình như có thể tháng 2 năm nay được ký kết? Ngừng một lúc, Lục Thiếu Hoa tự hỏi, tự trả lời nói.
- Sau khi hiệp ước Maastricht được ký kết, George Soros đã nói một vài điều, anh chỉ cần chú ý ông ta, hiện tại sẽ không có khó khăn gì, ông ta đã chuẩn bị sẵn sàng.
Đối với Lưu Minh Chương mà nói. Trên thế giới này, nhất cử nhất động của giới đầu cơ quốc tế anh ta đều phải chú ý, huống chi năm khủng hoảng chứng khoán đã theo sau George Soros làm tên tuổi Lưu Minh Chương nổi lên, tự nhiên cũng chú ý tới lời George Soros đã giảng giải.
Nhớ lại một chút, Lưu Minh Chương mới nói.
- Vậy có thể bắt đầu thực hiện việc chuẩn bị.
- Không phải là có thể mà là nhất định.
Lục Thiếu Hoa khẳng định nói, hắn có được trí nhớ. Tự nhiên biết lão cáo già George Soros kia đang làm điều gì.
- Em đoán là hiện tại George Soros chưa bắt đầu xem xét tới đầu tư đồng bảng Anh, mà là đang suy xét xây dựng nhiều nhà kho.
Trên thực tế, Anh quốc định gia nhập hệ thống đồng tiền chung Châu Âu trong vòng một năm nữa, tên gọi tắt đầu tiên là hệ thống tỷ giá hối đoái, George Soros cho rằng Anh quốc đã phạm vào một quyết định sai lầm. Bởi vì, hệ thống tỷ giá hối đoái Châu Âu khiến cho đồng tiền các quốc gia Tây Âu không thể đứng chung với vàng và đô la Mỹ mà là cạnh tranh với nhau. Mỗi một loại tiền chỉ cho phép dao động trong biên độ tỷ giá hối đoái nhất định. Một khi ra quy định tỷ giá hối đoái dao động trong phạm vi nhất định, các ngân hàng trung ương các quốc gia liền có trách nhiệm thông qua việc mua bán đồng nội tệ để thực hiện can thiệp thị trường, khiến tỷ giá hối đoái đất nước này ổn định trong phạm vi quy định, khi tỷ giá hối đoái nằm trong phạm vi cho phép, đồng tiền các quốc gia thành viên có thể biến động tương đương với đồng tiền khác quốc gia thành viên khác, mà lấy nước Đức làm trung tâm.
Một quốc gia không thể chủ động nắm quyền chặt chẽ trong tay mình, như vậy kết quả cuối cùng chính là sụp đổ hoàn toàn, không thể nghi ngờ, Anh quốc lần này chính là không nắm quyền chủ động trong tay, lại lấy nước Đức làm trung tâm, như vậy nó còn có thể có đường sống sao?
- Ừ! Nếu George Soros nhúng tay, vậy chúng ta
Lưu Minh Chương nói một nửa liền dừng lại.
- Ha hả! Chúng ta không cần đi quản George Soros, chúng ta đi phía trước, di chuyển, công kích George Soros hành động, khiến lão ta xung phong, chúng ta ở bên trợ giúp, khi nào đúng thời điểm, chúng ta liền di tản, ra tay trước.
Lục Thiếu Hoa bình tĩnh nói.
Lần này Chặn đồng bảng Anh, trong đầu Lục Thiếu Hoa có rất ít thông tin, rất thưa thớt, cho nên hắn mới quyết định lấy việc đi theo Soros làm đầu, như vậy giảm được phiêu lưu đồng thời cũng có thể thu hoạch lợi nhuận lớn nhất.
- Anh hiểu rồi.
Lưu Minh Chương gật đầu nghiêm túc, chuyển đề tài vừa liền hỏi.
- Lần này chuẩn bị bao nhiêu tiền trước khi tham chiến?
Đây là một câu hỏi phải suy nghĩ sâu xa, Chặn đồng bảng Anh không thể so với khủng hoảng chứng khoán lần trước ở Nhật Bản, đầu tư nhiều thì lợi nhuận về nhiều, mà ngược lại, nếu tiền bỏ ra ban đầu lớn có thể bị nuốt chửng không có khả năng tiếp tục.
- Vấn đề này nên suy xét một chút. Khác biệt với quá khứ, lần này nếu bảng Anh rớt giá, khẳng định chính phủ Anh sẽ đến can thiệp. Lại nữa là giới đầu cơ quốc tế tất cả đều nhắm vào, chúng ta không nên đầu tư quá nhiều. Lục Thiếu Hoa nói ra trong lòng thầm bái lạy.
- Ừ, anh cũng hiểu lần này không giống với trước kia. Dù sao Chặn đồng bảng Anh cũng không đồng nhất, lại có nhiều người cùng tham gia, nếu ban đầu đầu tư nhiều tiền sẽ có rủi ro.
Lưu Minh Chương nói phụ họa.
Lục Thiếu Hoa và Lưu Minh Chương đều cảm thấy không nên huy động nhiều vốn, cần phải cân nhắc! Chung quy là không thể mơ hồ như vậy.
- Như này đi.Anh sẽ đánh điện thoại bảo Tông Ân lại đây thương lượng một chút.
Lục Thiếu Hoa cũng không dám khẳng định, nên khiến chp Lưu Minh Chương đánh điện thoại gọi Lý Tông Ân lại, dù sao nhiều người thì nhiều giải pháp thôi.
Lưu Minh Chương gật gật đầu, tay lấy điện thoại di động trong túi quần, bấm một dãy số. Sau đó đưa lên tai, không lâu dường như điện thoại đã nối được. Lưu Minh Chương cũng không có nói dài dòng. Trực tiếp gọi Lý Tông Ân tới biệt thự của Lục Thiếu Hoa. Sau đó liền ngắt điện thoại.
- Tốt!
- Điện thoại di động trông cũng xịn nhỉ?
Lục Thiếu Hoa mỉm cười và nói.
- Chuyện! Mười nghìn tệ đấy, nếu cậu muốn mua. Mua mười nghìn cái cũng không thành vấn đề.
Lưu Minh Chương cười ngượng, lắc đầu nói.
- Cái này, quá nặng thì không nói, gọi điện thoại cũng đắt, nếu không phải vì phương tiện liên hệ anh cũng không muốn mua.
Quả thật theo như lời Lưu Minh Chương nói. – Điện thoại di động. Gọi điện thoại di động rất đắt, đó cũng là nguyên nhân Lục Thiếu Hoa không muốn mua, bởi vì hắn cảm giác không cần thiết…Trong biệt thự có điện thoại, trong phòng làm việc cũng có điện thoại. Tại sao phải cầm một vật nặng làm gì.
- Điện thoại di động. Mang vạ làm gì.
- Ừ? Điện thoại di động?
Lục Thiếu Hoa nhỏ giọng nói thầm, dường như nghĩ tới cái gì.
- Đúng, di động.
Lục Thiếu Hoa thiếu chút nữa thì cười to ra, di động mặc dù sau vài năm mới xuất hiện nhưng Lục Thiếu Hoa cũng có thể chuẩn bị bắt đầu vào lúc này.
- Làm sao vậy?
Lưu Minh Chương nhìn Lục Thiếu Hoa vẻ mặt biến sắc không chừng, mở miệng hỏi.
- Không có gì, chỉ có điều là nghĩ tới một dự án mới thôi.
Lục Thiếu Hoa ra hiệu bàn tay. Không nghĩ tới vấn đề này nói tiếp, nhắm mắt lại tựa vào sa-lông nghỉ ngơi
Lưu Minh Chương cũng biết là Lục Thiếu Hoa không muốn nói về chủ đề này với anh ta. Mà hiện tại càng thêm rõ ràng. Mặt ngoài nhìn qua là nhắm mắt nghỉ ngơi nhưng Lưu Minh Chương thông minh biết đây là Lục Thiếu Hoa đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Dựa vào trí nhớ, mấy năm trước điện thoại di động cố gắng tiến vào quốc nội, sau đó điện thoại di động bùng nổ, điện thoại không dây chiếm lĩnh thị trường, tiếp sau đó là chiếc điện thoại di động màu xanh thế hệ đầu tiên trên thế giới. Lục Thiếu Hoa không chen chân vào lĩnh vực điện thoại di động, nguyên nhân là hắn lúc đó còn chưa có thực lực, bây giờ thì khác, không cần nghĩ cũng biết Lục Thiếu Hoa có tiềm lực về lĩnh vực này. Đã có tiềm lực lĩnh vực này, vậy thì không thể không tham dự.
Trong lúc này mà nói, triển khai lĩnh vực điện thoại di động thì Lục Thiếu Hoa không có khó khăn chỉ cần có thời gian, động viên nhân tài kỹ thuật ở Thâm Quyến và Châu phi, tin là chẳng bao lâu nữa có thể mở ra được. Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa cũng không có quá chú trọng tới việc mở công ty điện thoại di động. Hắn chú trọng chính là công ty viễn thông. Ở kiếp trước đó công ty di động Trung Quốc và công ty liên thông Trung Quốc là hai công ty truyền thông không dây kiếm được lợi ích rất nhiều, làm sao Lục Thiếu Hoa có thể cho cơ hội kiếm tiền này chạy mất chứ.
Tuy nhiên nói đi còn phải nói lại, phải thành lập một công ty truyền thông không dễ dàng như vậy, vấn đề đầu tiên phải giải quyết chính là các vệ tinh, muốn có vệ tinh nhất định phải được quốc gia cho phép, sau đó thành lập công ty truyền thông thì quốc gia sẽ tham gia một phần, bằng không nhất định không cho phép công ty thành lập.
Nghĩ như thế, Lục Thiếu Hoa âm thầm thở ra một hơi. Nhìn qua bên ngoài đơn giản, nhưng khi làm thật sự không đơn giản, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể để vấn đề này sang một bên, chờ một thời gian nữa sẽ suy xét lại cẩn thận.
Đúng lúc, tại thời điểm Lục Thiếu Hoa vứt bỏ suy nghĩ, ngoài cửa liền có động tĩnh, tiếp theo cửa bị đẩy ra, Lý Tông Ân mỉm cười đang bước vào. Tuy nhiên ở thời điểm đó có thể nhìn thấy quần áo anh ta từ đầu đến chân đều ẩm ướt, hiển nhiên là gặp trời mưa.
- Ngồi đi.
Lục Thiếu Hoa cười nói.
Lý Tông Ân quản lý công ty ở nước ngoài. Bình thường hoạt động bí mật, rất ít xuất hiện trước mắt mọi người, lần này Lục Thiếu Hoa gọi anh ta tới chủ yếu yếu là muốn anh ta và Lưu Minh Chương phối hợp với nhau ra tay nghĩ thời điểm Chặn đồng bảng Anh.
Chờ cho Lý Tông Ân ổn định chỗ ngồi, Lục Thiếu Hoa mở lời tiếp.
- Minh Chương, anh nói đi.
- Ừ!
Lưu Minh Chương gật gật đầu, tiếp nhận lời Lục Thiếu Hoa nói, giới thiệu chuẩn bị ngăn chặn sự phá giá đồng bảng Anh. Đồng thời tay kia còn đưa cho Lý Tông Ân hai tời giấy Lục Thiếu Hoa viết.
- Tôi đã xem rồi, anh xem đi, những chuyện khác đợi lát sau hãy thảo luận.
Không do dự, Lý Tông Ân nhận hai tờ giấy rồi liền đưa lên xem, về chuyện Chặn đồng bảng Anh vừa rồi đã nghe Lưu Minh Chương giới thiệu qua, cũng có để trong lòng.
Mười phút liền trôi qua nhanh chóng, Lý Tông Ân cũng cầm hai tờ giấy, xem xong nội dung rồi ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Hoa kinh ngạc, như nhìn người kỳ quặc, nửa ngày cũng không nói được một câu.
Lưu Minh Chương sớm đã đoán được Lý Tông Ân sẽ có vẻ mặt này, cười ha hả sau đó mới nói.
- Vấn đề hiện tại là hành động lần này phải dùng bao nhiêu vốn so với trước đây? Anh cảm thấy dùng bao nhiêu là thích hợp?
Lý Tông Ân hoạt động bí mật, có vẻ hiểu biết về tình hình ở Anh quốc, môi giật giật giống như muốn nói điều gì đó, nhưng sau đó lại thôi, và chìm vào suy nghĩ.
Thật lâu sau.