Công ty viễn thông bên Thâm Quyến đã khởi động, trước mắt đang điều chỉnh khá tốt, nhưng theo thực lực hiện tại của Lục Thiếu Hoa mà nói thì hoàn toàn có năng lực mở ra một công ty viễn thông ở Hồng Kông này. Lục Thiếu Hoa sốt ruột chạy về Hồng Kông cũng chính là vì công ty viễn thông, đến lúc đó hai công ty sẽ cùng nhau khởi động.
May mắn là thành phố Hồng Kông này cũng không lớn, lắp đặt mạng internet và các phương diện khác đều không có vấn đề, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian. Lục Thiếu Hoa cũng không phải sốt ruột, chỉ có điều theo thói quen bình thường của hắn, khi thực thi một dự án, trước tiên Lục Thiếu Hoa sẽ làm tốt kế hoạch, mà lần này đêm tối vẫn chạy về Hồng Kông chính là để làm tốt kế hoạch.
Một buổi tối, Lục Thiếu Hoa mất thời gian cả một buổi tối, rốt cục cũng làm xong kế hoạch công ty viễn thông Hồng Kông, lập thành quyển và đóng dấu xong, lúc này mới vừa lòng cười cười, bỏ tập văn bản xuống.
“Ai!” Lục Thiếu Hoa thở dài một hơi, nhìn đồng hồ lớn treo trên tường, phát hiện đã mười hai giờ đêm rồi, Lục Thiếu Hoa đã cảm thấy mệt mỏi. “Đi ngủ thôi, ngày mai còn phải đi sắp xếp nữa.”
Đúng vậy, bình thường chín giờ mười giờ là Lục Thiếu Hoa đã đi ngủ, bây giờ thì có vẻ hơi muộn so với mọi khi rồi, may là khi vừa trở lại Hồng Kông, hắn đã vượt qua cái lạnh, đi tắm rửa xong xuôi, giờ có thể đi ngủ luôn.
Ngày hôm sau, khi Lục Thiếu Hoa mở to mắt đã là mười giờ sáng, mặc quần áo rất nhanh rồi xuống lầu ăn bữa sáng. Sau đó bảo Lý Thượng Khuê sắp xếp xe, chuẩn bị lập tức đi đến Tập đoàn Phượng Hoàng.
Mà trước đó trong lúc Lý Thượng Khuê đi chuẩn bị xe, gọi điện thoại cho Tần Tịch Thần, nội dung cuộc điện thoại chỉ có một câu: “Muốn nói chuyện với các lãnh đạo cấp cao của công ty.”
Lục Thiếu Hoa rất ít khi tham gia họp hành ở Tập đoàn Phượng Hoàng, có họp thì cũng đều do Tần Tịch Thần hoặc Lưu Minh Chương chủ trì, Lục Thiếu Hoa cũng không lộ diện. Còn nếu có lộ diện thì cũng phải là dịp họp hội nghị tổng kết cuối năm hoặc có chuyện trọng đại thì mới triệu tập các lãnh đạo cấp cao.
Thành lập công ty truyện thông Phượng Hoàng là việc đại sự sao? Đáp án chỉ có một, phải biết rằng viễn thông không dây là một ngành thay đổi theo thời đại nhưng cũng là một lĩnh vực kinh doanh hốt bạc, Lục Thiếu Hoa không thể nào không coi trọng nó.
Cũng bởi vì coi trọng ngành này nên Lục Thiếu Hoa mới có thể huy động nhân sự mời các lãnh đạo cao cấp trong công ty họp.
Không thể không nói Tần Tịch Thần làm việc rất nhanh chóng, không bao lâu sau đã tụ họp được đầy đủ các lãnh đạo cao cấp trong phòng hội nghị của công ty, nên khi Lục Thiếu Hoa đến được phòng họp ở tầng ba mươi của Tập đoàn Phượng Hoàng thì tất cả các lãnh đạo đã ở trong phòng họp.
Không giống với trước đây, trong các lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Phượng Hoàng đã có nhiều thay đổi, đầu tiên là lãnh đạo công ty bất động sản Phượng Hoàng Hà Thứa Ích đã qua bên Thâm Quyến, còn ở Hồng Kông do Phó Tổng giám đốc Lâm Chí Cương lên tiếp nhận vị trí Tổng giám đốc.
Chuyện thay đổi Tổng giám đốc của công ty con là một chuyện đại sự, Lục Thiếu Hoa đương nhiên phải biết chuyện đó, còn vị Lâm Chí Cương này được lên làm Tổng giám đốc công ty bất động sản Phượng Hoàng cũng là do Lục Thiếu Hoa đã xem qua hồ sơ của anh ta rồi mới quyết định, theo một phương diện nào đó mà nói thì Lục Thiếu Hoa cũng có hiểu biết về vị Tổng giám đốc Lâm Chí Cương này.
Lục Thiếu Hoa có hiểu biết về Lâm Chí Cương, nhưng Lâm Chí Cương thì lại không hiểu biết lắm về Lục Thiếu Hoa, người sáng lập giàu có truyền thuyết của Tập đoàn Phượng Hoàng, nếu nói mạnh hơn thì hiểu biết cũng chỉ trong tầm giới hạn như giới thiệu trên TV, báo chí, còn chưa từng chính mắt nhìn thấy.
Cho nên khi vừa mới được triệu tập lên phòng họp ở tầng ba mươi của Tập đoàn Phượng Hoàng, anh ta biết hôm nay anh ta sẽ được thấy Chủ tịch, người sáng lập truyền kỳ của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Trong lòng Lâm Chí Cương rất kích động, dù sao cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Lục Thiếu Hoa, bình thường chỉ nghe danh chứ chưa được gặp, làm sao không khiến anh ta kích động cho được.
Người kích động không chỉ có một, còn có Tổng giám đốc công ty dầu mỏ Phượng Hoàng tên Chu Phong, công ty dầu mỏ Phượng Hoàng thành lập chưa được bao lâu, ở thời điểm phỏng vấn, công ty dầu mỏ Phượng Hoàng chỉ yêu cầu vị trí chủ quản cấp dưới, nhưng sau khi xem qua sơ yếu lý lịch thì Tần Tịch Thần cho Chu Phong làm chức Tổng giám đốc công ty dầu mỏ Phượng Hoàng, có thể nói ngoài dự kiến của Chu Phong.
Đương nhiên rồi, Chu Phong có thể lên làm Tổng giám đốc công ty dầu mỏ Phượng Hoàng cũng không hoàn toàn là ý của Tần Tịch Thần, quyết định chức vụ cao nhất của một công ty con không phải là việc mà một Tổng giám đốc điều hành có thể quyết định, Tần Tịch Thần chỉ là phụ trách đề cử, còn quyền quyết định nằm trong tay Lục Thiếu Hoa.
Cho nên cũng giống với Lâm Chí Cương, mức độ hiểu biết về Chu Phong của Lục Thiếu Hoa cũng không ít, dù sao chức Tổng giám đốc công ty dầu mỏ Phượng Hoàng này cũng là từ Lục Thiếu Hoa mà ra, cũng giở qua giở lại hồ sơ nhiều lần, tự nhiên thành ra quen thuộc.
Tầng ba mươi của tòa nhà Phượng Hoàng là cấm địa, trong tình huống không cho phép, cho dù la ai cũng không được phép đi lên, đây là điều mà công nhân viên của Tập đoàn Phượng Hoàng đều biết, cho dù Chu Phong mới vào Tập đoàn Phượng Hoàng không được bao lâu cũng được báo cho biết điều này.
Mà ngày hôm nay, rút cục Chu Phong cũng được bước lên tầng thứ ba mươi của Tập đoàn Phượng Hoàng, cũng biết có khả năng người sáng lập sẽ đến, anh ta cũng như vậy ôm một tâm trạng kích động mà đợi.
Lục Thiếu Hoa đi vào phòng họp trên tầng ba mươi, mọi người bên trong toàn bộ đứng lên, tỏ vẻ kính trọng với Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì, vào vị trí chủ tọa, ra hiệu mọi người ngồi xuống, sau đó cũng ngồi theo.
Không cần nhiều lời, tối đêm hôm qua Lục Thiếu Hoa đã viết ra kế hoạch đóng dấu hơn mười trang, mỗi lãnh đạo trong đây đều có một bản. Sau khi mọi người ngồi xuống, Lý Thượng Khuê cũng tiến vào phòng họp, phát kế hoạch ra, sau đó mới rời khỏi phòng họp.
- Xem trước đi, sau đó mới nói.
Lục Thiếu Hoa trầm giọng nói.
Không ai nói gì, tất cả mọi người đều xem kế hoạch một cách nghiêm túc, không dám chậm trễ.
Thời gian từng giọt trôi qua, trong nháy mắt đã qua nửa giờ, bản kế hoạch mười trang của Lục Thiếu Hoa đã được mọi người xem xong, tất cả đều đặt kế hoạch lên trước mặt, sau đó nhìn về phía Lục Thiếu Hoa, chờ hắn nói.
Lục Thiếu Hoa không khiến mọi người thất vọng, thấy mọi người đã xem xong rồi, cũng không kéo dài ‘khụ’ một tiếng bắt đầu vào chủ đề chính:
- Chắc là mọi người đã đều xem qua kế hoạch, đúng vậy, tôi muốn thành lập một công ty mới, công ty viễn thông Phượng Hoàng, chủ yếu kinh doanh mảng viễn thông không dây.
Dừng một chút lục thiếu hoa lại nói tiếp
- Còn có một số việc tôi cũng không nói gì, trong bản kế hoạch cũng không nói đến, bên căn cứ Phượng Hoàng ở Thâm Quyến đã sản xuất ra một thế hệ thiết bị thông tin không dây mới, vệ tinh thông tin cũng đã phóng lên rồi, trước mắt đang làm thử, không bao lâu sau là có thể bắt đầu sử dụng.
Hiện tại Hồng Kông chưa trở về với đại lục, nhưng theo như lời Lục Thiếu Hoa thì vệ tinh thông tin là phóng lên ở bên đại lục, có dùng chung với Hồng Kông hay không cũng là một vấn đề.
Vấn đề này Tần Tịch Thần ý thức được, cô dẫn đầu đưa ra nghi vấn:
- Theo một khía cạnh nào đó thì đại lục và Hồng Kông vẫn là hai nơi riêng, nếu cùng dùng chung một thứ e rằng có chút khó khăn.
Không thể phủ nhận Lục Thiếu Hoa cũng ý thức được vấn đề này, cũng đúng là đang tồn tại vấn đề này, Lục Thiếu Hoa mới phải chia thành hai công ty, bên Thâm Quyến một công ty và Hồng Kông một công ty. Nói cách khác một tổng công ty sẽ tiện lợi hơn đến cỡ nào.
- Đây không phải là vấn đề, tôi sẽ giải quyết tốt, trước mắt chủ yếu là chuyện thành lập công ty.
Dừng một chút Lục Thiếu Hoa lại nói
- Thông tin là một ngành sản xuất không hề kém so với ngành dầu mỏ, cho nên mọi người nên coi trọng nó, tôi muốn chính là toàn lực phối hợp.
- Đã rõ.
Lục Thiếu Hoa là người sáng lập ra Tập đoàn Phượng Hoàng, nói trắng ra là Lục Thiếu Hoa chính là ông chủ, còn bọn họ đều là người làm công, là người làm công cho Lục Thiếu Hoa, cuộc sống của bọn họ là nhờ Lục Thiếu Hoa duy trì Tập đoàn Phượng Hoàng.
Hiện tại ông chủ lên tiếng, người làm công như bọn họ làm sao có thể không nghe được.
Lục Thiếu Hoa khá vừa lòng với phản ứng của những người phía dưới, gật gật đầu lại nói
- Đặc biệt công ty giải trí Phượng Hoàng, phải làm tốt công tác tuyên truyền, thế hệ thiết bị thông tin di động không dây bên Thâm Quyến đã sản xuất ra rồi, phải tăng cường tuyên truyền. Đúng rồi, Tổng giám đốc Trần, sau khi thành lập xong xuôi, anh lập tức qua bên Thâm Quyến, dẫn thêm vài nhiếp ảnh gia, quay phim làm một đoạn quảng cáo, phát tin trên đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng.
- Tôi hiểu.
Trần Đạt Vinh đáp nghiêm túc.
- Ừ, còn nữa, còn về chuyện thành lập công ty viễn thông Phượng Hoàng tôi cũng muốn đề cập điều này, có thể trước tiên thả ra một chút tin tức, tuy nhiên không cần nói rõ thời gian chuẩn xác, dù sao chúng ta cũng không biết cần bao lâu mới mắc xong mạng internet.
Lục Thiếu Hoa cuối cùng không quên nhấn mạnh một câu.
- Được, tôi sẽ sắp xếp người tốt.
Trần Đạt Vinh cam đoan.
- Tốt.
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói một câu, tạm dừng một lát sau đó nói:
- Còn có công ty bất động sản Phượng Hoàng, tôi cũng muốn phối hợp hết sức, đôi khi mắc internet sẽ cần thi công, công ty bất động sản Phượng Hoàng cần cử ra một đội thi công nhỏ để làm.
- Đã rõ.
Lâm Chí Cường gật đầu thật mạnh nói.
- Ừ, cũng không còn chuyện gì khác, vẫn là câu nói vừa rồi, cần phối hợp thì phải phối hợp hết sức, cho dù là những người rảnh tay cũng phải phối hợp.
Giọng Lục Thiếu Hoa trở nên nghiêm túc lạ thường, tỏ vẻ cho dù tổn thất thế nào cũng muốn phối hợp.
Ngẫm lại cũng đúng, hiện tại Lục Thiếu Hoa đang đua thời gian cùng với ngành sản xuất di động, bước trước một bước để đẩy hướng thị trường, chiếm cứ tỉ lệ lớn trên thị trường, đoạt được nhiều cơ hội của người đi trước, ưu thế của Tập đoàn Phượng Hoàng lại càng lớn, tiền kiếm được đương nhiên lại càng nhiều.
- Tốt, cứ như vậy đi, tan họp.
Dừng một chút Lục Thiếu Hoa lại nói
- Minh Chương, Vân Thanh và Tổng giám đốc Tần ở lại một chút, tôi còn có chuyện muốn nói.
Cuối cùng, Lục Thiếu Hoa gọi Lưu Minh Chương, Lý Vân Thanh và Tần Tịch Thần ở lại, cũng theo như lời nói của Lục Thiếu Hoa, bảo bọn họ ở lại là có chuyện muốn nói, cũng là trọng tâm cần bọn họ để ý.