Hồng Kông bây giờ, Internet đều do tập đoàn Phượng Hoàng quản lý, có thể lôi kéo bao nhiêu lưu lượng tuyến mạng thì lôi kéo, ở đây, anh xem phim trực tuyến đọc tin tức đều không ảnh hưởng đến tốc độ mạng lưới.
Mà bây giờ mấy người Lưu Minh Chương đang xem tin tức trực tiếp trên internet, nội dung truyền hình trực tiếp cũng rất đơn giản, đó chính là hình ảnh khai chiến của Triều Tiên và Hàn Quốc, tuy rằng trước mắt chỉ là truyền hình trực tiếp ở xa, nhưng mà, không thể dập tắt được sự nhiệt tình của bọn Lưu Minh Chương.
Nhìn thấy quân đội Triều Tiên bắt đầu tiến vào lãnh thổ của Hàn Quốc, tên lửa đạn đạo từng quả một nổ vào quân đội của Hàn Quốc, bọn Lưu Minh Chương nhiệt huyết sôi trào, dường như giống như bọn họ đang đánh Hàn Quốc vậy, vô cùng xúc động.
Tuy nhiên nhìn thấy Lục Thiếu Hoa tiến vào, bọn họ chuyển tầm mắt, bình tĩnh trở lại, bởi vì bọn họ đều rất rõ, nếu như Lục Thiếu Hoa đã đến rồi, hành động đã sắp bắt đầu, bọn họ cũng phải làm việc.
Nhưng mà, Lưu Minh Chương như chưa chú ý vào việc chính cười, nhìn về phía Lục Thiếu Hoa cười nói
- Tôi cảm thấy, nên để để vệ tinh gián điệp chụp lại chiến tranh giữa hai nước, dùng vệ tinh xem, như thế mới đã.
Thật đúng là, sự đề nghị này của Lưu Minh Chương rất hay, ít nhất bọn Lý Vân Thanh đều xúc động, không kiềm được nhìn về phía Lục Thiếu Hoa, ánh mắt khát vọng đó không cần nói cũng hiểu.
Một phen toát mồ hôi, Lục Thiếu Hoa rất muốn mắng, nhưng mà hắn lại không mắng được, bởi vì hôm nay hắn đến chỗ tổng chỉ huy để giám sát và đốc thúc tác chiến, nhưng mà, sự thật của hành động, cần dùng đến hắn, hắn chỉ trấn thủ mà thôi, thời gian còn lại ngoài việc chú ý đến mức độ giảm của chỉ số KOSP1 ra, e rằng chính là chú ý đến cuộc chiến tranh giữa hai nước.
Trên bầu trời có vệ tinh gián điệp của hắn, hắn lại chỉ chú ý đến chiến tranh của hai quốc gia, Lục Thiếu Hoa muốn đi lên hậu đài của vệ tinh gián điệp thiên nhãn số một, lấy cameras của vệ tinh làm trực tiếp,
- Làm việc chính trước, đợi đến khi ổn định, tôi sẽ tiến hành.
Lục Thiếu Hoa cười, trả lời.
Dù sao bản thân hắn cũng muốn nhìn, nếu đã như thế này, vậy thì hưởng thụ tốt một phen đi, nhưng mà, Lục Thiếu Hoa không quên chuyện chính, cho nên, hắn vẫn để bọn Lưu Minh Chương làm chuyện chính trước sau đó mới nói.
Rất rõ ràng, nhận được câu trả lời đồng ý của Lục Thiếu Hoa, bọn họ đều rất xúc động, chuẩn bị cho mọi người, từng mệnh lệnh có thể truyền trên mạng một cách đặc biệt, trở thành mệnh lệnh, tiếp theo chính là gây sóng gió với số tiền lớn trên thị trường chứng khoán của Hàn Quốc
Chiến tranh đã xảy ra nửa tiếng rồi, quốc gia lớn như Hàn Quốc, tin tức đã truyền đi từ lâu rồi, dân chúng của Hàn Quốc hoang mang, lãnh đạo của Hàn Quốc cũng hoang mang, một lượng dân chúng lớn trốn đi, các lãnh đạo triệu tập hội nghị khẩn cấp.
Thực ra, hai nước bùng nổ chiến tranh, căn bản không cần đến nửa tiếng để truyền đi, đặc biệt là ở trong ở châu Á, đài vệ tinh Phượng Hoàng ở châu Á đã có sức ảnh hưởng tuyệt đối, do có sự sắp xếp của Lục Thiếu Hoa, sau khi hai nước bùng nổ chiến tranh khoảng mười phút, tin tức đã được truyền đi rồi.
Một khi đài vệ tinh của tập đoàn Phượng Hoàng đưa tin, chưa đến mười phút, 40% số người ở châu Á đã biết hai nước xảy ra chiến tranh rồi, thêm mười phút nữa, số người chắc chắn sẽ tăng thêm 20% nữa.
Đến ba mươi phút bây giờ, cũng chính là nửa tiếng rồi, 80% số người đều biết chuyện này đã trở thành kết cục đã định rồi.
Được rồi, bây giờ là sáng sớm, sẽ không có quá nhiều người chú ý đến tin tức, nhưng mà, chúng ta không thể xem thường tốc độ truyền bá của quần chúng được, truyền miệng cực kì nhanh.
Đã từng có phóng viên của hai quốc gia đã đánh cược, đánh cược về tốc độ truyền bá nhanh của đất nước bọn họ, mà một quốc gia có phương tiện truyền thông vô cùng phát triển, quốc gia kia truyền thông kém hơn nhiều, nhưng mà phóng viên của quốc gia truyền thông kém hơn lại giành được thắng lợi.
Mà phóng viên chiến thắng kia đang sử dụng phương pháp truyền bá trong dân chúng, anh ta làm ra một tin tức gây sốc, sau đó chạy lên trên đầu phố, nói với vài người nhàn rỗi cả ngày không có chuyện gì làm, chỉ biết nói chuyện phiếm với mấy người nhàn rỗi, sau đó liền không quan tâm nữa.
Nhưng mà một người truyền cho hai người, hai người truyền cho bốn người, không cần một khoảng thời gian dài, cả thành phố đều biết tin tức kia rồi, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh. Mà người phóng viên của đất nước truyền thông phát triển kia lại ở trong đài truyền hình, báo chí, ra sức đưa tin tức, nhưng mà cuối cùng đã thua.
Trong thời đại ngày nay, một khi biết được tin tức, liền gọi điện thoại nói với người thân, sau đó người thân lại gọi điện thoại cho người thân, tiếp tục như vậy. Còn có một số nguyên tắc là nói chuyện phiếm ở đầu phố, lại truyền miệng, như vậy ngay lập tức, cho dù là người lớn hay là trẻ con đều biết hết.
Ngoài ra, quan trọng nhất vẫn là con người bây giờ liền quan tâm đến chuyện quốc gia gì đó, chuyện lớn quốc tế, Triều Tiên và Hàn Quốc khai chiến coi như là chuyện lớn sao?
Ừ, không chỉ là chuyện lớn, hơn nữa còn là chuyện lớn quốc tế, mọi người tự nhiên phải chú ý.
Cho nên, chỉ cần đến thời gian nửa tiếng, cả châu Á đã có 80% người biết rồi, còn dựa vào tốc độ truyền bá nhanh chóng của Xunlei, tuôn ra các nơi trên toàn cầu.
Sự kiện đã truyền ra ngoài rồi, nếu như thị trường cổ phiếu của Hàn Quốc không giảm mạnh đó chính là kì tích, đừng quên, cơn lốc tài chính toàn cầu có thể đã ảnh hưởng thổi quét toàn cầu, Hàn Quốc cũng chịu ảnh hưởng, bản thân thị trường cổ phiếu của Hàn Quốc đã không ổn định, bây giờ đến như vậy, càng không ổn định hơn.
Quan trọng hơn là, chiến tranh đã bùng nổ rồi, cơ cấu tài chính có liên quan của Hàn Quốc đã không có lòng dạ nào quản lý rồi, muốn chạy thoát thân mới là lẽ phải, mất đi sự quản lý hoặc nói là những người không ngừng cứu thị trường, sao có thể không hạ giá đột ngột chứ
Khi mệnh lệnh của bọn Lưu Minh Chương được truyền đi, lúc vẫn chưa hành động, màn hình trên vách tường biểu thị chỉ số KOSPI, sơ đồ xu thế của thị trường chứng khoán liền đón đầu hạ xuống, đó là sơ đồ thể hiện sự giảm giá rất nhanh.
Chỉ số KOSPI trên dưới mười ngàn điểm trong một khoảng thời gian ngắn là nửa tiếng đồng hồ đã giảm xuống hơn 2000 điểm, chỉ còn lại chưa đến tám nghìn điểm, xu thế của hạ vẫn đang tăng lên, nếu như trạng thái này tiếp tục tiếp diễn, e rằng sẽ giảm mạnh.
Cùng với sự bắt đầu của hành động của bọn Lưu Minh Chương, vậy thì xu thế giảm đó sẽ mở rộng ra, là chính thức bắt đầu hạ xuống.
Nhìn thấy tình hình này, Lục Thiếu Hoa chỉ nhẹ nhàng cười, tất cả đều nằm trong dự kiến của hắn.
Bảo Lý Thượng Khuê mang máy tính xách tay đến, sau đó để Lý Thượng Khuê đến trung tâm khai thác của vệ tinh gián điệp thiên nhãn số một, định vị, sau đó mở camera ra tiếp nhận tín hiệu về máy tính truyền hình trực tiếp bắt đầu từ giờ phút này.
- Đáng tiếc không thể bắt được âm thanh…
Lục Thiếu Hoa không khỏi thầm thở dài một câu.
Đúng vậy, khoảng cách quá xa rồi, vệ tinh ở ngoài tầng khí quyển, căn bản không thể bắt được âm thanh, tuy nhiên càng thích
Tuy nhiên bây giờ có thể nhìn thấy được cảnh hai đất nước giao chiến, Lục Thiếu Hoa vẫn tương đối hài lòng.
Hai nước giao chiến?
Không, đó căn bản không phải là sự giao chiến của hai quốc gia, mà là chiến tranh một bên, lúc mới bắt đầu, Triều Tiên đã hoàn toàn dùng hỏa lực đánh phá hủy trung tâm chỉ huy quân đội gần biên giới nơi đóng quân của Hàn Quốc, làm cho toàn bộ bộ đội biên giới không có năng lực chỉ huy, tiếp theo là tiêu diệt hệ thống thông tin của bọn họ, thực sự thành người mù rồi.
Lại bắn vào bên trong doanh trại quân đội mấy quả tên lửa đạn đạo, lần này tử thương vô số, mà quân đội đóng quân gần biên giới coi như toàn bộ đã tan rồi.
Hơn nữa bản thân số lượng quân đội bên Triều Tiên tương đối lớn, lại đã chuẩn bị tốt từ lâu, lần này qua đi, bộ binh căn bản không phải là đang đánh trận, mà là đang bắt tù binh.
Đúng vậy, những người không bị tên lửa đạn đạo làm cho nổ chết trong nhát mắt đều trở thành tù binh, trở thành tù binh của Triều Tiên.
Ừ, đây chỉ là một mặt mà thôi, từ ảnh mà vệ tinh chuyển về có thể thấy, bên Triều Tiên đã sử dụng nhiều điểm tấn công hơn, vừa ra tay đã nhằm trúng mạng phòng không của Hàn Quốc, mấy căn cứ tên lửa đnạ đạo quan trọng đã bị phá hủy từ lâu rồi.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa không thể nhìn thấy được cảnh tượng của mấy căn cứ tên lửa đạn đạo quan trọng của Hàn Quốc bị xóa sạch, bởi vì lúc chiến tranh vừa mới bắt đầu, Triều Tiên đã sử dụng nhiều điểm tấn công rồi, song song với việc ném bom nơi đóng quân ở biên giới, cũng phá hủy căn cứ tên lửa đạn đạo của Hàn Quốc.
Hiện tại Lục Thiếu Hoa có thể nhìn thấy mấy chỗ căn cứ thử nghiệm tên lửa đnạ đạo của Hàn Quốc lửa bốc lên ở mọi nơi, một mảnh tán loạn, mất đi lực chiến đấu.
Không thể không nói, lãnh thổ của một quốc gia có chỗ lợi lớn cũng có chỗ xấu, những quốc gia có lãnh thổ lớn, phát triển rất phiền toái, có thể nói chính là phòng được bên này không phòng được bên kia.
Mà những quốc gia có lãnh thổ nhỏ, phát triển lên rất nhanh, nhưng mà, về phương diện phòng thủ bọn họ lại khiến cho người ta phiền muội, bố trí như thế nào mấy chỗ bố trí căn cứ tên lửa đạn đạo, người ta chỉ cần có thông tin chính xác, đánh một cách chuẩn xác, không cần bàn bạc.
Mà những quốc gia có lãnh thổ lớn, có thể bố trí càng nhiều căn cứ phòng thủ tên lửa đạn đạo, bọn họ phá hủy căn cứ bên này, không đánh được những căn cứ đó, mà những căn cứ không bị phá hủy có thể phản kích lại, sẽ không bị đánh một cách bị động.
Nhưng mà, Hàn Quốc hiện tại lại bị đánh một cách bị động, nguyên nhân nằm ở chỗ lãnh thổ của bọn họ quá nhỏ, căn cứ phòng ngự đạn đạo chỉ có mấy cái, hơn nữa công tác tình báo bên Triều Tiên này làm rất tốt, dường như thời gian vừa ra tay, căn cứ tên lửa đạn đạo liền xong đời.
Tuy nhiên lại nói lại, mạng phòng không của Hàn Quốc cũng không che đậy, tên lửa đạn đạo đánh vào rồi, bọn họ không thể nào phát hiện ra, chỉ đáng tiếc, bọn họ đối mặt với tên lửa đạn đạo kiểu mới do căn cứ Hổ Gầm chế tạo ra, cho dù bọn họ phát hiện được tên lửa đạn đạo, cũng không thể chặn lại được.
Mà bản thân Triều Tiên đã tiếp giáp với Hàn Quốc rồi, khoảng cách cực gần, tốc độ bat của tên lửa đạn đạo rất nhanh, anh bắn quả thứ nhất chặn lại tên lửa đạn đạo không thể chặn lại một cách thành công, vậy thì ngại ngùng, ngay sau đó tên lửa đạn đạo liền bắn trúng ngươi rồi.
Mấy căn cứ tên lửa đạn đạo của Hàn Quốc đúng là bị làm rơi như vậy, bọn họ phát hiện có sự tấn công của tên lửa đạn đạo, bọn họ cũng có phóng tên lửa đnạ đạo ra chặn lại, với ý đồ va chạm dẫn đến nổ trên không, nhưng mà đáng tiếc, bọn họ cản đường không đến, chỉ có thể trở mắt nhìn tên lửa đạn đạo bắn trúng bọn họ.
Quốc gia không phòng thủ!
Đúng vậy, bây giờ Hàn Quốc nghiễm nhiên trở thành một quốc gia không phòng thủ?