Mục lục
Thương Trường Đại Chiến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc ấy khoảng 1h30, cách thời gian xảy ra động đất một giờ đồng hồ, sau khi xác nhận thông tin vệ tinh, Lục Thiếu Hoa lại vào gọi điện cho Lý Chí Kiệt, không ai biết được hắn đang nghĩ gì.

Dù sao Lục Thiếu Hoa cũng đã có quyết định của mình, thời gian trôi đi, hắn bắt đầu cảm thấy bối rối, hắn gọi điện cho Lý Chí Kiệt đơn giản chỉ muốn cho kết nối trực tiếp với vệ tinh.

Mấy tháng trước, Lục Thiếu Hoa chưa từng nghĩ tới hắn sẽ tiếp nhận quyền chỉ huy, cho nên hắn không quan tâm đến phương án theo dõi trực tiếp qua vệ tinh, mà chỉ lấy thông tin qua Lý Chí Kiệt từ tổng tham mưu và internet.

Nhưng trải qua lần này, hắn thấy trong việc này có rất là phiền phức, có lúc có thể nhưng cũng có khi không thể liên hệ được với Lý Chí Kiệt.

Hai ngày trước, Lục Thiếu Hoa xem nhẹ điều phiền toái này, nhưng hiện tại lại không được, nguyên nhân rất đơn giản, thời gian trôi qua rất nhanh mà Lục Thiếu Hoa chưa có tin gì để chuẩn bị đối phó cả.

Cho nên, Lục Thiếu Hoa gọi điện cho Lý Chí Kiệt để anh kết nối hệ thống với bên này có thể trực tiếp liên hệ được với vệ tinh. Tuy nhiên hắn không có khả năng bảo Lý Chí Kiệt giao hết quyền, nếu không sẽ phát sinh điều bất ngờ, có thể gây ra tổn thất lớn.

Dù sao hiện tại Lục Thiếu Hoa là chỉ huy nhưng hắn không có quyền. Ở sở chỉ huy mọi người đều là quân đội quốc gia.

Không phải Lục Thiếu Hoa không tin những người đó, nhưng việc hết sức quan trọng hắn không thể không cẩn thận.

Vệ tinh gián điệp là vệ tinh hàng đầu trên thế giới, nếu xảy ra ngoài ý muốn, Lục Thiếu Hoa không thể nào không tiếc.

Lý Chí Kiệt cũng đồng ý thực hiện những gì Lục Thiếu Hoa yêu cầu, anh lập tức kết nối hệ thống cho hắn.

Ước chừng khoảng 20 phút Lý Chí Kiệt gọi điện cho Lục Thiếu Hoa thông báo rằng hệ thống đã được kết nối, hắn có thể tiến hành công việc.

Nói rất nhanh gọn, Lục Thiếu Hoa yêu cầu kỹ thuật viên tiến hành. Hắn trực tiếp hạ lệnh chuyển đến màn hình lớn và theo dõi.

Đúng vậy, trong quá trình theo dõi, chức năng tia hồng ngoại được bật lên liên tục nếu có vấn đề lập tức sẽ hiện ra ở màn hình lớn.

Tất cả đều được sắp xếp cẩn thận, thời gian trôi qua rất nhanh chẳng mấy chốc đã tới 2h chiều.

Lục Thiếu Hoa nói thầm
- Còn có 28 phút....

Đã 14:00, hắn biết thời gian không còn nhiều, chưa đến nửa tiếng.

Hắn trực tiếp hạ lệnh
- Kiểm tra đường kết nối đồng thời duy trì liên lạc.

Không cần Lục Thiếu Hoa phải ra tay, hắn chỉ cần ra lệnh lập tức có người thực hiện ngay.

Vị chỉ huy quân đội kia cũng là người , sau khi nhận được lệnh của Lục Thiếu Hoa, anh ta liền thay hắn giám sát kỹ thuật viên kiểm tra hệ thống kết nối, sau khi kiểm tra mọi việc bình thường xong lúc đó là 14:20.

Thời gian trôi qua thật nhanh, 20 phút trôi qua, tất cả mọi việc đều bình thường.

- Mở hình ảnh được kết nối ra.
Lục Thiếu Hoa lại ra lệnh.

Sau khi nhận lệnh của hắn, màn hình lớn nhanh chóng được phân thành hai, một bên là chức năng hồng ngoại của vệ tinh một bên làmột bên là hình ảnh được chụp.

5 phút...3 phút...1 phút, thời gian đang không ngừng nhảy, lúc màn hình hiện đến 14:28:04, Lục Thiếu Hoa đột nhiên có cảm giác mặt đất rung chuyển.

Không sai, cơn rung chuyển mới chỉ bắt đầu, cứ 1 giây trôi qua mặt đất càng rung với biên độ mạnh hơn, Lục Thiếu Hoa biết, lịch sử không thay đổi, động đất đã xảy ra.

Qua theo dõi tín hiệu từ vệ tinh truyền lại, cách đó không xa Lục Thiếu Hoa có thể nhìn thấy, nhà ở đang bị sập dần, những cây cổ thụ đã bị bật gốc, một dải núi đang oằn mình chuyển động.

Đến lúc này, Lục Thiếu Hoa vẫn rất bình tĩnh, không phải hắn không e ngại động đất nhưng hắn biết ở nơi hắn đang ở là một mảnh đất trống, động đất nhất định sẽ không lan đến.

Hắn điềm tĩnh như vậy sở dĩ có sự chuẩn bị từ rất sớm, hiện tại dân chúng trên khu vực nguy hiểm đã được di rời hết, điều này làm cho Lục Thiếu Hoa vô cùng vui sướng.

Niềm vui có thể ngăn chặn sự sợ hãi, ít ra là trong trường hợp này. Mặc dù trận động đất đang tiến đến, nhưng có sự chuẩn bị kỹ càng nên đối với Lục Thiếu Hoa không còn thấy sợ hãi nữa.



Lục Thiếu Hoa không giấu nổi sự vui sướng, lúc này đây hắn hoàn toàn yên tâm về mọi việc.

Một tin tức tốt đến với Lục Thiếu Hoa, trận động đất đã xảy ra đúng thời gian, Lục Thiếu Hoa sợ nhất chính là có thay đổi làm tất cả công sức của hắn đều biến thành bọt biển.

Phải biết rằng từ lúc bắt đầu hành động, Lục Thiếu Hoa hay thủ trưởng hay cán bộ cấp cao đều chịu áp lực cực lớn, mà nếu lịch sử động đất lặp lại, động đất kéo dài lâu, hắn, thủ trưởng số 1 và các cán bộ cấp cao còn chịu nhiều áp lực hơn nữa.

Thời gian kéo dài càng lâu áp lực lại càng lớn.

May thay, mọi thứ đều không có phát sinh gì, bởi vì hiện tại trận động đất đã xảy ra. Mọi việc rất đơn giản chỉ chờ động đất chấm dứt, quân đội sẽ tiến hành dọn dẹp đống hoang tàn, sau đó tiến hành xây dựng lại.

Đương nhiên, dọn dẹp đống hoang tàn đồng thời cũng phải khử trùng, dù sao động đất xảy ra, con người may mắn không thương vong nhưng động vật, gia cầm cũng chết nhiều và đang dần bị phân hủy, nếu không xử lý kịp thời sẽ dẫn đến bùng phát dịch bệnh.

Nhưng nay, Lục Thiếu Hoa đã không giám sát công việc này nữa, từ lúc trận động đất bắt đầu bùng phát đến lúc chấm dứt, hắn cũng hoàn thành công việc, những việc phát sinh tiếp theo hắn sẽ không can thiệp nữa, lúc này Lục Thiếu Hoa trở về Bắc Kinh, giao lại quyền chỉ huy.

Thời gian trôi qua rất nhanh, động đất đã kết thúc Lục Thiếu Hoa sững sờ nhìn về phía màn hình lớn, hình ảnh một không gian nhộn nhịp, phơi phới sức sống đã không còn, chỉ còn lại một mảnh đất bằng phẳng.

Lục Thiếu Hoa không cần đến hiện trường, chỉ nhìn qua hình ảnh là hắn có thể biết được trận động đất diễn ra với cường độ bao nhiêu. Sau khi hắn quan sát qua hình ảnh, đã không kìm nổi cảm xúc của mình

Không phải Lục Thiếu Hoa không kiềm chế được cảm xúc của mình, nếu như không có sự chuẩn bị từ trước thì trận động đất này sẽ gây ra hậu quả rất lớn, nhưng hiện tại, tất cả dân chúng đều an toàn, chỉ tổn thất nhiều về nhà cửa, tài sản.

Nhà ở không có có thể xây dựng được nhưng người mất thì đó là tổn thất lớn.

- Báo cáo tình hình đi. giọng Lục Thiếu Hoa có chút lạc đi

Động đất kết thúc, lúc này Lục Thiếu Hoa thấy trong lòng nặng trĩu cũng không báo cáo cho nhân viên của thủ trưởng số 1 cũng không trao đổi với thiếu tướng chính ủy.

Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ gọi điện lại cho thủ trưởng nhưng không phải lúc này, mà đợi buổi tối

Lục Thiếu Hoa là người chỉ huy, cho nên nhiệm vụ này phải thực hiên. Sở dĩ Lục Thiếu Hoa không gọi điện thoại cho thủ trưởng ngay lúc này vì hắn biết thủ trưởng cũng rất bận không thể đi được.

Trên thực tế đúng là như vậy, khi vừa mới có dấu hiệu của trận động đất, thủ trưởng nhận được báo cáo, ông cùng các cán bộ cấp cao đã họp bà nhất trí và bố trí nhiệm vụ cho từng cấp.

Thủ trưởng số 1 đóng giữ hậu phương, chịu trách nhiệm về tình hình chung.

Thủ tướng chỉ đạo trực tiếp.

Những người khác cùng nhau phối hợp để hoàn thành công việc được giao.

Kế hoạch là nhờ vậy, nhưng có một điều khiến mọi người chú ý là Thủ tướng mở cuộc họp báo.

Thủ tướng đích thân tham sự cuộc họp báo và trả lời câu hỏi của giới truyền thông.

- Hôm nay tôi tổ chức cuộc họp báo này với mục đích xin lỗi, bởi vì mấy tháng trước tin tức chúng tôi nói với nhân dân Tứ Xuyên là không chính xác
Thủ tướng lên tiếng xin lỗi ngay khi vừa mở đầu cuộc họp báo, điều này làm nhiều nhà báo không rõ, nhưng rất nhanh sau đó Thủ tướng lại tiếp tục
- Nửa năm về trước, có người gửi tới Chính phủ một văn kiện trong đó nói rằng nửa năm sau ở Tứ Xuyên sẽ xảy ra động đất.

Nói đến đây Thủ tướng tạm dừng một chút, sau đó mới tiếp tục
- Mà sự thật đã chứng minh tin tức đó là chính xác, ở Tứ Xuyên vừa xảy ra trận động đất

Bom tấn, Thủ tướng nói lời giống như bom tấn. Nhưng trong lời nói của Thủ tướng có một tin quan trọng đó là có người.

Người này là ai vậy, vấn đề này được nhiều phóng viên rất quan tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK