Căn cứ tên lửa đạn đạo chỉ có vài địa điểm là của Hàn Quốc Mỹ lại có hai cái, hai căn cứ tên lửa đạn đạo này một cái bên trong căn cứ đóng quân của Mỹ, một cái lại ở trong núi sâu, là một căn cứ bí mật.
Chỉ đáng tiếc là Hàn Quốc là đất nước nhỏ có biến động nhỏ nào đều bị người ta nhìn rõ ràng, hơn nữa đất nước Triều Tiên bình thường không có tiếng nào, nhưng mà công việc tình báo lại làm cực kì xuất sắc, cho nên, căn cứ tên lửa đạn đạo bí mật đó của người Mỹ lại không thể giấu được Kim gia của Triều Tiên.
Nổ súng với Hàn Quốc, quân đội Mỹ đóng quân lấy tư cách là người bảo vệ bọn họ, tất nhiên không thể nhìn người mà họ bảo vệ gặp chuyện được, huống hồ bọn họ còn nhận tiền để bảo vệ người ta, tuy rằng không đến mức lấy tính mạng ra bảo vệ, nhưng mà trong lúc này vẫn nên đưa ra một chút sức lực.
Chỉ đáng tiếc, cách làm của người Mỹ đã được dự liệu từ lâu rồi, sau khi quân đội của Mỹ chuẩn bị lên đường, căn cứ tên lửa đạn đạo mới sử dụng vệ tinh quân sự của Hàn Quốc để xác định vị trí, lại đột nhiên bị tập kích.
Đúng vậy, hai căn cứ tên lửa đạn đạo thuộc về Mỹ đều bị tập kích, về phần ai tập kích bọn họ, rõ ràng đã bày ra ở đó rồi.
Triều Tiên!
Bản thân Triều Tiên đã không hài lòng với Mỹ, ngược dòng thời gian đến mấy chục năm trước, Mỹ đã xâm lược Triều Tiên, đây là nguyên nhân phân tách chủ yếu của Triều Tiên, cũng là nguyên nhân chính khiến hai đất nước căm thù lẫn nhau, năm đó Trung Quốc liền cứ quân đi trợ giúp Triều Tiên, tình hữu nghị đã kết giao vào thời điểm đó.
Bây giờ như thế này, Triều Tiên muốn hoàn thành sự nghiệp thống nhất, đối với Mỹ là nguyên nhân chính gây ra thảm họa này, tự nhiên sẽ không bỏ qua, bởi vì bên Triều Tiên rất rõ, nếu như bỏ qua cho quân đội Mỹ, vậy thì kết quả sẽ vô cùng bị động.
Ơ, không, có lẽ không chỉ đơn giản là bị động, có thể quân đội của bọn họ sẽ bị quân đội Mỹ tập kích tên lửa đạn đạo, có thể sẽ thay đổi cục diện chiến đấu, không có lợi cho Triều Tiên.
Cho nên, hành động ban đầu, bên quân đội Triều Tiên đã xác định phương án rồi, trong lúc khai chiến, cũng không thể bỏ qua cho quân đội đóng quân của Mỹ, nếu nổ thì phải nổ hoàn toàn, tiêu diệt hết quân đội của Mỹ đang đóng quân ở Hàn Quốc.
Triều Tiên quyết tâm như vậy, lại có căn cứ Hổ Gầm cung cấp tên lửa đạn đạo với số lượng lớn, thực hiện vô cùng đơn giản.
Cũng chính là dự định của hai bên, mới có thể khiến Lục Thiếu Hoa nhìn thấy màn phấn khích như thế này, chỉ xem hình ảnh của vệ tinh gián điệp thiên nhãn số một chuyển đến, năm quả tên lửa đạn đạo phát nổ cùng một lúc, ba quả rơi vào trong doanh trại quân đội của Mỹ, hai quả bay về một hướng khác.
Hai quả tên lửa đó bay về một hướng, Lục Thiếu Hoa dường như có thể khẳng định, đó là căn cứ tên lửa đạn đạo khác của Mỹ, mà mục tiêu của ba quả tên lửa này đã rất rõ ràng rồi, chính là nhằm vào doanh trại quân đội của Mỹ.
Quân đội Mỹ đóng quân trong doanh trại của Hàn Quốc không quá nhiều, nhưng mà, Triều Tiên lại không tiếc sử dụng ba quả tên lửa, không phải là sợ đánh không trúng mục tiêu, mà là mục đích hủy diệt hoàn toàn.
- Triều Tiên thật sự là quá độc!
Lục Thiếu Hoa không nhịn được thở dài một hơi, hơi giật mình nói.
Trước khi chưa khai chiến, Lục Thiếu Hoa đã từng nghĩ, Triều Tiên sẽ không ra tay với chỗ đóng quân của Mỹ, kết quả là Triều Tiên đã ra tay với chỗ đóng quân của Mỹ, nhưng mà, cũng không chỉ là nhằm vào căn cứ tên lửa đạn đạo của bọn họ mà thôi.
Nhưng mà bây giờ nhìn thấy, Triều Tiên làm hết sức triệt để, cả doanh trại quân đội đều nổ tung, không nể mặt một chút nào, càng không kiêng kị gì nước Mỹ.
Có lẽ bình thường, người Mỹ vừa nổi giận, sẽ đến xâm lược Triều Tiên, chỉ có điều đáng tiếc là, hiện tại bọn họ cũng chỉ có phần phẫn nộ rồi, về phần xâm lược Triều Tiên một lần nữa, nghĩ lại có thể, thực sự làm lại không được.
Được rồi, Mỹ còn hai tàu sân bay đang dừng ở vùng biển của châu Á, dùng hai tàu sân bay có thể tiến hành tấn công Triều Tiên, nhưng mà hôm nay thời gian không giống không qua, Triều Tiên có hai quả vũ khí hạt nhân kìa.
Nếu như người Mỹ dám rat ay với Triều Tiên, Kim gia của Triều Tiên dám lôi hai quả vũ khí hạt nhân ra, một quả đưa đến tàu sân bay của Mỹ, một quả đưa vào trong nước Mỹ, thậm chí là thủ đô Washington của Mỹ.
Quyết đánh đến cùng!
Không phải nghi ngờ, một khi nhà họ Kim của Triều Tiên quyết tâm, vậy thì chuyện gì cũng có thể làm ra, không có cách nào, nền kinh tế của bọn họ rất yếu kém, chính là một đất nước yếu kém, bọn họ có thể phá hết, cùng lắm là bắt đầu lại từ đầu, không giống như Trung Quốc, vất vả lắm mới có bộ dạng ngày hôm nay, thực sự không dễ, kiêng nể nhiều.
Tuy nhiên, Mỹ sẽ không tấn công đã là chuyện nhất định rồi, bởi vì Mỹ của hiện tại chỉ là một con hổ giấy không có răng, bọn họ cũng chỉ có thể gầm rú vài câu, nhưng mà không dám hành động thực sự
Trên bầu trời không có vệ tinh quân sự của bọn họ, thậm chí vệ tinh dự bị cất giấu của bọn họ đã bị căn cứ Hổ Gầm phá hủy hết rồi, bọn họ lấy cái gì ra để kiêu ngạo, bọn họ còn có khả năng gì để phản kích.
Cùng lắm chính là đưa ra sự cảnh cáo gì đó, nghiêm khắc một chút, sau đó chính là không ngừng cãi cọ trên mặt ngoại giao, cuối cùng bỏ mặc, không có chuyện gì.
- Chuyện này quá sức!
Không biết lúc nào, Lưu Minh Chương đã hết bận rồi, liền đứng ở một bên, không rời mắt khỏi màn hình, vẻ mặt xúc động, lớn tiếng nói.
Rất rõ ràng, vừa rồi doanh trại quân đội của Mỹ bị nổ, Lưu Minh Chương đã nhìn thấy hết, nếu không thì hắn cũng sẽ không nói câu này ra, nhưng rất nhanh, lời của Lưu Minh Chương đã thay đổi rồi,
- Nếu cứ như thế này, Triều Tiên có thể sẽ gặp rắc rối.
- Có phiền phức?
Lục Thiếu Hoa cười, hỏi lại một câu.
- Người Mỹ có lẽ là một con hổ giấy, nhưng mà bọn họ là một trái hồng mềm biết nhảy, bắt nạt Triều Tiên một chút vẫn không thành vấn đề
Lưu Minh Chương giải thích một câu, sau đó còn không quên thêm vào một câu
- Triều Tiên không nên xúc động như thế.
- Ha ha…
Lục Thiếu Hoa cười lớn ha ha, nhanh nhẹn nói một câu.
- Đừng cho rằng nhà họ Kim là những thằng ngốc, nếu không thì bọn họ không thể thống nhất Triều Tiên, hôm nay bọn họ dám làm như vậy, nếu như không có quân bài chưa lật nào, bọn họ sao có thể kiêu ngạo như vậy chứ?
- Ờ?
Lưu Minh Chương nhíu mày, có chút nghĩ chưa thông.
- Nếu như anh biết bây giờ bên trong Triều Tiên có hai quả vũ khí hạt nhân, anh sẽ không nói những lời ngốc nghếch như thế nữa
Lục Thiếu Hoa mặt mày vẫn tươi cười như thế, ngượng ngùng nói.
- Cái gì?
Lưu Minh Chương giật mình, rõ ràng có chút khó tin, hỏi xác nhận
- Hai quả vũ khí hạt nhân?
- Đúng vậy, là hai quả, tuy nhiên chỉ có thời hạn hai năm mà thôi
Lục Thiếu Hoa gật đầu nói
- Sản phẩm của căn cứ Hổ Gầm?
Lưu Minh Chương hỏi rất có ý tứ
Sản phẩm mà không phải là chế tạo? câu nói này của Lưu Minh Chương rất có ý nghĩa, hắn biết căn cứ Hổ Gầm đích thực là của Lục Thiếu Hoa, mà căn cứ Hổ Gầm có làm súng ống đạn dược h cũng biết, cho nên, hắn mới không nói là chết tạo, mà là sản phẩm.
Sản phẩm có sự khác biệt lớn với chế tạo, đặc biệt là trong lúc này, nếu như nói là chế tạo, vậy thì có thể là cung cấp miễn phí cho Triều Tiên, mà nếu như nói thành sản phẩm, vậy thì xác định là bán cho Triều Tiên,
- Ừ
Lục Thiếu Hoa đưa ra một câu trả lời quả quyết.
- Vậy thì khó trách, ha ha…
Lưu Minh Đồng bình thường trở lại.
- Tôi nói nha, Triều Tiên trở nên to gan như vậy từ lúc nào
Lý Vân Thanh cũng đến từ lâu rồi, trong lúc này cũng xen vào nói một câu.
- Nếu như ta có vũ khí hạt nhân, cũng lên tiếng người Mỹ
Lý Tông Ân tức giận nói một câu.
Đối với chuyện này, Lục Thiếu Hoa cười, lại nói
- Coi như là Triều Tiên không có vũ khí hạt nhân, Triều Tiên tiêu diệt căn cứ đóng quân của người Mỹ ở Hàn Quốc, người Mỹ cũng không dám hé răng
- Vì sao?
Lưu Minh Chương càng giật mình, hỏi.
- …
Lý Vân Thanh không mở miệng, tuy nhiên ánh mắt của h đủ để nói rõ tất cả, hắn rất mong chờ Lục Thiếu Hoa đưa ra câu trả lời.
Về phần Lý Tông Ân , anh ta trực tiếp hơn, nhìn Lục Thiếu Hoa, dường như muốn nhìn ra câu trả lời từ trong sự biểu lộ của Lục Thiếu Hoa.
- Bởi vì hiện tại Mỹ đã là một con hổ giấy rồi
Lục Thiếu Hoa có chút đắc ý nói.
- Ý gì?
Lưu Minh Chương bê nguyên một câu nói giọng Tứ Xuyên hỏi.
- Mấy hôm trước, tất cả vệ tinh quân sự dự bị và hiện đang sử dụng của Mỹ đột nhiên biến mất, đến cả chiếc vệ tinh yêu nhãn suốt ngày ở trên bầu trời chụp trái chụp phải cũng đã biến mất một cách khó hiểu rồi, nói cách khác, bây giờ Mỹ đã đại loạn rồi, nếu không phải là bọn họ phong tỏa tin tức, ước tính nước Mỹ bây giờ đã sụp đổ rồi
Lục Thiếu Hoa nhẫn nại giải thích,
- Vệ tinh quân sự biến mất đồng nghĩa với cái gì? Tôi nghĩ rằng mọi người đều đã hiểu rồi chứ, nói một câu không dễ nghe là, Mỹ của hiện tại không có bất cứ một lực lượng phòng thủ nào cả, bây giờ chúng ta bắn sang một quả tên lửa đạn đạo, bọn họ phải đợi sau khi tên lửa đạn đạo tiến lại gần mới phát hiện ra, nếu như thế này, tên lửa đạn đạo dường như không bị chặn lại.
- Ngoài ra, cần dùng vũ khí định vị, giai đoạn hiện tại của Mỹ không thể sử dụng, dưới điều kiện như thế này, Mỹ có khả năng phản kích không?
Cuối cùng Lục Thiếu Hoa không quên hỏi lại một câu.
- Lại gần…
Lưu Minh Chương tùy ý tuôn ra một câu thô, sau đó im lặng, tuy nhiên ánh mắt hắn lại giống như nhìn thấy một cô gái đẹp cởi sạch đồ, tính xâm lược như vậy, sau một lúc lâu mới nói
- Là anh đã làm chuyện tốt à?
- Anh nói xem?
Lục Thiếu Hoa tức giận hỏi
- Đươc, anh độc, ha ha… tuy nhiên… thực sự hả giận!
Lưu Minh Chương nói không có trình tự quy tắc.
Khâm phục, Lưu Minh Chương đã phục sát đất rồi, trong giờ khắc này Lục Thiếu Hoa, luôn là thiên thần giáng trần, trong lòng Lưu Minh Chương là lớn lao như vậy.
Tuy nhiên phải nói lại, trên đời này, có lẽ chỉ có Lục Thiếu Hoa làm được đến điểm này, ít nhất theo như Lưu Minh Chương nghĩ, cũng chỉ có Lục Thiếu Hoa dám làm như thế này.
Trên thực tế cũng là như vậy, cho dù là Trung Quốc hay là Nga đều không thể làm đến điểm này, nhưng mà Lục Thiếu Hoa lại làm được.
Mà Lục Thiếu Hoa dường như cảm thấy lời nói của họ vẫn chưa đủ sức mạnh, lại tiếp tục nói
- Lần này, phàm là những nước cử quân đội đến châu Phi, đều có cùng kết cục với Mỹ, quân đội cử đi toàn bộ đều bị biến mất, bốn chiếc tàu sân bay đã trở thành tù binh, ha ha…nói cách khác, lần này chúng ta chiếm được chiến lợi phẩm là bốn chiếc tàu sân bay.
- Thật sao?
Lưu Minh Chương rõ ràng có phần không tin
- Thật hơn cả vàng
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói.
- Vậy được, đợi lần hành động này kết thúc, tôi liền đến châu Phi, ha ha, bước trên tàu sân bay đi chơi
Lưu Minh Chương cười đùa nói.
- Cút…