Hoàng tử thứ hai dường như cũng hiểu được Lục Thiếu Hoa đang nghĩ gì, cũng không ép, đành nén tâm trạng bức thiết lại, đợi sang ngày hôm sau. Đành vậy, đợi sang ngày hôm sau, thế vì sao phải đợi sang ngày hôm sau mà không phải là ngày sau nữa, sau sau nữa?
Cái này thì liên quan đến cuộc nói chuyện qua điện thoại của Hoàng tử thứ hai và Lý Chí Kiệt, từ nội dung cuộc thoại, Hoàng tử thứ hai biết lịch trình của Lý Chí Kiệt khởi hành từ châu Phi, phải sau hơn mười mấy giờ đồng hồ mới đến được Ảrập, đến nơi thì cũng đã nửa đêm mất rồi.
Nửa đêm mới đến nơi, nghỉ ngơi đêm hôm đó, thêm một buổi sáng của ngày hôm sau. Chiều ngày hôm sau có thể chính thức tiến hành bàn bạc vấn đề chính, thảo luận về kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, thảo luận về con đường Lục Thiếu Hoa vạch ra cho Hoàng gia.
Lục Thiếu Hoa là người như thế nào, Hoàng tử thứ hai hiểu rất rõ, từ năm mười tuổi đã sáng lập nên tập đoàn Phượng Hoàng, năm hai mươi tuổi đã sở hữu khối tài sản ngàn tỷ đô la Mỹ, từ đó có thể thấy thực lực của Lục Thiếu Hoa hùng mạnh cỡ nào, thần kỳ thế nào.
Vô số cái truyền thuyết tập trung vào cùng một lúc thì khi đó sẽ không gọi là thần kỳ, cũng chẳng gọi là kỳ tích, mà khi đó phải gọi là thực lực, thực lực đích thực, thế thì người có thực lực thực sự như Lục Thiếu Hoa đây dùng biện pháp gì để giải quyết vấn đề thiếu hụt vốn của Hoàng gia lúc này đây, rất đáng để chờ đợi xem như thế nào.
………
Lục Thiếu Hoa đương nhiên sẽ không làm Hoàng tử thứ hai thất vọng, khi Lục Thiếu Hoa quyết định xem xét kỳ hạng giao hàng của hai mặt hàng lớn là vàng và dầu mỏ, Lục Thiếu Hoa đã vạch ra một kế hoạch chu đáo, trong kế hoạch này, Hoàng gia Ảrập được Lục Thiếu Hoa liệt vào hàng quan trọng, bày mưu vạch kế một hồi mới có thể ra quyết định.
Hoàng gia Ảrập là một gia tộc lớn, trong gia tộc ngoài dầu mỏ ra, rất nhiều thành viên trực hệ trong Hoàng gia nắm giữ tài sản lớn, ví dụ như trong lĩnh vực tài chính, Hoàng gia Ảrập cũng có phần trong này, chỉ là trước giờ vẫn dấu không khuếch trương mà thôi.
Đã gia nhập thị trường tài chính, thế sao không đầu tư mạnh hơn trong lĩnh vực này, đằng nào thì Lục Thiếu Hoa cũng thực hiện kế hoạch của mình từ tài chính và dầu mỏ, có thể gọi đây là mối làm ăn chỉ có kiếm được tiền chứ không lo lỗ vốn, vậy thì kéo Hoàng gia Ảrập cùng vào kiếm tiền chung thì không phải chuyện thiếu hụt tài chính xem như đã giải quyết được rồi sao.
Thực ra, trong kế hoạch của mình, Lục Thiếu Hoa cũng muốn Hoàng gia Ảrập tham gia vào lĩnh vực tài chính, ngoài mục đích dùng tài chính hùng mạnh của Hoàng gia kiếm tiền, giảm bớt những lỗ hổng tài chính có thể xuất hiện ra, quan trọng hơn là giúp Hoàng gia thiết lập và trở thành đầu sỏ trong ngành.
Trước nay, Hoàng gia Ảrập nổi danh nhờ vào dầu mỏ, trong lĩnh vực này thì Hoàng gia họ đã bỏ ra không ít nỗ lực mới có được thành công như hôm nay, nhưng đây vẫn chưa là gì cả, bởi nền tảng của họ vốn đã thành công sẵn rồi, nên thành công có được ngày hôm nay là chuyện đương nhiên.
Nhưng ở lĩnh vực tài chính, Hoàng gia Ảrập không được may mắn cho lắm, nếu không có nguồn tài chính hùng mạnh chống đỡ, họ sẽ không có vị trí cao như hiện tại.
Bên trong lĩnh vực tài chính, rất nhiều người đều cho rằng nhóm Wall Street của Mỹ mới là đầu sỏ, nhưng người bên trong công ty tài chính Phượng Hoàng đều biết, mặc kệ là ở Mỹ hay là cả thế giới, đều không có một công ty tài chính nào có thể cùng công ty tài chính Phượng Hoàng so sánh.
Công ty tài chính Phượng Hoàng trước kia không có tiếng tăm gì, xem có vẻ như là một công ty tài chính bình thường gây chút náo động mà thôi, phương hướng đầu tư cũng có chút đơn điệu, chỉ đầu tư thị trường chứng khoán Hongkong, thị trường tiền tệ thì không hề có dấu hiệu tiến vào, nhưng lại có mấy ai biết được rằng, mặt khác bên trong công ty Tài chính Phượng Hoàng lại có đến ba đội chuyên gia tài chính cơ chứ.
Khi cơn lốc tài chính châu Á diễn ra, cuối cùng người trong giới tài chính cũng đã biết, hoá ra công ty Tài chính Phượng Hoàng xem ra không hề đơn giản như vẻ bên ngoài, có thể xem như đứng đầu tất cả các công ty tài chính khác, lại thêm một Tập đoàn Phượng Hoàng hùng mạnh về tài chính không ai không biết, hoàn toàn thấy hết được.
Đấy là những gì mà George Soros trình bày tại một hội nghị hướng nghiệp của giới thương nhân, công ty tài chính Phượng Hoàng không đơn giản giống như vẻ bề ngoài, nước bên trong sâu bao nhiêu không ai rõ. Đồng thời, thông qua rình bày của mình, George Soros muốn cảnh báo cho mọi người hiểu rõ rằng, đừng dại mà vô duyên vô cớ động đến công ty Tài chính Phượng Hoàng.
George Soros là ai? Ở Mỹ hay là ở châu Á, tên của y có thể nói là tiếng tăm lừng lẫy, nguyên nhân chính là nhờ vào tầm nhìn rất độc đáo của y, thêm vào nữa là y có chỗ dựa rất hùng mạnh và vững chắc, thêm một cái không thể không nói đó là việc y là người khởi xướng nên hai cơn lốc vừa qua tại châu Á, một lần ngăn cản đồng bảng Anh và lần xảy ra khủng hoảng tài chính tại Mexicos.
Năm lần, từ năm 1989 bắt đầu, trong chín năm George Soros đã tạo ra năm cơn khủng hoảng tài chính, kiếm được bao nhiêu tiền không ai biết, nhưng có một điều mà mọi người ai cũng biết đến, đó chính là biết đến George Soros như một tên hung thần, đại diện của tất cả các hung thần tài chính, kẻ phá hoại hùng mạnh.
Một tên hung thần, đại biểu của tất cả các hung thần tài chính, kẻ phá hoại hùng mạnh giờ đây công khai tuyên bố đừng vô cớ trêu chọc công ty Tài chính Phượng Hoàng, điều này có ý nghĩa gì?
Không phải nghi ngờ nhiều, đó chính là thế lực hùng mạnh của công ty Tài chính Phượng Hoàng rất đáng sợ, hùng mạnh đến mức nhìn không thấy đáy.
Đương nhiên, cũng có một số người không xem trọng lời cảnh báo của George Soros, cho rằng công ty Tài chính Phượng Hoàng có chút thực lực điều nhờ dựa cả vào sự che chở của Tập đoàn Phượng Hoàng mà thôi, thực tế thực lực không mạnh mẽ như thế.
Có thể số ít xem thường lời cảnh báo của George Soros này quên mất rằng, khi cơn lốc tài chính châu Á diễn ra, thực lực của công ty tài chính Phượng Hoàng đã biểu hiện ra ngoài như thế nào.
Đây kết quả của việc không tự mình trải nghiệm nhận thức qua, George Soros và công ty Tài chính Phượng Hoàng giao đấu trực tiếp, y đương nhiên biết công ty tài chính Phượng Hoàng hùng mạnh rồi, cũng bởi biết được công ty tài chính Phượng Hoàng hùng mạnh nên George Soros mới phát biểu như thế.
Kỳ thật George Soros luôn có sự hoài nghi, hoài nghi những việc kỳ lạ xảy ra trước kia, giống như khủng hoảng chứng khoán năm 1989 ở Nhật Bản, George Soros biết có một thế lực bí mật hùng mạnh chen chân vào cuộc khủng hoảng chứng khoán và ngành bất động sản, nhưng luôn không có chứng cớ, khiến George Soros không cách nào tìm ra tung tích thế lực bí mật hùng mạnh kia.
Kế đến là lần ngăn chặn đồng bảng Anh, cũng có bàn tay của thế lực bí mật thò ra trong tối mò tiền, hơn nữa số tiền mò cũng không ít, lại còn rút lui trước tiên nữa chứ, càng khiến cho George Soros tìm không ra đó là tung tích của thế lực ở phương nào.
Nối tiếp theo trên là khủng hoảng tài chính ở Mexico, George Soros lại là kẻ xướng vang ca khúc khai mạc, mở màng chính thức cho một trò hay trình diễn, vào lúc đó cũng lại đột nhiên xuất hiện một thế lực tài chính hùng mạnh đi theo kiếm tiền, sau cùng cũng rút lui không kèn không trống, lần nữa khiến George Soros vốn đã mệt mỏi thêm lần nữa mò không đến đáy.
Luân phiên sắm vai bí mật, có mặt trên khắp các cuộc khủng hoảng tài chính của thế giới, khiến George Soros không sao tìm ra được tăm hơi, thế lực thần bí đó như trở thành tâm bệnh của George Soros, bởi vì hắn biết, không biết rõ thế lực đó như thế nào với hắn là điều rất đáng sợ.
Khi bước vào thời điểm năm 1997, khủng hoảng tài chính châu Á bùng nổ, thế lực bí mật đó lần nữa lại xuất hiện, và lại gom về lượng tài chính lớn, gần như trên khắp các cuộc khủng hoảng tài chính của các nước châu Á đều trong thấy bóng dáng ấy.
George Soros không tìm ra được thế lực đó từ đâu đến, nhưng khi y công kích Hongkong, George Soros rốt cục cũng xác định được, thế lực kia chính là công ty Tài chính Phượng Hoàng, là công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Đương nhiên, George Soros khẳng định thế lực thần bí hùng mạnh kia chính là công ty Tài chính Phượng Hoàng không phải chỉ căn cứ vào một lần đối mặt mà dám chắc chắn như vậy, mà để có được sự khẳng định đó đều phải trải qua một cuộc điều tra. Những năm gần đây, luôn có một chuỗi tài chính không quá hùng mạnh nhưng cũng không quá mỏng yếu luôn theo đuôi y thao tác, thâm nhập vào sâu hơn một chút, mới biết được chuỗi tài chính đó do Lưu Minh Chương nắm giữ.
Giờ ngồi liên tưởng đến cả quá trình dần dần rời khỏi sân khấu lịch sử của Lưu Minh Chương, thêm vào đó là việc đảm nhiệm chức vụ phó Tổng giám đốc điều hành ở Tập đoàn Phượng Hoàng, George Soros rốt cục cũng xác định được, Lưu Minh Chương chuyển từ sáng sang tối, bắt đầu ngấm ngầm thao tác trong bóng đêm.
Tài hoa được biểu hiện ra bên ngoài của Lưu Minh Chương đều được người trong giới thương nhân khẳng định, một người tài hoa như thế sao lại có khả năng biệt tăm biệt tích được cơ chứ, vì lẽ đó nên George Soros dám trăm phần trăm khẳng định rằng, thế lực mà y truy tìm tung tích lâu nay đúng là công ty Tài chính Phượng Hoàng.
Đương thời, trên thế giới, những công ty tài chính có thể bị George Soros để mắt tới cũng không có được mấy công ty. Cho dù là những công ty tài chính được xem như những đại cá sấu bên trong Wall Street cũng không nằm trong mắt của George Soros, thế mà hiện tại công ty Tài chính Phượng Hoàng lại khiến cho George Soros cảm thấy sợ hãi, thử hỏi thực lực của công ty Tài chính Phượng Hoàng dũng mãnh đến cỡ nào.
Không có gì đáng kinh ngạc ở đây cả, công ty Tài chính Phượng Hoàng vốn được xếp vào hàng ngũ đầu sỏ, không những thế còn đứng đầu hàng nữa cơ chứ, có thể nói là đang đứng ở đỉnh cao nhất của Kim Tự Tháp.
Một công ty tài chính như vậy nếu muốn hợp tác với một công ty tài chính có tài chính hùng mạnh nhưng lại không có quá nhiều chiến tích là việc hết sức đơn giản.
Lục Thiếu Hoa đúng là đang suy xét đến thực lực hùng mạnh của công ty Tài chính Phượng Hoàng, từ đó hắn mới dám động tay động chân ở hai lĩnh vực vàng và dầu mỏ, đồng thời còn muốn kéo tất cả các công ty tài chính của Hoàng gia Ảrập đi lên, nâng lên tầm đẳng cấp mới, giúp Hoàng gia Ảrập kiếm tiền.
Dầu mỏ vốn đã là tài sản cố định, đối với Hoàng gia Ảrập mà nói, dầu mỏ quả thật là vật chết, bởi vì mỏ dầu sẽ không thể tự mọc chân chạy khỏi, không khai thác đồng nghĩa với việc dầu mỏ vẫn còn nằm trong tay họ, còn như việc khi nào muốn khai thác, đó là việc riêng của họ.
Đã như thế, sao không nhân cơ hội này thâm nhập vào lĩnh vực khác, tỷ như lĩnh vực tài chính chẳng hạn, nếu đã có sự trợ giúp của công ty tài chính Phượng Hoàng, hoàng gia họ cũng có thể kiếm được từng khoản từng khoản tiền khổng lồ.
Thêm một cách để kiếm tiền, chỉ cần không phải là kẻ ngốc thì chắc chắn sẽ đồng ý, không những đồng ý mà còn ủng hộ nhiệt tình, đưa quân cùng tiến.
Và tất nhiên, trong Hoàng gia Ảrập không có ai là kẻ ngốc cả, ai cũng thông minh tuyệt đỉnh, Lục Thiếu Hoa không nghĩ ra được Hoàng gia Ảrập còn có lý do nào để từ chối.
Quan trọng hơn chính là, Lục Thiếu Hoa từng nói qua rồi, khống chế lượng dầu mỏ xuất ra chỉ là kế hoạch tạm thời mà thôi. Kế hoạch tạm thời, điều này có ý nghĩa gì, có nghĩa là chỉ khống chế một khoảng thời gian thôi, qua khoảng thời gian này sẽ lại bán ra.
Trong khoảng thời gian khống chế dầu mỏ cũng chính là khoảng thời gian để cho Hoàng gia Ảrập đứng vững chân trong lĩnh vực tài chính, khi đến lúc phải giải phóng, dầu mỏ sẽ giúp cho Hoàng gia Ảrập gom về một khối tài sản kết sù, về phía lĩnh vực tài chính khi đó cũng đã hai chân đứng vững, có thể hình dung ở cả hai lĩnh vực đều thành công và gặt hái không ít thành quả.
Sức hấp dẫn lớn như vậy, hẳn sẽ không có ai lại đi từ chối, Hoàng gia Ảrập lại càng không có lý do gì để cự tuyệt cả.
Tuy nhiên nói đi còn phải nói lại, đây hết thảy điều là ý tưởng của một mình Lục Thiếu Hoa mà thôi, những cái cụ thể hơn còn phải chờ Lục Thiếu Hoa đem kế hoạch của mình chính thức nói ra và cùng bàn bạc, khi đó cự tuyệt hay là đồng ý đều tùy thuộc vào sự lựa chọn của Hoàng gia Ảrập.