Mục lục
Thương Trường Đại Chiến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự tranh đấu của gia tộc Rothschild và Lục Thiếu Hoa, đó nhất định được cho là hoạt động lớn nhất, kìa, không, thậm chí còn vượt qua cả sự tranh đấu giữa đất nước với đất nước, nếu đã như vậy, vậy thì Lục Thiếu Hoa cần gì phải nương tay chứ.

Chẳng phải Nhật Bản rất kiêu ngạo sao? Vậy được, ta sẽ đánh ngươi, ngươi có thể lấy tôi thế nào?

Một Nhật Bản nhỏ bé, sở dĩ bọn họ rất kiêu ngạo, bên trong dĩ nhiên là nền kinh tế của bọn họ rất phát triển, đội tự vệ có được tàu ngầm hạt nhân tiên tiến, lại có một người ‘ bố dượng’ ủng hộ từng việc một, mới khiến bọn họ kiêu ngạo vô cùng.

Nhưng mà, bây giờ bọn họ có khả năng kiêu ngạo không? Tham dự vào cuộc chiến tranh giữa Triều Tiên và Hàn Quốc, phá hoại sự nghiệp thống nhất của Triều Tiên, một đất nước Nhật Bản nhỏ bé còn chưa đủ.

Sở dĩ hôm nay có một Nhật Bản nhỏ nhoi như thế, hoàn toàn là trong Triều Tần có một người Trung Quốc đến đấy lập quốc, nói cách khác, Nhật Bản vẫn là một phần của người Trung Quốc, điểm này từ cổ đại đã được gọi là Doanh Châu đã có thể nhìn ra rồi

Nếu Nhật Bản muốn đối phó với căn cứ Hổ Gầm, vậy thì Lục Thiếu Hoa cần khách sáo gì với bọn họ, trực tiếp làm nổ san bằng cái đảo nho nhỏ của Nhật, sau đó đưa Nhật Bản trở về một phần của Trung Quốc là được rồi.

Nổ bằng, bản đồ người Trung Quốc quản lý

Đúng vậy, đây chính là cái gọi là hoạt động lớn trong lòng của Lục Thiếu Hoa, tuy nhiên, trước đó, Lục Thiếu Hoa còn cần hỏi tầng lớp cao có ý tiếp nhận nước Nhật Bản hay không.

Vừa điện thoại gọi đến nhà của Tăng Kiến Quốc, Lục Thiếu Hoa đã đi thẳng vào vấn đề, vừa mở miệng chính là hắn muốn ra tay với Nhật Bản, muốn tiêu diệt quân đội Nhật Bản, làm cho Nhật Bản không còn quân đội nào cả, không có bất kì tầng lớp cao nào của chính phủ, hỏi quốc gia có ý đưa Nhật Bản thành một tỉnh của Trung Quốc hay không.

Lời nói rất bình thường, nhưng suy nghĩ lại kinh thiên động địa, trên thế giới này, không có bất kì một quốc gia nào dám xâm lược một quốc gia một cách lộ liễu, bởi vì đó là đoạn mở đầu quấy đảo chiến tranh thế giới

Càng không có một quốc gia nào dám nói đưa một đất nước khác trở thành một tỉnh của mình, ừ, ngoài người chim là Saddam ra, những đất nước khác thực sự không dám làm như vậy, cho dù là mạnh như Mỹ, bọn họ cũng không dám làm như vậy.

Đúng vậy, Mỹ đâu dám, bọn họ có thể đánh một quốc gia, nhưng mà, bọn họ tuyệt đối không tuyên bố nói đất nước đó là bọn họ đánh hạ, chính là một bộ phận của Mỹ.

Nhưng mà, lời nói của Lục Thiếu Hoa lại nói như vậy. Đương nhiên, Tăng Kiến Quốc không chút nghi ngờ gì về năng lực của Lục Thiếu Hoa, đừng nói là một Nhật Bản, chỉ cần đó là một đất nước không có vũ khí hạt nhân, Lục Thiếu Hoa đều có năng lực đánh hạ được.

Mà nghe ý của Lục Thiếu Hoa, dường như vô cùng bất mãn với Nhật Bản, ra tay là chuyện đã xác định, nhưng mà, Tăng Kiến Quốc lại không đồng ý với Lục Thiếu Hoa, tuy rằng ông ấy rất muốn đồng ý, nhưng ông ấy không thể không suy xét một chút hậu quả sau khi tiếp nhận Nhật Bản.

Nước Mỹ!

Tuyệt đối là một chướng ngại vật, cho dù Nhật Bản bị Lục Thiếu Hoa tiêu diệt, vậy thì Mỹ nhất định sẽ ra tay, cho dù là Lục Thiếu Hoa giết hết tất cả cán bộ của Nhật Bản, Mỹ cũng sẽ ra tay, gây dựng nên một chính quyền là điều nhất định.

- Ông luôn lo lắng áp lực đến từ nước Mỹ và xã hội quốc tế sao?
Lục Thiếu Hoa thản nhiên hỏi

Thản nhiên hỏi, Lục Thiếu Hoa hỏi như thế này là hỏi ra vấn đề mấu chốt rồi, sở dĩ Tăng Kiến Quốc không lên tiếng, chính là đang suy xét hai vấn đề này, một là đến từ nước Mỹ, hai lại là áp lực xã hội quốc tế.

Giữa đất nước và đất nước là như vậy, nếu như Trung Quốc chiếm đóng Nhật Bản, những quốc gia được coi là kẻ thù của Trung Quốc nhất định sẽ đứng ra phản đối, lại triển khai hoạt động, địa vị của Trung Quốc trong xã hội quốc tế có thể sẽ giảm đi rất nhiều.

Ngoài ra, áp lực đến từ xã hội quốc tế cũng vô cùng lớn, xâm lược người ta trắng trợn như thế, chẳng phải rõ ràng là chủ nghĩa đế quốc sao, đến lúc đó, e rằng sẽ có càng nhiều nước coi Trung Quốc là kẻ thù, sẽ càng có đất nước đứng ra hô hào sự liên hợp, phải dạy dỗ Trung Quốc.

Không cần nghi ngờ, chính trị là như vậy, kẻ thù sẽ không bỏ qua bất cứ một cơ hội có thể tấn công đối thủ nào, mà giống như lời nói của Lục Thiếu Hoa, biến Nhật Bản thành một bộ phận của Trung Quốc, vậy thì kết cục phải đối mặt hoàn toàn có thể đoán trước được.

- Chuyện này ta không thể trả lời con được.
Tăng Kiến Quốc đã nghĩ rất rõ ràng, đưa ra một câu trả lời chưa có kết quả, tuy nhiên sau khi ngừng lại một lát, Tăng Kiến Quốc lại mở miệng một lần nữa
- Tôi nghĩ thủ trưởng số một đương nhiệm cũng không dám đồng ý với con.

- Vậy sao?
Lục Thiếu Hoa lơ đễnh, trầm giọng nói.

- Nếu như ông biết rằng hiện nay nước Mỹ cầm đầu mấy quốc gia đã mất đi tất cả vệ tinh quân sự rồi, ông có suy nghĩ một chút không?

Nói chuyện với người thông minh, không cần nói quá rõ ràng, trường hợp ngoại lệ nói chuyện cùng Tăng Kiến Quốc, Lục Thiếu Hoa không cần nói rõ ràng, chỉ cần gật đầu một cái, tất cả những ý cần biểu đạt, tin rằng Tăng Kiến Quốc sẽ hiểu rõ.

- Mất đi tất cả vệ tinh quân sự?
Tăng Kiến Quốc giật mình, trầm giọng hỏi.

Mất đi tất cả vệ tinh quân sự? điều này có nghĩa là cái gì? Tăng Kiến Quốc là người có công lớn trong việc dựng nước, tuy rằng đã nghỉ hưu nhiều năm rồi, nhưng mà đối với tác dụng của vệ tinh nhân tạo, ông ấy rất hiểu, mà mất đi tất cả vệ tinh, điều đó đại diện cho điều gì, không cần nói nhiều cũng có thể lý giải được
- Đúng vậy!
Lục Thiếu Hoa nói một cách nghiêm túc
- Hiện nay tất cả các nước được gọi là nước mạnh đều là con hổ giấy không có răng, đến mạng lưới quốc phòng cơ bản cũng không được, trong lúc này, bọn họ hoàn toàn là một con dê béo đợi làm thịt, nếu như cần thiết, tôi thậm chí có thể bắn tên lửa đạn đạo làm nổ bất cứ vị trí nào của bọn họ, bao gồm lầu năm góc của Mỹ, nhà trắng, tháp sắt của Pháp, thậm chí là phủ tổng thống của bọn họ, tôi đều có thể làm nổ một cách tùy ý.

Kinh ngạc! Tăng Kiến Quốc đã kinh ngạc rồi!

Tuy rằng, đã biết Lục Thiếu Hoa sẽ có hành động từ lâu rồi, và Lục Thiếu Hoa sẽ nhằm vào vệ tinh quân sự của những quốc gia đó, nhưng mà Tăng Kiến Quốc tuyệt đối không ngờ đến, hành động của Lục Thiếu Hoa sẽ nhanh như vậy.

Lúc đó, khi Lục Thiếu Hoa nói với thủ trưởng số một về ý đồ của hắn, tất cả mọi người đều coi lời nói của Lục Thiếu Hoa là trò đùa, kìa, không, không hoàn toàn là đùa, bọn họ cho rằng, nếu Lục Thiếu Hoa đã nói ra, vậy có thể sẽ làm như thế.

Nhưng mà, nhìn tổng quát toàn cục, không có một ai cho rằng Lục Thiếu Hoa sẽ thực sự làm như vậy, mà theo như tin tức mà bên châu Phi truyền đến, liên quân của các nước phương Tây vốn không tính sẽ nổ súng với căn cứ Hổ Gầm.

Cũng không dự định nổ súng với căn cứ Hổ Gầm, vậy thì ông chủ của căn cứ Hổ Gầm là Lục Thiếu Hoa không nên tấn công mới đúng, nhưng mà tính toán kĩ lưỡng, cũng không tính đến bước Lục Thiếu Hoa hiếu chiến như vậy.

- Anh bắt đầu làm từ lúc nào?
Tăng Kiến Quốc hỏi.

- Mấy hôm trước
Lục Thiếu Hoa trả lời một câu.

- Tốt, tôi đã biết rồi
Tăng Kiến Quốc đã hiểu được toàn bộ rồi, không cần hỏi lại nữa, ý này chính là muốn ngắt điện thoại.

Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa sao có thể để Tăng Kiến Quốc ngắt điện thoại nhanh như vậy được, lại thêm một câu
- Một đất nước lạc hâu là Triều Tiên đều dám nói hoàn thành đại nghiệp thống nhất, Trung Quốc của chúng ta là một đất nước rộng lớn, lại không thể thống nhất, điều này nói ra, khiến người ta chê cười.

Đại nghiệp thống nhất?

Chữ này ở Trung Quốc nhất định là chữ nhạy cảm nhất, nhưng mà thực sự thống nhất hay là không thể làm được, Đài Loan, nó mãi mãi là một nỗi đau của Trung Quốc, những năm gần đây, tuy rằng mối quan hệ giữa hai bờ có nhiều sự thuyên giảm, nhưng mà, nếu nói thống nhất, đó nhất định là chuyện không thể.

Tại sao lại như vậy?

Có nguyên nhân của hai phía, trong đó vẫn là Mỹ, Mỹ gây khó dễ từ bên trong, gây trở ngại cho đại nghiệp thống nhất của Trung Quốc, còn có một phương diện khác lại là vấn đề dân bản xứ của Đài Loangười.

Quốc dân Đảng của Đài Loan, đó là tổ chức lưu lại của Tưởng Giới Thạch, bọn họ là người trong nước Trung Quốc, đời sau đã ở đại lục, thì dân vào đảng, lại là phe phái chính trị quật khởi, hoàn toàn là phe phái chính trị của người Đài Loan bản địa.

Phe phái chính trị của dân bản địa, tự nhiên sẽ không đồng ý thống nhất, muốn độc lập, gây trở ngại cho đại nghiệp thống nhất của Trung Quốc.

Nguyên nhân của hai bên tổng kết lại, vẫn là tác dụng gây khó dễ từ bên ngoài của Mỹ, mà nếu như mất đi đảng dân chủ mà nước Mỹ che chở, Đài Loan độc lập đến từ chỗ nào, đảng quốc dân dám đứng ra nói độc lập không?

Đó quả thực là trò đùa, không có sự ủng hộ của Mỹ, đảng quốc dân không dám có bất kì hành động nào, ước chừng đến đến cái rắm cũng không dám phóng ra.

Năm đó chẳng phải đã nói rồi sao? Đài Loan muốn độc lập, nhưng kết quả thì sao?

Kết quả là thủ tướng Thiết Huyết nói một câu: nếu như Đài Loan dám tuyên bố độc lập, sau ba phút cả Đài Loan sẽ biến thành đảo hoang.

Không cần nghi ngờ, thủ tướng Thuyết Huyết nổi danh nhờ vào ý chí kiên cường và giàu lòng hy sinh, lời ông ấy nói nhất định có thể làm tốt được, nếu như năm đó *người trên đảo đó dám tuyên bố độc lập, vậy thì tên lửa đạn đạo bên trong nước sẽ bay đến ngày lập tức, cảnh nội của Đài Loan bùng nổ.

Sự phát triển sau đó mọi người đều nhìn thấy rồi, Tưởng Giới Thạch co lại, hắn không dám nhiều lời, chỉ có thể dần dần lặng xuống, sau đó rất khiêm tốn làm cái gì công đầu toàn dân, mà kết quả cũng rất rõ ràng, phần lớn người không đồng ý độc lập.

Thực ra, người bản địa của Đài Loan cũng rất rõ, nếu như Đài Loan thực sự độc lập, vậy thì mọi chuyện thực sự làm lớn rồi, bên đại lục sẽ không coi như không thấy, khai chiến đã trở thành mấu chôt để giải quyết vấn đề.

Chiến tranh là tàn khốc!

Đây là chuyện mà ai cũng biết, người bản đại của Đài Loan không dám lấy thân ra thử, bởi vì một khi bọn họ thử, vậy thì kết cục sẽ rất thảm rất thảm, thảm đến mức bọn họ đều phải trả giá bằng máu.

Nhưng mà, tình hình bây giờ đã thay đổi rồi, Mỹ đã trở thành một con hổ giấy không có răng, đến cả cổng nhà của bọn họ một mẫu ba phần đất đều không trông nom được, nói gì đến chuyện che chở cho đảng nhân tiến và sự chống đối của đại lục chứ.

Đương nhiên, chuyện cũng không đơn giản như trong tưởng tượng, đầu tiên, phải hoàn thành đại nghiệp t hống nhất, mới nghĩ đến sau khi thống nhất sẽ làm như thế nào?

Thống nhất một cách hòa bình là mấu chốt trong mấu chốt, mà nếu như thống nhất rồi, lại thường xuất hiện có người gây sự, mà gây sự càng ngày càng lớn, vậy thì thống nhất còn có chỗ lợi gì nữa?

Sự đàn áp của Thiết Huyết!

Đúng vậy, đây là sự lựa chọn duy nhất, chỉ có thể sử dụng sự trấn áp của Thiết Huyết mới có thể vững vàng một cách nhanh chóng, mà sau lưng Thiết Huyết lại là hàng ngàn hàng vạn sinh mệnh, đây là chuyện mà những người lãnh đạo đất nước cần suy nghĩ đến.

- Tôi hiểu ý của anh, đồng thời, tôi cũng sẽ chuyển hai chuyện này lên trên, về phần kết quả cuối cùng như thế nào lại phải xem bọn họ quyết định như thế nào
Tăng Kiến Quốc nói một cách bất đắc dĩ. hủ!

Đúng vậy, bây giờ Hàn Quốc nghiễm nhiên trở thành một quốc gia không phòng thủ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK