Tập đoàn Phượng Hoàng gần đây xảy ra nhiều việc như vậy, cũng khiến cho hai công ty bên dưới của tập đoàn Phượng Hoàng bị ảnh hưởng lớn, một là công ty truyền thông Doanh Khoa, một còn lại là tập đoàn Liên Tưởng mà tập đoàn Phượng Hoàng vừa mới mua lại không lâu, hai công ty này gần đây đều bị ảnh hưởng, cổ phiếu chỉ giảm mà không tăng, may là tập đoàn Phượng Hoàng có tài chính hùng hậu, ổn định cổ phiếu của hai công ty đó là việc dễ dàng, cục diện không đến nổi không thể cứu vãn.
Mà đối với Lưu Minh Chương bọn họ, hoạt động trong ngành tài chính này, theo dõi tình hình động tĩnh của cổ phiếu trên thị trường là việc phải làm, về phần truyền thông Doanh Khoa và tập đoàn Liên Tưởng hai công ty này, cổ phiếu chỉ giảm mà không tăng, bọn họ đương nhiên phải chú ý đến, hơn nữa nội bộ tập đoàn Phượng Hoàng cũng mở cuộc họp cấp cao, xảy ra chuyện gì tất nhiên biết rất rõ ràng.
Bây giờ Lục Thiếu Hoa lại triệu tập bọn họ đến, lại nói có chính sự cần làm, Lưu Minh Chương bọn họ có lý do để tin tưởng, Lục Thiếu Hoa lần này là chuẩn bị phản kích. Không sai, cho dù là Lưu Minh Chương hay là Lý Vân Thanh, hoặc là Lý Tông Ân, đều biết đến thủ đoạn và sự thần kỳ của Lục Thiếu Hoa, nhìn bề ngoài xem ra Tập đoàn Phượng Hoàng đang gặp phải cuộc chiến lớn, nhưng theo cách nghĩ của ba người bọn họ, đó chỉ là việc cỏn con, Lục Thiếu Hoa không muốn không tiếc đến toàn bộ cái giá phải trả để phản kích mà thôi.
Đích xác, Lục Thiếu Hoa không có làm ra mọi kiểu không ngại đến cái giá phản kích, từ đầu cũng không nghĩ đến dùng toàn lực để phản kích, nguyên nhân rất đơn giản, Microsofl, Dell, Apple, trước đó Lục Thiếu Hoa đã có cổ phiếu của bọn họ rồi, nếu toàn lực phản kích, bốn công ty đó sẽ có gặp phải nguy cơ phá sản, vậy không phải là tự làm bại hoại công ty mình sao!
- Có phải lại cần đối phói ai đó?
Lưu Minh Chương nói.
Với sự hiểu rõ của Lưu Minh Chương về Lục Thiếu Hoa, nếu như không có việc đặc biệt, Lục Thiếu Hoa sẽ không cho triệu tập ba người bọn họ đến, nhiều nhất thì chỉ gọi một người đến, mà hiện nay không tốt lắm, Lục Thiếu Hoa không tuyên triệu một lúc ba người bọn họ đến, còn gọi đến chỗ ở của Lục Thiếu Hoa, dấu hiệu cho thấy, Lục Thiếu Hoa có hành động lớn rồi.
Không thể phủ nhận, đích thực Lục Thiếu Hoa gọi Lưu Minh Chương bọn họ đến là để đối phó ai đó, chỉ là đối tượng đối phó không chỉ dừng lại ở một bên, mà là bốn bên, bốn bên có công ty lừng lẫy ở Mỹ.
- Gọi các anh đến chỉ có một mục đích, đó là thu mua cổ phần của Microsoft, IBM, Dell, Apple.
……
Ai cũng không mở miệng nói một câu nào, kể cả Lưu Minh Chương rất hay tùy ý trước mặt Lục Thiếu Hoa phát biểu, giờ cũng thế, anh ta trong lúc này cũng không có mở miệng ra nói đến một câu, lý do là thông tin Lục Thiếu Hoa nói ra đủ để làm mọi người ngạc nhiên rồi, Microsofl là công ty gì, IBM, Dell, Apple cũng lại là công ty gì, bốn người bọn họ biết rõ hơn ai hết.
Theo những năm gần đây văn minh nhân loại không ngừng tiến bộ, máy tính trở thành một phần không thể thiếu trong công việc, mà trong bốn công ty này đã có ba công ty sản xuất máy tính, còn có một công ty là về hệ điều hành của máy tính, còn chiếm lấy thị trường phần mềm, phát triển vô cùng nhanh chóng, từ đó cho nên, giá cổ phiếu của họ trên thị trường càng tăng.
Không ngờ trong lúc này Lục Thiếu Hoa nói muốn thu mua cổ phiếu của bọn họ, nếu nói trước kia, Lưu Minh Chương bọn họ còn cảm thấy chỉ là điều rất nhỏ mà thôi, nhưng còn hiện tại thì sao, nếu không có lượng lớn tài chính làm hậu thuẫn, muốn đè hạ cổ phiếu của bốn công ty đó, cuối cùng lấy lượng nhỏ tài chính để thu mua lại cổ phần là việc không thể thực hiện được.
Hiện nay Tập đoàn Phượng Hoàng có lượng lớn tài chính không?
Không có, Lưu Minh Chương có thể trả lời vấn đề này, tuy rằng số vốn lưu động trên sổ sách là có mấy chục tỷ đô la Mỹ, nhưng cũng không thể không nhìn đến tình hình của Tập đoàn Phượng Hoàng hiện nay, rối thành một mớ, chính là lúc dùng tiền, là không có khả năng điều động được vốn.
Về phần vốn tài chính của Phượng Hoàng, lúc Lục Thiếu Hoa phân nhiệm vụ cho bọn họ, bọn họ liền bắt đầu hành động rồi, vốn cũng sớm có phân hoạch đâu vào đó cả rồi, không thể động đến được, cho nên, lúc Lục Thiếu Hoa nói ra, Lưu Minh Chương còn biểu lộ ra có gì đó khó xử.
Nhưng những người đang ngồi đây không có ai là ngốc cả, Lục Thiếu Hoa nói đến thu mua cổ phần của bốn công ty đó tuyệt đối không phải là do nhất thời hứng khởi, mà nghĩ đến việc Tập đoàn Phượng Hoàng gần đây gặp phải sự phá hoại, bọn họ đều đột nhiên hiểu ra, Lục Thiếu Hoa là đang muốn báo thù.
Nếu là báo thù, với tính cách của Lục Thiếu Hoa, đó là bất kể thành quả, cho dù có ảnh hưởng đến kế hoạch ban đầu cũng không chối từ, cho nên trong kế này, Lưu Minh Chương đã quyết định sửa đổi kế hoạch ban đầu.
- Tôi sẽ đem vốn đã sắp đặt từ trước gom về đây, đợi sau khi đánh xong điểm này lại bố trí đầu tư vào.
Lưu Minh Chương đã nhanh chóng ra chủ ý, liền nói ra ý kiến của chính mình.
Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa vì muốn thu mua cổ phần của bốn công ty đó mà đảo loạn việc đã bố trí ở các nước Châu Á sao? Đáp án rất hiển nhiên, theo mức độ coi trọng của Lục Thiếu Hoa đối với cơn lốc tài chính năm 97, hắn làm sao có thể vì việc nhỏ mà để nhỡ việc lớn được.
- Không cần thiết như vậy đâu.
Lục Thiếu Hoa một câu phản bác lại ý kiến đổi kế hoạch của Lưu Minh Chương, sau đó nhìn sang Lý Tông Ân, nói.
- Tông Ân, bên anh tiểu đánh tiểu nháo thế nào rồi?
- Gom lại, hiện nay đanh chuẩn bị rút, muốn đem vốn gom lại, đầu tư vào trong đó.
Lý Tông Ân nói ra dự định của mình.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, làm theo kế hoạch lúc đầu, Lý Tông Ân quả thật cũng nên tiến hành việc gom vốn lại rồi, nhưng vì va phải việc này, Lục Thiếu Hoa bất đắc dĩ phải thay đổi đôi chút kế hoạch, hỏi.
- Bên anh gom lại được bao nhiêu vốn?
Việc hỏi đến tổng số vốn đang có đã có thể hiểu rõ kế hoạch của Lục Thiếu Hoa là gì rồi, đó là lùi chậm bố cục đầu tư trong lúc này, trước tiên gom vốn lại, đánh tốt trận này, sau đó lại hoàn vốn lại, một lần nữa đầu tư vào các nước Châu Á như bố cục lúc trước.
Lý Tông Ân cũng nghe ra ý của Lục Thiếu Hoa, gật đầu rất mạnh, nói chi tiết:
- Tầm ba mươi hai tỷ đô la Mỹ.
Ba mươi hai tỷ đô la Mỹ xem ra rất nhiều, nhưng dùng để đối phó bốn công ty lớn kia rõ ràng là không đủ, dù sao trên thị trường chứng khoán không giống với thực tế, một so sánh nhỏ khác, một công ty không lên sàn có vốn mười tỷ đô la Mỹ, nếu muốn thu mua nó, chỉ cần bỏ ra mười tỷ đô la Mỹ hoặc là số tiền thấp hơn là có thể thu mua được rồi, nhưng một công ty có hơn mười tỷ đô la Mỹ nhưng lên sàn, thì tất nhiên không thể dùng mười tỷ đô la Mỹ để mua, bằng không, cuối cùng mua không được, còn có thể bị trụ chặt.
Hiện nay bốn công ty trị giá là bao nhiêu, Lục Thiếu Hoa không có chú ý, nhưng hiện nay bọn họ có trong tay từ mấy chục tỷ đô la Mỹ đến trăm tỷ đô la Mỹ là chuyện có thể. Về phía bên kia chỉ có ba mươi hai tỷ đô la, cùng lúc đối phó bốn công ty, dường như số vốn này có hơi ít.
Lưu Minh Chương cho là như vậy, anh ta cho rằng chỉ dựa vào ba mươi hai tỷ đô la Mỹ tiền vốn là quá ít, dù sao hiện nay giá cổ phiếu của bốn công ty đó liên tiếp được kéo lên, muốn áp giá cổ phiếu xuống thì phải tiêu phí đến rất nhiều tiền, càng miễn bàn đến thu mua cuối cùng.
- Ba mươi hai tỷ đô la Mỹ quá ít rồi, tôi tính sơ qua một chút, nếu cùng lúc đối phó bốn công ty, ít nhất cần sáu mươi tỷ đô la Mỹ tiền vốn, như vậy chúng ta mới có khả năng chiếm ưu thế tuyệt đối.
Lưu Minh Chương có chút bất đắc dĩ nói.
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa thản nhiên cười không có phản bác lại Lưu Minh Chương, mà hỏi một câu không có liên quan gì đến chủ đề.
- Nếu cho các anh làm, các anh sẽ chọn cách gì, ừ, đều nói cả ra xem, phát biểu phát biểu ý kiến nhanh lên.
- Thủ pháp ban đầu, nâng giá cổ phiếu của bọn họ lên cao, hút đủ lượng cổ phiếu vào, song lại tung cổ phiếu ra, ép giá cổ phiếu, cuối cùng là thu mua, lấy số vốn ít nhất để mua được lượng cổ phiếu nhiều nhất.
Lý Vân Thanh nói ngay sau khi lúc Lục Thiếu Hoa vừa ngắt lời.
- Giống như vậy.
Lý Tông Ân theo phương án của Lý Vân Thanh.
- Tôi cũng thế.
Lưu Minh Chương cũng theo như vậy.
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa lộ vẻ cười nhạt, một bộ dạng tôi đã sớm dự kiến được, sau đó nói.
- Làm theo cách của anh, tôi thấy mất vốn nhiều nhất là ở khâu nâng giá cổ phiếu, hút cổ phiếu vào đấy?
Lục Thiếu Hoa không phải nhân tài trong lĩnh vực tài chính, nhưng hắn là một người tái sinh lại, trên thương trường lại lăn lộn nhiều năm như vậy, đương nhiên biết rõ mọi chi tiết bên trong, cho nên, mới hỏi câu vừa nãy.
- Đúng là như vậy, mất vốn nhiều nhất là giai đoạn thu hút cổ phiếu, dù sao không đẩy cao giá cổ phiếu cũng không thể thu hút đươc, mà chúng ta lại không thể mua cổ phiếu với giá cao, cũng chỉ có thể dùng đến phương pháp ép giá cổ phiếu xuống.
Đáp lại lần này không phải là ai khác, chính là Lưu Minh Chương.
- Nếu tôi có thể giúp các anh đỡ đi khâu nâng cao giá cổ phiểu, cho các anh trực tiếp ép giá cổ phiếu, các anh cầm ba mươi hai tỷ đô la Mỹ có thể đối phó nổi không?
Lục Thiếu Hoa hứng thú hỏi.
………
Không ai mở miệng, không gian yên tĩnh hẳn, Lục Thiếu Hoa cũng như vậy, hắn cũng không có mở miệng nói, mà là hứng thú nhìn ba người, nhìn mặt bọn họ biến sắc.
Mà Lưu Minh Chương ba người bọn họ lúc này đều có cảm giác bị vây bởi mây mù, lập tức tỉnh ngộ lại, đồng thời, cũng hiểu rõ được Lục Thiếu Hoa vì sao vừa nãy không nói tiếp vấn đề, mà lại chuyển đề tài, trực tiếp hỏi bọn họ về thủ pháp làm.
- Ha hả!
Lưu Minh Chương ha hả cười, chỉ là khuôn mặt cười so với máy cười còn khó coi hơn, thở dài một hơi, nói.
- Hóa ra cậu đã có kế hoạch, vì sao phải dấu chúng tôi, ài!
Lời Lưu Minh Chương nói ra cũng là ý trong lòng của Lý Tông Ân và Lý Vân Thanh, đều nhìn về phía Lục Thiếu Hoa, trong đó còn kèm theo cảm giác xem thường bị chêu đùa.
- Ha ha!
Lục Thiếu Hoa ha ha cười lớn, kỳ thực hắn quay một vòng lớn hoàn toàn là khảo nghiệm ba người bọn họ một chút, bây giờ khảo nghiệm đã kết thúc, phương án của ba người bọn họ đề ra cùng hợp lại với mưu của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cũng không có ý kiến gì.
Khua khua tay, bắt đầu chỉ bảo khâu tiếp theo, nói.
- Tông Ân, anh đợi sau khi về, gom toàn bộ vốn lại, cần phải hoàn thành vào sáng sớm ngày kia.
- Rõ.
- Lưu Minh Chương, anh cũng chuẩn bị một chút, dùng công ty hải ngoại, điều phối nhân viên, làm tốt chuẩn bị.
- Được rồi.
- Vân Thanh, anh giữ vững cương vị, cái gì cũng không làm, ừ, tiện đó thì tiếp nhận công việc của Lưu Minh Chương, anh ta dự tính mấy ngày này không có thời gian, phải coi chặt tình hình các nước Châu Á.
- Không thành vấn đề.
- Tốt mọi người ra về được rồi.
Cuối cùng, Lục Thiếu Hoa nói câu 'mọi người ra về được rồi' tuyên bố giải tán, người ngoài sẽ không biết được rằng, công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng là tài chính Phượng Hoàng đang âm thầm điều binh khiển tướng bên trong, nhằm vào mục đích thu mua cổ phiếu của bốn công ty Microsocfl, IBM, Dell, Apple.
…(!)