Tình hình trước mắt rất phức tạp, Lục Thiếu Hoa nghĩ tới mà đau đầu, lúc mới bắt đầu là do bản thân suy nghĩ không thấu đáo, dẫn đến chuyện thị phần bị giành, sau đó là đã phản công lại, tiếp theo sau Tần Tịch Thần bị bắt cóc, nhìn ngoài thì giống như bắt cóc, nhưng mà nhìn tận mắt thấy trên thân xe ô tô Tần Tịch Thần có rất nhiều vết đạn, Lục Thiếu Hoa thấy giống mưu sát hơn.
May mà cuối cùng Tần Tịch Thần không hề hấn gì, nếu như Tần Tịch Thần xảy ra chuyện gì, Lục Thiếu Hoa sẽ điên mất, như thế có thể thế giới sẽ có đại loạn, tuy nhiên, cuối cùng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, coi như là Lục Thiếu Hoa đã kiềm được cơn tức giận, nhưng mà kiềm được không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa sẽ không trả thù.
Oan có đầu, nợ có chủ, ai động đến Tần Tịch Thần, đụng đến người phụ nữ của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa sẽ không tha, Lục Thiếu Hoa là người của hai thế hệ, thấu hiểu rất nhiều, ngoài người thân của hắn ra, còn có người phụ nữ của hắn, nói cách khác, phụ nữ và người thân đều là da thịt của Lục Thiếu Hoa, ai đụng đến da thịt của Lục Thiếu Hoa thì phải chuẩn bị tinh thần sẽ bị tiêu diệt.
Chỉ là bây giờ vẫn còn đang điều tra, tất cả không tới hai ngày nữa sẽ có kết quả, Lục Thiếu Hoa không nóng vội, cái gì đến sẽ đến thôi, đương nhiên rồi, nếu như Lục Thiếu Hoa nóng lòng, hoàn toàn có thể bắt đầu trả thù được, bởi vì ba người bắt được lúc đó, không chịu nổi thủ đoạn của bọn Lý Thượng Khuê, khi họ đã ra tay, đã biết bọn họ là thành viên của bang hội nhỏ ở Hồng Kông.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa ngốc thế sao? Thành viên của một bang hội nhỏ mà lại dám đụng đến Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng? Không! Họ sẽ không dám cả gan đến thế, nên biết sự tồn tại của Tập đoàn Phượng Hoàng ở HôngKông là như thế nào, đụng đến Tần Tịch Thần, cũng giống như đụng vào mặt của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa sao có thể không trả thù được chứ.
Vấn đề là ở đây, một bang hội nhỏ không dám động đến Tập đoàn Phượng Hoàng thế mà vẫn động đến Tần Tịch Thần, đứa nhỏ lên ba cũng biết trong chuyện này có điều bí ẩn gì đây, đáng tiếc là, ba tên côn đồ bắt được đó không biết người đứng đằng sau sai khiến là ai, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể nói cho Hướng Hoa Cường, Hướng Hoa Cường bây giờ đang điều tra người đứng đằng sau sai khiến, dựa vào những lời mà Hướng Hoa Cường nói trong cuộc điện thoại vừa nãy, hình như đã có manh mối.
Tần Tịch Thần xảy ra chuyện, Lục Thiếu Hoa đang điều tra, nhưng mà trong thời khắc quan trọng này lại xảy ra chuyện nữa, chuyện này càng lớn hơn nữa, bên Mỹ, công ty máy tính Phượng Hoàng bị người ta hãm hại, đầu tiên là phần cứng bị nghi ngờ chất lượng có vấn đề, người tiêu dùng tỏ ra không hài lòng yêu cầu sửa chữa lại.
Được thôi, sửa lại thì sửa lại, tuy là Lục Thiếu Hoa sốt ruột, nhưng mà không để tâm lắm, cử người qua đó ổn định tình hình, đợi điều tra ra kết quả rồi sẽ dựa trên sự thật để nói, nhưng mà chưa đợi cơn sóng này lắng xuống cơn sóng khác lại nổi lên, cơn sóng này càng lớn hơn nữa, mục tiêu nhắm thẳng vào hệ điều hành Phượng Hoàng.
Hệ điều hành Phượng Hoàng rất có uy tín trên thế giới, tung ra thị trường mấy năm nay đã chiếm giữ nửa thị phần rồi, bán chạy hơn hệ điều hành Microsoft Windows, thị phần cũng nhiều hơn hệ điều hành Microsoft Windows.
Nhưng mà người ta nghi có mang virut Trojan, còn lan truyền ra ngoài nữa, điều này không nằm trong tầm suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa chưa bao giờ cho người làm như thế, rõ ràng đã bị hãm hại, họ muốn gạt bỏ hệ điều hành Phượng Hoàng ra khỏi thị trường.
Đây không là gì cả, quan trọng hơn là yêu cầu của khách hàng đòi khởi tố Tập đoàn Phượng Hoàng, đòi bồi thường, bồi thường tổn thất những tài liệu quan trọng bị mất và bị hư hại, thật không may, tổn thất này cho dù là bán Tập đoàn Phượng Hoàng đi cũng không đủ để bồi thường, có thể hình dung qua “cái hang không đáy”.
Tại sao lại nói như vậy? Lục Thiếu Hoa chỉ có thể trả lời, miệng của người ta, người ta thích nói thế nào thì nói, họ nói mất đi văn kiện bí mật của công ty, sẽ làm hoạt động kinh doanh của công ty họ gặp vấn đề, cũng gián tiếp đẩy công ty họ vào khó khăn, mà nếu như bồi thường, Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ phải bồi thường cả công ty.
Nếu bồi thường Lục Thiếu Hoa có thể bồi thường được không thành vấn đề, nhưng mà vấn đề ở đây chính là không chỉ dừng lại một công ty, hơn nữa, Lục Thiếu Hoa không cho rằng chuyện này là trách nhiệm của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Lục Thiếu Hoa không cho rằng đây là trách nhiệm của Tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng mà không có chứng cứ, Lục Thiếu Hoa cũng không có cách nào. Đương nhiên, khởi tố công ty của Tập đoàn Phượng Hoàng cũng không có chứng cứ chứng minh do lỗi của hệ điều hành Phượng Hoàng, việc này Lục Thiếu Hoa còn có thể kéo dài thời gian, có thể tạm thời không nghĩ đến nữa.
Sau đó, sự việc càng thêm thái quá, Mã Tuấn Kiệt trong thời điểm này lại làm loạn thêm, từ chức, nhưng từ chức thì từ chức, mà người này không chịu dừng lại còn tung tin đồn khắp công ty, khuyên Tần Tịch Thần nên rời khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng, chọc giận Lục Thiếu Hoa, hết cách chỉ có thể nói với Hướng Hoa Cường, “chăm sóc đặc biệt” một chút người này.
…
Có thể nói, chuyện này nối tiếp chuyện khác, vốn dĩ là chuyện không lớn không nhỏ, nhưng mà hội tụ lại hậu quả rất nghiêm trọng, có khả năng dẫn đến Tập đoàn Phượng Hoàng phải đóng cửa, kéo Tập đoàn Phượng Hoàng từ trên trời xuống vực thẳm.
Lục Thiếu Hoa có thể bằng lòng sao? Không! Lục Thiếu Hoa không thể bằng lòng được, Tập đoàn Phượng Hoàng chính là đứa con của hắn, mà đã là người cha, sao có thể bỏ rơi chính con của mình được chứ, vì vậy Lục Thiếu Hoa chỉ có thể huy động toàn bộ lực lượng để cứu vãn.
Chỉ là muốn cứu vãn thôi đâu dễ dàng như vậy.
Người tinh mắt có thể nhìn thấy được, đằng sau mỗi chuyện đều có một có một người đứng đằng sau, một bàn tay đen đang đứng đằng sau giở trò, sắp xếp tất cả có thể nói để đạt được mục tiêu, không từ một thủ đoạn nào kể cả thủ đoạn hèn hạ nhất.
-Hai!
Lục Thiếu Hoa thở dài một hơi, khuôn mặt đầy u sầu, cũng không có tâm trạng ngồi trên ghế sô-pha, đứng dậy đi ra ngoài sân, hít thở không khí trong lành, rồi nói lẩm bẩm một mình:
-Cũng có thể chỉ qua hai ngày nữa.
Đúng vậy, theo sắp xếp của Lục Thiếu Hoa, sáng ngày mai, hai chuyên gia máy tính và hai chuyên gia hệ điều hành Phượng Hoàng sẽ đến Mỹ, bắt đầu điều tra việc này, cho họ thời gian một ngày mới có thể làm rõ sự việc, sau đó mới có thể có bước ngoặt được.
Nhưng Lục Thiếu Hoa đợi được sao? Hai ngày, có lẽ vào lúc bình thường chớp mắt là qua liền, nhưng mà trong thời điểm quan trọng này, bàn tay đen đằng sau vẫn đang tồn tại, người ta sao mà để cho Lục Thiếu Hoa đợi thời gian hai ngày chứ.
Nếu như Lục Thiếu Hoa dự đoán không sai thì vào lúc mặt trời lặn, thì kẻ thù lại tiếp tục công kích, còn về công kích như thế nào, Lục Thiếu Hoa tạm thời không đoán được, còn đợi tin bên Mỹ chuyển về mới biết được.
May mà, Lục Thiếu Hoa có dự kiến trước, buổi sáng sau khi thức dậy, hắn liền điện cho Lý Chí Kiệt, bảo hắn không từ thủ đoạn nào, lập tức cho người sắp xếp năm mươi tên sát thủ qua Mỹ để ứng phó với những trường hợp đột phát.
Ý của Lục Thiếu Hoa không ai biết cũng bao gồm cả Lý Chí Kiệt, anh ta cũng không đoán được ý đồ của Lục Thiếu Hoa, nhưng mà vào thời điểm quan trọng này Lý Chí Kiệt biết rằng, sắp xếp của Lục Thiếu Hoa tất có lý của hắn, cũng không nói nhiều làm ngay theo lời dặn của Lục Thiếu Hoa.
Sự việc giống như dự đoán của Lục Thiếu Hoa, đến tối, à, buổi tối theo thời gian của HôngKông, tức là buổi sáng ở bên Mỹ, nhận được một tin là một nghị sĩ của Quốc hội Mỹ đã trả lời phỏng vấn của báo chí, ông ta sẽ trình văn kiện xử phạt Tập đoàn Phượng Hoàng lên Quốc hội Mỹ vào chiều hôm nay.
Điều này có nghĩa là gì, không cần hỏi cũng biết, tức là chính phủ bên Mỹ cũng có tham gia, tuy là bây giờ không thể khẳng định đệ trình của nghị sĩ Quốc hội có thể thông qua không, nhưng mà nhìn tình hình, khả năng thông qua sẽ rất cao.
Tính cưỡng chế không khác gì với vu oan giá họa, muốn mượn tay của giới chính trị để đối phó với Tập đoàn Phượng Hoàng, một sự tính toán không tồi, Lục Thiếu Hoa sao có thể để cho họ đắc ý như vậy được chứ.
Nhớ lại kiếp trước, hãng ô tô Toyota bị Quốc hội Mỹ chèn ép, tuy là Toyota vẫn còn tồn tại một số vấn đề, nhưng mà cũng không đến nỗi là làm nghiêm trọng như thế, qua tất cả cho thấy, Quốc hội Mỹ đã biến âm mưu thành sự thật tức là dùng lực lượng chính phủ đẩy hãng ô tô Toyota vào vực thẳm.
-Hừ! Muốn dùng lực lượng chính phủ Quốc hội Mỹ để đối phó với ta à, nghĩ thật hoàn mỹ.
Lục Thiếu Hoa trong lúc nhận điện thoại, vẻ mặt trầm ngâm, nói thầm như vậy.
Lục Thiếu Hoa không ngốc, từng biết đến kết cục của hãng ô tô Toyota, chuyện như thế sao lại để xảy ra với mình được chứ, vì thế, Lục Thiếu Hoa đã hành động, điều động qua Washington Mỹ năm mươi tên sát thủ lính đánh thuê.
-Anh Lý, chuyện bên Mỹ anh cũng biết rồi chứ?
Lục Thiếu Hoa hỏi thẳng khi điện thoại vừa kết nối được.
-Đã biết rồi, nghị sĩ Quốc hội đó tên là Heber, một chính trị gia.
Lý Chí Kiệt cũng nói ra thân phận của tên nghị sĩ Quốc hội đó.
-Truyền lệnh, bằng mọi giá phải xử lý hắn, tôi muốn hắn rời khỏi thế giới này trước khi hắn bước vào cửa phòng hội nghị Quốc hội.
Lục Thiếu Hoa lạnh lùng nói.
Bây giờ thời gian vẫn còn kịp, bởi vì theo lời nói của Heber, Lục Thiếu Hoa biết rằng buổi chiều bên đó mới đưa cái gọi là bản thảo trình lên Quốc hội, mà bây giờ thì ở bên Mỹ mới buổi sáng, cũng có nghĩa là, vẫn còn thời gian nửa ngày, khoảng thời gian này đủ để Lục Thiếu Hoa hành động rồi.
-Yên tâm, dù cho anh không nói, tôi cũng sẽ cử người đi xử lý hắn.
Lý Chí Kiệt cũng đằng đằng sát khí nói.
Đến lúc này, Lý Chí Kiệt mới thực sự hiểu được mục đích Lục Thiếu Hoa sắp xếp năm mươi tên sát thủ qua Mỹ, trong lòng không khỏi cảm phục, không thể không nể tầm nhìn xa của Lục Thiếu Hoa được, suy xét mọi việc rất cẩn thận.
-Còn nữa, điều tra rõ thân phận của tên Heber kia, sau đó không cần tôi nói nhiều nữa, giống như gia tộc Brown vậy.
Giọng của Lục Thiếu Hoa mang chút gì đó âm trầm.
Gia tộc Brown, là một kết cục như thế nào, giết cả họ, toàn gia tộc không còn ai sống sót, toàn bộ là do Lục Thiếu Hoa cử người đi giết, còn kết cục của Heber, cũng giống như gia tộc Brown vậy, tất cả đều phải bị giết
- Hiểu, sẽ không qua bình minh ngày mai đâu, anh sẽ nghe tin Heber và gia đình bị giết.
Lý Chí Kiệt đưa ra lời hứa.
Lục Thiếu Hoa không đáp lại, trực tiếp gác điện thoại, hai mắt vô định, một lúc sau mới nói lẩm bẩm một câu:
-Tự tạo nghiệp chướng thì không thể sống.