Tần Tịch Thần không liên hệ với Lục Thiếu Hoa nhưng liên hệ với Trần Quốc Bang. Theo Tần Tịch Thần biết, Trần Quốc Bang cũng là thành viên của mạng lưới tình bảo Hổ Gầm. Tuy không quản lý bên Châu phi nhưng không thể không có liên hệ với bên Châu phi.
Quan trọng hơn là, Trần Quốc Bang một nửa là người nhà họ Lục, hiện tại chi nhánh công ty xăng dầu bên Châu Âu ngoài ý muốn, khi Tần Tịch Thần có cảm giác khác, phải chú trọng là cần thiết.
Mà Tần Tịch Thần thông báo cho bên Châu Phi để bên đó đi điều tra, chỉ sợ họ sẽ không coi trọng, nhưng Trần Quốc Bang sẽ không thế, theo Tần Tịch Thần biết, Trần Quốc Bang là huấn luyện viên của mấy người Lý Chí Kiệt. Chỉ cần cô nói với Trần Quốc Bang sẽ coi trọng, như vậy bên Châu Phi cũng sẽ chú ý nhiều hơn.
Tần Tịch Thần hoàn toàn có thể liên hệ bên Châu Phi, nhưng Tần Tịch Thần không làm như vậy, nên mới quyết định liên hệ Trần Quốc Bang.
Không thể không nói, Tần Tịch Thần ăn nói tốt, cũng không cần nói nhiều để Trần Quốc Bang coi trọng việc này. Sau đó Trần Quốc Bang hỏi thêm mấy vấn đề nữa, rồi bảo Tần Tịch Thần không cần lo việc này, có tin gì sẽ báo lại.
Trần Quốc Bang đơn giản cũng chỉ hỏi Tần Tịch Thần nghi ngờ gì, sau đó đem điều này nói với bên Châu Phi để họ đi điều tra.
Việc điều tra cũng không khó, mạng lưới tình báo Hổ Gầm có quân trong Tập đoàn tài chính Rockefeller, nên việc điều tra không phải khó khăn. Cho nên Trần Quốc Bang mới không nói nhiều, chỉ bảo Tần Tịch Thần chờ tin tức.
Điều tra như thế nào, Trần Quốc Bang không chú ý, Lý Chí Kiệt cũng ý thức được đây không phải là việc nhỏ, nên đã tự mình truyền đạt mệnh lệnh, triển khai điều tra. Và cũng rất nhanh chóng có kết quả.
Một giờ sau, đã có tin báo lại đúng là Tập đoàn tài chính Rockefeller giở trờ, nhưng để điều tra rõ còn có chút khó khăn.
Nhưng kết quả này cũng đủ rồi, ít nhất là với giai đoạn này là đủ rồi. Sau khi xác nhận tin tức rồi, Tần Tịch Thần cũng biết nên làm thế nào.
Nhận được tin Trần Quốc Bang báo về, Tần Tịch Thần không biết làm thế nào, cảm thấy rất đau đầu. Nhưng không thể không xốc lại tinh thần, dù sao đây cũng không phải là chuyện nhỏ.
- Đại ca, tôi cảm thấy bên trong chuyện này chắc chắn còn có vấn đề. Tiểu Hoa trước đó rất lâu đã định đối phó với Tập đoàn tài chính Rockefeller, nhưng do thời cơ chưa chín mồi nên chưa thực hiện. Mà Tập đoàn tài chính Rockefeller nhất định có hiểu biết về thực lực của Tập đoàn Phượng Hoàng. Bọn họ chọn gây rối vào lúc này chỉ sợ có nội tình.
Không trách là Tần Tịch Thần nghĩ như vậy, dù sao Tập đoàn Phượng Hoàng và Tập đoàn tài chính Rockefeller cũng đã từng hợp tác. Tuy không phải hoàn toàn hiểu biết về đối phương, nhưng thực lực là có thể biết.
Nói cách khác, Tập đoàn tài chính Rockefeller có thể biết về thực lực của Tập đoàn Phượng Hoàng. Mà Tập đoàn Phượng Hoàng cũng biết về thực lực của Tập đoàn tài chính Rockefeller. Tập đoàn tài chính Rockefeller còn giở trò có nghĩa là sao?
Có hai khả năng, một là Tập đoàn tài chính Rockefeller quá tự tin. Thứ hai là Tập đoàn tài chính Rockefeller không suy nghĩ, không biết lượng sức.
Lý do thứ hai không có khả năng về Rockefeller con mới nắm quyền anh ta sợ Tập đoàn tài chính Rockefeller sẽ sụp đổ.
Như vậy chỉ có lý do thứ hai, Tập đoàn tài chính Rockefeller quá tự tin.
Nhưng tại sao lại quá tự tin?
Đây là điều mà Tần Tịch Thần cần biết. Cho nên, cô mới lo lắng, mục đích là muốn Trần Quốc Bang nhanh chóng cử người đi điều tra rõ ràng.
Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, Tần Tịch Thần biết rõ như vậy.
- Cô yên tâm đi, Tập đoàn tài chính Rockefeller không thể làm gì, cho dù họ có quân bài hùng mạnh chưa lật cũng không có tác dụng gì, cùng lắm thì dùng vũ lực giải quyết là được
Giọng Trần Quốc Bang bình thản nói rất tự tin.
Trần Quốc Bang tự tin cũng không phải không có lý, Hùng mạnh như gia tộc tự xưng là gia tộc hồng thuẫn Rothschild thì căn cứ Hổ Gầm dùng vũ lực giải quyết cũng được, đừng nói đến Tập đoàn tài chính Rockefeller.
Mấy năm trước Lục Thiếu Hoa bị tập kích thiếu chút nữa mất mạng, trụ sở của gia tộc Rothschild bị đánh sập, Tần Tịch Thần biết rõ, cuối cùng không thể giải quyêt thì có thể dùng vũ lực.
Nhưng Tần Tịch Thần cũng biết rõ tính cách của Lục Thiếu Hoa, nếu chỉ là cạnh tranh trên thương trường bình thường thì không dùng vũ lực, cũng không cho phép dùng vũ lực. Nhưng tình hình hiện tại không phải là cạnh tranh bình thường trong thương trường nhưng nếu không phải không thể giải quyết thì Tần Tịch Thần cũng không thể để Trần Quốc Bang vận dụng vũ lực.
Không vì điều gì khác, cũng vì Lục Thiếu Hoa cũng không đồng ý, mà nếu Tần Tịch Thần lén lút làm thì hậu quả không thể tưởng được, chắc chắn sẽ làm Lục Thiếu Hoa tức giận.
- Trước tiên điều tra xem thế nào.
Tần Tịch Thần không biết làm thế nào nói.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa đang ở Tứ Xuyên không biết Tập đoàn tài chính Rockefeller muốn công kích Tập đoàn Phượng Hoàng. Cũng không biết Tần Tịch Thần đã đối phó rồi. Với sự trợ giúp của Trần Quốc Bang, đang điều tra rõ mọi chuyện, sau đó tiến hành phản kích.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa mặc dù biết, xem ra hắn cũng sẽ không nói gì, với tính cách của hăn sẽ cười trừ, sau đó giao cho Tần Tịch Thần xử lý. Còn hắn, còn phải lo đến công tác chỉ huy trong ba ngày tới.
Có lệnh của thủ trưởng số 1, Lục Thiếu Hoa tiếp nhận quyền chỉ huy một cách dễ dàng. Tuy lúc Lục Thiếu Hoa đến sở chỉ huy thì tất cả đều nhìn với ánh mắt không phục, nhưng bọn họ cũng không dám biểu lộ ra, lựa chọn cách phục tùng.
Người lính thì việc phục tùng cấp trên là thiên chức, cấp trên ra lệnh, làm quân nhân phải phục tùng. Hơn nữa Lục Thiếu Hoa là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, rất nổi tiếng.
Quan trọng hơn là Lục Thiếu Hoa có một thân phận khác, là Thượng tướng. Trung Quốc hiện nay có bao nhiêu thượng tượng, xem ra đếm chưa hết một bàn tay. Ừ, chính xác mà nói, căn bản chỉ có bốn ngón tay mà thôi.
Đúng vậy, hiện tại trừ Phó chủ tịch quân ủy trung ương và một ủy viên thì còn một là Tăng Kiến Quốc, còn lại chính là Lục Thiếu Hoa. Đúng bốn người.
Do đó có thể thấy được, quân hàm Thượng tướng hiếm thế nào, quân lính đối mặt với thượng tướng, mặc kệ là người có quân hàm thế nào thì đến đây cũng là người chỉ huy. Là một thiếu tướng khi đối mặt với Lục Thiếu Hoa cũng phải gọi hắn là Thủ trưởng.
Tuy nhiên cũng phải nói Lục Thiếu Hoa sở dĩ tiếp nhận quyền chỉ huy là vì cứu người, không phải đến để khoe thân thế, nên Lục Thiếu Hoa sau khi tiếp nhận quyền chỉ huy Lục Thiếu Hoa liền bắt tay vào làm việc, ra mệnh lệnh:
- Liên hệ tổng tham mưu bảo họ gửi lại tọa độ của các vị trí có dân cần di rời
Đây là mệnh lệnh đầu tiên mà Lục Thiếu Hoa đưa ra cho các nhân viên kỹ thuật.
Ở đây tất cả các thiết bị đều tiên tiến nhất, cũng hoàn thiện nhất.
Nhưng kỹ thuật viên cũng rất quan trọng, bọn họ phải làm rất nhiều việc. Như khi muốn sử dụng vệ tinh gián điệp phải xin bộ tổng tham mưu.
Không có cách nào, vệ tinh gián điệp là của Lục Thiếu Hoa không phải của nhà nước, nên muốn sử dụng phải thông qua bộ tham mưu để liên hệ với căn cứ Hổ Gầm.
Bộ tổng tham mưu đóng vai trò trung chuyển, ít nhất là Lục Thiếu Hoa coi đó là nhân vật trung chuyển. Đương nhiên cũng có một quyền khác. Tuy nhiên đó cũng không quan trọng, hiện tại thời gian gấp gáp, Lục Thiếu Hoa không lo được nhiều như thế.
Không lâu sau, Lục Thiếu Hoa liền nhận được báo cáo, còn mười ngàn người đều tập trung trong một phạm vi, rất dễ tiến hành.
- Đưa hình ảnh lên màn hình lớn đi
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói, sau đó quay người nhìn lên màn hình lớn.
Rất nhanh hình ảnh đã hiện lên màn hình lớn rồi. Trên đó chi chít các chấm đỏ, một điểm đỏ là một mạng người, đây là do chức năng hồng ngoại của vệ tinh gián điệp thu được.
- Tiến hành so sánh với bản đồ đi, sau đó thu nhỏ lại, tôi muốn nhìn tọa độ xung quanh đó.
Lục Thiếu Hoa lại đưa ra một mệnh lệnh nữa.
- Vâng thưa thủ trưởng.
Theo lời Lục Thiếu Hoa kỹ thuật viên nhanh chóng thao tác, đưa bản đồ lên, vừa bản đồ vệ tinh thật sự là cần thời gian. Lúc này Lục Thiếu Hoa cũng có cơ hội nghỉ ngi.
Tuy nhiên rất nhanh, Lục Thiếu Hoa lại phải tập trung lại, vì nhóm kỹ thuật viên đều xử lý tốt, Lục Thiếu Hoa biết hành động bắt đầu rồi.