Kỳ thật, xem ra ba hạm trưởng tàu sân bay của ba quốc gia nghĩ, bọn họ đầu hàng, căn cứ Hổ Gầm sẽ đối xử tốt với bọn họ, dù sao trên quốc tế cũng có quy định hạn chế? Nhưng mà, bọn họ không có nghĩ ra, căn cứ Hổ Gầm tồn tại ở dạng gì.
Rất nhiều người đều biết rằng, căn cứ Hổ Gầm chính là một tổ chức hắc ám của thế giới, không phải là tổ chức khủng bố, cũng không phải là một tổ chức, lính đánh thuê có tính hợp pháp, nhưng buôn lậu súng ống đạn dược thì không phải là hợp pháp
Cũng vì căn cứ Hổ Gầm buôn lậu súng ống đạn dược, nên mới bị xếp vào thành viên hắc ám nhất trên thế giới, nhưng mà, chính bởi vì đứng hàng đầu như vậy, nên mấy người Lý Chí Kiệt mới không cần phải e dè gì.
Trong lòng Lý Chí Kiệt, anh ta không muốn buông tha tù binh trên bốn tàu sân bay, nhưng đó chỉ là ý tưởng cá nhân của anh ta mà thôi, tuy rằng lúc này anh ta đứng ở vị trí tổng chỉ huy, nhưng việc đại sự, Lý Chí Kiệt còn cần thương lượng cùng Tiền Khiêm và Tạ Kiên Vĩ.
Mà không, Lý Chí Kiệt đi vào thảo luận luôn, hỏi ý kiến Tạ Kiên Vĩ và Tiền Khiêm.
- Lúc này đây, bọn họ chính là kẻ xâm lược, một người xâm lược, mà chúng ta là người phòng vệ, hiện tại, nếu chúng ta giành được thắng lợi, tôi cho rằng không cần phải.. khách khí với bọn họ, mặt khác, tàu sân bay là của chúng ta rồi, sẽ không thể để lại bọn họ
Tạ Kiên Vĩ lên tiếng trước.
Tạ Kiên Vĩ rất thẳng thắn, không buông tha tù binh, xử lý toàn bộ
Trong lời nói của Tạ Kiên Vĩ, chẳng những nói lên suy nghĩ của cá nhân anh ta, mà còn nói rõ nguyên nhân, nguyên nhân chính là tàu sân bay
Như ba người bọn họ bàn bạc trước đây, sở dĩ không hướng tàu sân bay nổ súng, mục đích chính là chiếm lấy bốn tàu sân bay, nếu muốn chiếm lấy bốn tàu sân bay này, như vậy lưu trữ tù binh để làm chi cho mệt?
Căn cứ Hổ Gầm không phải là một quốc gia, không cần phải tuân thủ pháp luật quốc tế, đối xử với tù binh tử tế hay không cũng không cần phải suy xét. Như vậy đem tù binh áp giải về đất liền, chỉ có thể có một khả năng.
Lợi dụng tù binh đổi tiền
Đúng vậy, đây là cách làm rất phổ biến, theo quy định pháp luật quốc tế có nhắc tới việc đối xử tệ với tù binh, nhưng cũng không nói không thể đem tù binh đổi tiền, hiện tại Lý Chí Kiệt đưa bọn tù binh đi, cũng chỉ là để đổi tiền.
Nhưng mà, việc đổi tiền nói thì dễ hơn làm, một khi mấy quốc gia đi vào đàm phán, sẽ nhắc tới việc tàu sân bay.
Sự việc đặt lên bàn đàm phán, hết thảy sẽ trở lên phiền toái, có lẽ căn cứ Hổ Gầm cuối cùng sẽ có được nhiều tiền, nhưng tiền quan trọng với căn cứ Hổ Gầm sao?
Nói thật, nếu dùng thật nhiều tiền đổi lấy bốn tàu sân bay, bất kể là mấy người Lý Chí Kiệt hay Lục Thiếu Hoa, đều lựa chọn tàu sân bay, dù sao đó là uy phẩm, có thể làm cho căn cứ Hổ Gầm phát triển nhanh.
Quan trọng hơn là một khi để lại tù binh, còn có thể gây ra rất nhiều phiền toái, chi bằng đem tất cả mọi người xử lý, sau đó làm bộ không có chuyện gì phát sinh, liên quân quân đội mất tích trong im lặng.
Hiện tại trên vũ trụ chỉ có hai vệ tinh gián điệp của Trung Quốc và căn cứ Hổ Gầm, vâng, có lẽ Nga cũng có một vệ tinh gián điệp trên vũ trụ, nhưng điều này đều không quan trọng, quan trọng là tình hình bên này nhất định sẽ không bị phát hiện là được.
Từ lúc chiến đấu bắt đầu, căn cứ Hổ Gầm bắt đầu quấy nhiễu hệ thống, tuy rằng phạm vi không lớn, nhưng khu vực bùng nổ chiến hỏa nhất định ở trong phạm vi khu vực quấy nhiễu, cho nên, dù cho trên vũ trụ có vệ tinh gián điệp, và có quét tình hình bên này thì cũng không có khả năng biết sự tình gì xảy ra.
Nếu đã như thế, vậy để chuyện này không có phát sinh gì đi, căn cứ Hổ Gầm tiếp thu bốn tàu sân bay, không có tù binh quân sự.
Đúng vậy, đó chính là chủ ý của Tạ Kiên Vĩ
Mà chủ ý của Tạ Kiên Vĩ cơ bản khớp với ý của Lý Chí Kiệt, đương nhiên, cũng có một chút bất đồng. Ý tưởng của Lý Chí Kiệt rất đơn giản, anh ta vì không muốn phiền toái mới lựa chọn xử lý những người đó, mặt khác chính là vì anh ta rất không thích bị người khác đến tấn công, vì vậy muốn hủy diệt sạch sẽ.
Lý Chí Kiệt và Tạ Kiên Vĩ có cùng cách xử lý những tù binh này, như vậy là hai người quyết định thôi, còn ý kiến của Tiền Khiêm đâu.
- Hai người các anh đều biết rằng, tôi không thích phiền toái, nếu bọn họ đến ép chúng ta, chúng ta không cần phải khách sáo với bọn họ
Tiền Khiêm đằng đằng sát khí nói.
Đừng xem thường khí thế sát phạt của Tiền Khiêm, nhiều năm trôi qua như vậy, Tiền Khiêm gặp qua bao nhiêu người chết ngay cả anh ta cũng không đếm được, lại trải qua chiến hỏa hàng năm, tuy rằng không trực tiếp tham dự, nhưng thời điểm nhận nhiệm vụ, đặc biệt là nhiệm vụ lớn, anh ta đều đi đến hiện trường xem một chút, xem địa khu chiến tranh Trung Đông.
Căn cứ vào đủ loại nguyên nhân, Tiền Khiêm rất phẫn nộ, hiện tại chiến đấu đã thắng lợi, như vậy không cần phảinói gì, nương tay, nhân từ không phải là tính cách của anh ta, cho nên, Tiền Khiêm lựa chọn hủy diệt.
- Vậy cứ quyết định như vậy, tuy nhiên đợi sau khi tiếp nhận hoàn toàn tàu sân bay hãy nói
Lý Chí Kiệt hạ giọng nói câu cuối cùng.
- Ừ
Tiền Khiêm gật đầu nói lại một câu
- Tôi đi chuẩn bị nhân viên để họ ra bờ biển bên kia ra tay ở đó.
Vừa lên bờ thì xử lý, đây là ý của Tiền Khiêm muốn nói.
Hai người Lý Chí Kiệt và Tạ Kiên Vĩ cũng không phản đối, gật gât đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Không thể không nói, mặc kệ là hạm trưởng tàu sân bay Washington hay là hai hạm trưởng khác đều rất ngốc, đặc biệt là hạm trưởng tàu sân bay của nước Anh và Pháp, lại ngây thơ đáng sợ, cuối cùng còn muốn kéo người chịu tiếng xấu thay cho người khác, nghĩ đến có thể bảo vệ được quan chức của mình
Bảo toàn sinh mạng, bảo toàn quan chức
Cũng không ngoại lệ, ba người Lý Chí Kiệt đã quyết định vận mệnh của bọn họ, chỉ có cái chết mới dập tắt lửa giận của mấy người Lý Chí Kiệt .
Tuy nhiên, bọn họ lại chẳng hay biết gì, ngoan ngoãn đầu hàng, cũng đợi người căn cứ Hổ Gầm tiếp quản.
Mà trên thực tế, bên kia đầu hàng, mấy người Lý Chí Kiệt cũng hành động rất nhanh, truyền đạt mệnh lệnh, phái người qua tiếp thu.
Ở trong căn cứ, cũng không thiếu người mới, những người mới này cũng bao gồm các tài năng có thể khống chế tàu sân bay, lại thêm quân đội bảy nước nhỏ Châu Phi, tiếp thu bốn tàu sân bay không có vấn đề gì.
Nhưng cho dù là như thế, lúc tiếp thu toàn bộ, thời gian cũng mất hai mấy giờ.
Hai mấy giờ trôi qua, Tiền Khiêm sớm trở về phòng tác chiến căn cứ Hổ Gầm, cùng mấy người Lý Chí Kiệt
- Nếu không thì thế này, hiện tại chiến hỏa bình ổn, chúng ta đi xem qua đi?
Lý Chí Kiệt đề nghị
Đúng vậy, chiến hỏa đã bình ổn, mặc dù có thể là tạm thời bình ổn, nhưng Lý Chí Kiệt tin tưởng trong thời gian ngắn, kẻ thù sẽ không đến công kích lại, như vậy bọn họ ở lại trong phòng tác chiến không có bất cứ ý nghĩa gì , chi bằng đi nhìn hiện trường, thậm chí có thể nói, cầm súng lên hành hạ vài tù binh đến chết cũng không sao.
Thật nhiều năm, thật nhiều năm trôi qua, Lý Chí Kiệt, Tạ Kiên Vĩ, Tiền Khiêm đã không còn thấy mùi tanh của máu, bọn họ thường xuyên ngửi được mùi máu tươi, nhưng chính mình gần như chưa tạo ra mùi máu tươi.
Đây là một cơ hội, một cơ hội tốt, mấy người Lý Chí Kiệt không ngại tham dự một chút.
- Tôi không có ý kiến
Tạ Kiên Vĩ lên tiếng, anh ta đồng ý
- Ha hả…
Tiền Khiêm cười ha hả, như vậy rất dọa người, sau đó vẫn không quên nói một câu
- Tôi muốn tên hạm trưởng tàu sân bay Washington, các anh đừng tranh với tôi.
Muốn giết một người, đây là tín hiệu Tiền Khiêm đưa ra
…
Lý Chí Kiệt buồn bực một hồi, tuy nhiên anh ta cũng không nói gì, cuối cùng chỉ có thể gật đầu đồng ý
…
Tạ Kiên Vĩ cũng không có ý kiến, không nói gì nhưng cũng gật đầu cho thấy rõ ý kiến.
- Vậy còn chờ gì, xuất phát đi
Tiền Khiêm cười cười nói
Ba đại đầu sỏ căn cứ Hổ Gầm xuất hành, kia cũng không phải việc nói giỡn, tuy rằng khoảng cách không xa, nhưng nếu lái xe cũng phải mấy giờ, tuy nhiên đối với mấy người Lý Chí Kiệt mà nói, thời gian rất quý giá, không thể lãng phí thời gian trên đường đi.
Xuất hành bằng máy bay, căn cứ Hổ Gầm cũng không thiếu phi cơ, mặc kệ là máy bay trực thăng hay máy bay chiến đấu, căn cứ Hổ Gầm có rất nhiều, cho nên lúc mấy người Lý Chí Kiệt đi ra căn cứ bí mật, đã sớm có máy bay trực thăng đang đợi.
Lên phi cơ, xuất phát, không có nói nhiều vô nghĩa.
Hơn hai mươi phút trôi qua, mấy người Lý Chí Kiệt đã tới bên bờ biển, rất không khéo léo, tù binh lúc này cũng vận chuyển vào, nhưng chỉ mới là nhóm đầu mà thôi
Một tàu sân bay gần trăm người, mặc dù căn cứ Hổ Gầm nhiều chiến hạm, nhưng cũng không có khả năng đem gần bốn ngàn người trở về một lúc, cho nên, lúc nhóm đầu tiên đi, toàn bộ chiến hạm trở lại một lần, mục đích chính là để vận chuyển nhóm thứ hai.
Có thể liệt vào nhóm đầu tiên được vận chuyển, đều là những quan lớn của tàu sân bay.
Sở dĩ đem nhóm quan lớn vận chuyển trước, chính là sợ bọn họ có cơ hội tác loạn, nếu đã trở quan lớn đi, tin tưởng những người còn lại sẽ không làm gì, có lợi cho việc tiếp thu nhiệm vụ.
Đáp máy bay trực thăng xuống, ba người Lý Chí Kiệt đi ra, nhưng, dù sao bọn họ cũng là tam đại đầu sỏ của căn cứ Hổ Gầm, bọn họ phải được đảm bảo an toàn, nếu không, đã sớm có đoàn lính đánh thuê tinh anh của căn cứ Hổ Gầm đứng đợi, vừa thấy mấy người Lý Chí Kiệt xuống phi cơ, bọn họ liền bật người đứng lên, cẩn thận phòng hộ.
Bảo vệ đã lên, mấy người Lý Chí Kiệt không còn gì phải e dè, vẫn đi về phía trước, trong thời gian bọn họ đi, hai đoàn lính đánh thuê hai bên kính nể hẳn lên, tuy không có chào hỏi theo nghi thức quân đội, nhưng nhìn vẻ mặt bọn họ có thể thấy được, đó là vẻ mặt tôn kính.
Trên thực tế, mấy người Lý Chí Kiệt cũng đáng được bọn họ làm như vậy, ở trong đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, chỉ có hai loại người, một là người Châu Phi, hai là người Trung Quốc, những người Trung Quốc này đều là quân đội xuất ngũ, và đều xuất thân từ quân đội đặc thù, bọn họ không thể thích ứng với cuộc sống bình thường, toàn bộ đều chạy tới căn cứ Hổ Gầm
Mà không thể nghi ngờ, mấy người Lý Chí Kiệt đều là nhóm bộ đội đặc chủng đầu tiên của Trung Quốc, đối với những người này, các thành viên lính đánh thuê Hổ Gầm xuất thân từ Trung Quốc rất tôn kính.Về phần người Châu Phi, càng thêm dễ dàng, bởi vì có căn cứ Hổ Gầm, có mấy người Lý Chí Kiệt, hàng ngàn vạn người Châu Phi bọn họ mới được ăn no, ngủ ngon.
Mà mấy người Lý Chí Kiệt cũng không nói nhiều, giống như duyệt binh một chút, dọc đường đi, mang theo một vẻ mặt nghiêm túc, nhưng tiềm tàng dưới vẻ mặt nghiêm nghị là sát khí dày đặc.