Hiển nhiên, ba công ty trước đây từng hợp tác với công ty dầu mỏ Phượng Hoàng đã khiêu khích Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không khách sáo với bọn họ rồi, chỉ là cạnh tranh trên thương trường, Lục Thiếu Hoa không dùng những thủ đoạn quá cực đoan, chỉ đơn thuần là đánh bại bọn họ trên thương trường mà thôi.
Không sai, Lục Thiếu Hoa chỉ là đánh bại bọn họ trên thương trường, giờ Lục Thiếu Hoa cũng đã làm được rồi, ý đồ chia sẻ châu Á của bọn họ đã bị Lục Thiếu Hoa dập tắt, bọn họ cũng thất bại rồi. Nhưng Lục Thiếu Hoa không hề có ý dừng lại, vẫn còn muốn thôn tính cả thị trường châu Âu, thôn tính đại bản doanh của họ.
Nếu như là trước đây, có lẽ Lục Thiếu Hoa cũng chỉ đánh bại họ ở thị trường châu Á thôi, sau đó thì chấm dứt, nhưng giờ thì khác rồi, tầm quan trọngcủa lĩnh vực dầu mỏ đối với Lục Thiếu Hoa thì không cần phải nói nữa, cái đó có quan hệ trực tiếp tới kế hoạch cuối cùng của Lục Thiếu Hoa, vì vậy, những cái khác Lục Thiếu Hoa có thể nhẫn nhịn, nhưng có liên quan đến dầu mỏ thì Lục Thiếu Hoa không thể nhẫn nhịn được, hắn sẽ được thể lấn tới.
Đúng vậy, trước khi chiếm được ưu thế, Lục Thiếu Hoa được thể lại càng lấn tới, tấn công đại bản doanh của bọn họ, ý đồ phân chia thị phần của họ. Đây chính là sự trả thù của Lục Thiếu Hoa, cũng có thể xem như là một bước tiến của Lục Thiếu Hoa trên con đường đi tới kế hoạch cuối cùng của hắn.
Nhưng suy cho cùng đó cũng là đại bản doanh của người ta, muốn chém giết mà xông vào đại bản doanh của người ta để cướp cũng không dễ dàng như vậy, may mà Lục Thiếu Hoa đã tiếp nhận một nửa sản nghiệp dầu của Tập đoàn tài chính Rockefeller, khiến Lục Thiếu Hoa trở thành chủ nhà của cả nửa thị trường châu Âu.
Nhưng dù cho có như thế, trận chiến tranh giành này cũng chắc chắn là một trận chiến lâu dài, về điểm này Lục Thiếu Hoa đã sớm có chuẩn bị về tâm lý.
Lục Thiếu Hoa cũng không ngại chiến đấu lâu dài với bọn họ, dù sao dầu mỏ Phượng Hoàng cũng đủ sức để theo, Lục Thiếu Hoa không sợ, vì vậy, Lục Thiếu Hoa ra lệnh cho dầu mỏ Phượng Hoàng rồi cũng không để ý gì đến nữa, cuối cùng hươu chết bởi tay ai chỉ có thể để thời gian kiểm chứng.
Thời gian trôi nhanh như cắt, một tuần đã qua, đến giờ đã một tuần, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, hoặc cũng có thể nói là đối với cả nhà họ Lục mà nói, đều có tin tức tốt, tin tức này chính là Lục Xương đã được thăng chức.
Quyền Bí thư thành ủy, cấp bậc không lên nhưng cũng không hổ danh là nhân vật số một của Thâm Quyến, ai bảo ông ta là Chủ tịch thành phố kiêm Bí thư thành ủy, gần như tất cả các cơ quan chính phủ ở Thâm Quyến đều phải nghe theo lệnh của ông ta.
Bên ngoài mọi người cảm thấy rất kì lạ, tại sao trong chốc lát Lục Xương bỗng trở thành Chủ tịch thành phố kiêm Bí thư thành ủy chứ, đây là một tín hiệu ẩn giấu một điều bí ẩn khác. Nghe ngóng kĩ càng hơn thì nhiều người mới hiểu, hóa ra là Bí thư thành ủy cũ đã phạm phải sai lầm.
Một tuần, chỉ một tuần mà chức vụ Bí thư thành ủy vốn có nay đã không còn, điều này có nghĩa là gì thì không cần nói thêm làm gì, vị Bí thư thành ủy đó đã kết thúc cuộc đời chính trị của ông ta rồi.
Chính trị chính là như thế, nếu ở trong tình trạng không được chuyển dời đi đâu hoặc đánh dấu dùng vào chỗ khác, cứ im hơi lặng tiếng, vậy thì có nghĩa là cuộc đời chính trị của người này đã chấm dứt rồi, mà cuộc đời chính trị của vị Bí thư thành ủy đó sở dĩ kết thúc trong vòng một tuần, hoàn toàn là vì lỗi ông ta phạm phải khiến ông ta không thể không rời bỏ chính trị.
Nói một cách chuẩn xác hơn, vị Bí thư thành ủy cũ không chỉ chấm dứt cuộc đời chính trị của ông ta, mà nửa cuộc đời sau này của ông ta có lẽ cũng phải trôi qua trong nhà giam.
Theo như tin tức của Lục Xương báo về, vị Bí thư thành ủy cũ trước đây khi đương chức ở chỗ khác cũng đã phạm lỗi, lần này là vụ việc Đông Song, món nợ cũ của ông ta cũng bị lan truyền đi rồi, đếm tội mà phạt, không chừng khi cân nhắc mức hình phạt cũng sẽ không nhẹ.
Ít nhất phải ở trong nhà giam tối tăm mười lăm ngày, đây là nhẹ nhất, nếu như bị phạt nặng, có lẽ cả đời ông ta cũng không ra khỏi đó, tù chung thân.
Còn về con trai ông ta thì tội danh lại càng nặng, làm nhái sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng, tổn hại đến danh tiếng của Tập đoàn Phượng Hoàng, ăn cắp bản quyền, sử dụng thương hiệu đã đăng ký của Tập đoàn Phượng Hoàng, phán tội cũng phải mấy năm.
Nhưng đây chỉ là khởi tố trên thương trường, vẫn còn công tố nữa, theo như kết quả điều tra của Ủy ban kỷ luật, trong thời gian cha anh ta đương chức, anh ta còn đầu cơ trục lợi tài sản quốc gia, buôn lậu, trốn thuế lậu thuế, còn là thế lực hắc ám, tình tiết rất nghiêm trọng.
Thậm chí chỉ đếm trong vòng có vài năm mà đã gây ra mấy vụ án, gây ra cái chết cho người bị hại, đều là trọng tội mà không có ngoại lệ, theo như Lục Thiếu Hoa phỏng đoán, thứ đang đợi người này chính là viên đạn vàng.
Không ngoài dự kiến của Lục Thiếu Hoa, không quá ba ngày, tòa án chính thức thẩm tra xử lý vụ án này, phán tội tử hình, lập tức thi hành. Còn về vị Bí thư thành ủy cũ thì bị tuyên án tù chung thân, cũng lập tức bắt giam và tịch thu toàn bộ tài sản.
Nhưng người nhà của người ta sau khi tòa tuyên án đã đề xuất đơn kháng án, quy trình bước vào giai đoạn thẩm tra thứ hai.
Nhưng rất nhanh, Lục Quân của Pháp luật trung cấp thành phố Thâm Quyến đã đưa ra câu trả lời, bác bỏ kháng án, giữ nguyên phán quyết ban đầu. Người ta lại kiện lên trên, lần này đến lượt tòa án cao cấp, bước vào giai đoạn thẩm tra thứ ba, cũng là giai đoạn cuối cùng.
Vụ án đến đây cũng đã gần kết thúc. Nhưng không biết có phải là sau lưng có người chỉ thị gì không, sau một tuần tòa án cao cấp mới đưa ra kết quả, giống như tòa án trung cấp, bác bỏ kháng án, giữ nguyên phán quyết ban đầu.
Đến đây, việc này cuối cùng cũng đã kết thúc, kết quả là thủ phạm chính bị xử bắn, người cha là tòng phạm thì bị xử tù chung thân, còn rất nhiều nghi phạm liên quan đến vụ án, tất cả đều phải chịu sự trừng phạt, cân nhắc mức hình phạt tùy theo tội danh mà họ phạm phải, có mấy năm, cũng có mười mấy năm.
Mà khi vụ án đi đến quy trình cuối cùng, Lục Xương cũng đã thay thế vị trí Bí thư thành ủy được nửa tháng rồi, có sự giúp đỡ của Lục Thiếu Hoa, bao nhiêu sóng gió đều bị Lục Xương nén xuống, thành phố Thâm Quyến lại yên ổn trở lại, như là chưa có gì xảy ra vậy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu như chỉ dựa vào sự giúp đỡ của Lục Thiếu Hoa, Lục Xương không thể làm sóng gió lắng xuống nhanh như vậy được, trong đó vẫn còn có năng lực của Lục Xương và thủ đoạn quyết liệt.
Có thể nói, lần này biểu hiện của Lục Xương rất xuất sắc, đã thể hiện được khả năng tự đảm đương công việc của ông.
Theo như tin tức của Tăng Ái Dân báo về, nói là cấp trên rất khen ngợi năng lực của Lục Xương, đang suy xét việc giao trọng trách cho ông.
Mà khi Lục Thiếu Hoa biết tin, hắn gần như không hề suy xét gì, đích thân gọi cho Tăng Kiến Quốc, nói chuyện tán gẫu với ông nội của hắn, còn về nội dung cuộc nói chuyện không cần nói cũng biết, đó là về con đường thăng tiến của Lục Xương.
- Ông thấy chú của con lần này xác suất thăng chức là bao nhiêu?
Lục Thiếu Hoa hỏi
Không trách Lục Thiếu Hoa hỏi như vậy, mặc dù hắn là một người tái sinh, nhưng đối với quan trường, so với Tăng Kiến Quốc, cùng lắm Lục Thiếu Hoa cũng chỉ được coi là một kẻ liều lĩnh, Tăng Kiến Quốc mới là cáo già trên quan trường, đối với những ngóc ngách trên quan trường ông hiểu rõ hơn Lục Thiếu Hoa rất nhiều, cũng sâu sắc hơn rất nhiều.
- Xác suất không cao lắm.
Tăng Kiến Quốc than một câu, sau đó cũng không quên giải thích
- Nguyên nhân làm cho xác suất thăng tiến của chú cháu không cao chỉ có một, đó chính là tuổi tác, bây giờ nó mới hơn ba mươi chưa đến bốn mươi tuổi, mà cái chức Bí thư thành ủy thành phố Thâm Quyến này thì xác định là phải bước vào Bộ chính trị, mặc dù trong nước đang đề xướng trẻ hóa cán bộ, nhưng cái tuổi này mà bước vào bộ chính trị thì vẫn còn hơi sớm.
Tăng Kiến Quốc nghĩ, việc trẻ hóa tầng lớp cán bộ đúng là đang được tiến hành, nhưng những người bước vào Bộ chính trị đều là những người từng trải, lý lịch của Lục Xương mặc dù cũng đủ rồi, nhưng lại vướng mắc về tuổi tác.
Thử nghĩ một chút, hơn ba mươi tuổi đã bước vào Bộ chính trị, vậy thì qua vài năm nữa, cho dù có làm quan to một hai khóa thì cũng vẫn phải tiến thêm một bước, mà tiến thêm một bước, vậy thì cũng hơn bốn mươi tuổi rồi, hơn bốn mươi tuổi mà đã tiến hành chuẩn bị vào danh sách sếp phó cấp quốc gia, dường như có chút không được rõ ràng.
Một quan chức, khi ông ta lên đến chức sếp phó cấp quốc gia, vậy thì sẽ không nghỉ hưu theo độ tuổi bình thường, vậy thì, hơn bốn mươi tuổi đã ở trong danh sách đề cử sếp phó cấp quốc gia, ông ta lại còn hơn hai mươi năm đời hoạt động chính trị, vậy thì hai mươi năm tiếp theo phải sống thế nào.
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa rất thất vọng, suy cho cùng theo như cách nói của Tăng Kiến Quốc, Lục Xương có muốn ngồi lên cái ghế Bí thư thành ủy của thành phố Thâm Quyến cũng gần như là điều không thể. Nhưng rất nhanh, Lục Thiếu Hoa đã khôi phục trở lại bình thường, nói
- Vậy thì ông cho rằng kết quả cuối cùng sẽ thế nào?
Không thể ngồi lên cái ghế Bí thư thành ủy, vậy thì cũng phải có đường nào khác chứ, Lục Thiếu Hoa dự đoán là sẽ được điều đi nơi khác, Bí thư một tỉnh bất kì nào đó, những tỉnh thành phố không phát triển lắm, hoặc là Chủ tịch tỉnh của một tỉnh, hoặc cũng có thể là Phó chủ tịch tỉnh của thành phố.
- Điều đi nơi khác, đây là kết quả duy nhất.
Tăng Kiến Quốc đưa ra câu trả lời rất chắc chắn, nhưng rất nhanh, Tăng Kiến Quốc lại nói tiếp
- Trước mắt có một nhân tố không ổn định trong đó, Trung ương đang xem xét có nên xếp chú cháu vào cán bộ quy hoạc không, nếu xếp vào cán bộ quy hoạch để bồi dưỡng, vậy thì có thể nó sẽ bị điều đến một nơi có hoàn cảnh tương đối khó khăn, nếu như không xếp vào danh sách đó, vậy thì có thể sẽ được điều đi làm Phó chủ tịch tỉnh ở một thành phố phát triển nào đó, sau đó thì dần dần thăng chức.
- Ý của ông là liệt vào cán bộ quy hoạch sau đó tiến hành rèn luyện?
Lục Thiếu Hoa hỏi
Cái gọi là cán bộ quy hoạch, Lục Thiếu Hoa rất rõ, những quan chức được liệt vào danh cán bộ trong quy hoạch tương lai có thể sẽ có khả năng lên tới đỉnh cao, đương nhiên, trong quãng thời gian này có rất nhiều con đường cần đi, chỉ có những cán bộ xuất sắc mới có thể lên tới đỉnh cao, những người biểu hiện không xuất sắc sẽ bị đào thải, thậm chí là chấm dứt cuộc đời chính trị.
Có thể nói, đội ngũ cán bộ quy hoạch là một con dao hai lưỡi, biểu hiện tốt thì tương lai tiền đồ vô hạn, biểu hiện không tốt thì nửa quãng đời sau sẽ bình dị trôi qua hoặc phải chấm dứt đời chính trị.
- Đúng vậy, hiện giờ Trung ương đang khảo sát, vẫn chưa có quyết định sau cùng.
Ngừng một lúc, đầu dây bên kia Tăng Kiến Quốc lại nói
- Có liệt vào danh sách hay không chủ yếu vẫn phải xem ý tứ của Chủ tịch thế nào, suy cho cùng đào tạo cán bộ quy hoạch cũng là để tạo dựng ban bệ cho Chủ tịch.
- Cháu biết rồi.
Lục Thiếu Hoa uể oải trả lời một câu.
Cán bộ quy hoạch là bí mật cao nhất, đồng thời cũng chỉ có chín ủy viên thường vụ mới có thể tiếp xúc, cho dù là Tăng Kiến Quốc có là công thần dựng nước, nhưng vẫn không thể chạm đến tầng lớp đó được, vì vậy, cho dù Lục Thiếu Hoa có ý muốn làm chút gì thì cũng là chuyện không thể.
Chỉ có im lặng đợi kết quả, giai đoạn này Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể làm vậy, còn kết quả ra sao thì phải chờ vào ý trời.