Vả lại, Tần Tịch Thần nếu đã là người phụ nữ của Lục Thiếu Hoa cũng nên vì Lục Thiếu Hoa chia sẻ một chút, cũng nên hỏi một chút nguyên do, nói không chừng cô còn có thể giúp đỡ nghĩ ra biện pháp giải quyết.
Lục Thiếu Hoa ngược lại cũng không giấu diếm, nói hết mọi chuyện cho Tần Tịch Thần nghe, còn cường điệu thêm một chút, là lãnh đạo cao cấp của nhà nước muốn lợi dụng cơ hội lần này để áp bức họ, mà Lục Thiếu Hoa không thích cảm giác bị bắt ép này, nên việc duy nhất có thể làm chính là phản kháng lại.
Mọi việc đã rất rõ ràng, Tăng Kiến Quốc nói lộ ra những tin tức này, lãnh đạo cao cấp nhà nước muốn nhân lần này thử áp bức Lục Thiếu Hoa, làm Lục Thiếu Hoa phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, sau đó từ từ khống chế được Lục Thiếu Hoa.
Đây mới là mục đích sâu xa, việc trước mắt chỉ mới bắt đầu thôi. Mà Lục Thiếu Hoa nhớ lại sự việc năm trước ở Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến, nếu việc đó cùng chuyện này có liên quan như vậy Lục Thiếu Hoa không loại trừ việc lần trước có người giật dây.
Lần trước việc xảy ra ở Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến Lục Thiếu Hoa đã cảm thấy có chút khó hiểu, có người gây ra sự việc lớn như vậy, hơn nữa ông Đặng vẫn còn sống, lãnh đạo nhà nước dù không để ý đến việc Lục Thiếu Hoa có thể phản kháng cũng phải nể mặt ộng Đặng, nhưng cuối cùng không ai để ý đến, vẫn đợi cho Lục Thiếu Hoa kịch liệt phản đối, đích thân ra mặt.
Mà lúc này đây, chuyện lớn như vậy, lãnh đạo nhà nước cũng không thể không biết ý muốn thật sự, lại muốn ép Lục Thiếu Hoa, hứa hẹn nhưng không thực hiện, đứng một bên xem kịch vui.
Tỉnh táo lại Lục Thiếu Hoa đã hiểu được rõ ràng mấu chốt trong chuyện này, hơi mỉm cười, đồng thời ánh mắt lộ vẻ đầy sát khí.
Không phải là có người muốn ép hắn sao? Tốt lắm, sẽ là một lần kịch liệt phản kháng, làm cho người có ý nghĩ muốn ép hắn và người đang đứng xem kịch vui thất vọng.
Ngay sau khi nghĩ thông suốt, Lục Thiếu Hoa lại gọi điện thoại, lần này là gọi cho Tăng Kiến Quốc, cũng không nói nhiều lời, chỉ thản nhiên nói một câu:
- Nói với cấp trên, kỹ thuật gì cháu cũng không bán.
Đúng vậy, cái gì Lục Thiếu Hoa cũng không bán, cái mà nhà nước mong chờ đã lâu là kỹ thuật tàu sân bay cũng không bán, Lục Thiếu Hoa thà giữ lại chứ không bán.
Đây chính là đòn cảnh cáo, có thể biết kỹ thuật tàu sân bay đối với nhà nước là một phần quan trọng như thế nào, nhưng Lục Thiếu Hoa tạm thời thay đổi, không bán. Đây là phản ứng lại, cũng có thể coi như là phản kích, Lục Thiếu Hoa muốn cho những người muốn xem kịch vui và những người muốn ép hắn nếm thử chút cảm giác ăn trộm gà không được lại còn mất nắm gạo.
Các người không phải muốn xem kịch vui sao? Không phải nghĩ muốn ép tôi sao? Tốt lắm, tôi nhất định không bán, quyền chủ động trong tay tôi, các người có thể làm thế nào bây giờ.
Đây chính là mục đích của Lục Thiếu Hoa.
Tất nhiên đây chưa phải đã hết, Lục Thiếu Hoa trả thù còn chưa chấm dứt, quay sang Tần Tịch Thần hỏi:
- Tập đoàn còn bao nhiêu vốn nhàn rỗi?
- Không có bao nhiêu, bình thường có thể điều động vốn cũng đến hai mươi tỷ đô la Mỹ, vâng, khoảng chứng hơn mười sáu tỷ đô la Mỹ.
Tần Tịch Thần tuy không biết Lục Thiếu Hoa muốn làm gì, nhưng cô đúng là người hiểu Lục Thiếu Hoa, biết Lục Thiếu Hoa khả năng phải có hành động gì đó, lúc này mới đáp lại chi tiết.
- Không đủ,
Lục Thiếu Hoa lắc đầu cười đau khổ, như là đang tự nói với mình, kỳ thật là đang than phiền.
Tuy nhiên rất nhanh Lục Thiếu Hoa lại có ý kiến khác, không để ý đến ánh mắt của Tần Tịch Thần, cầm lấy điện thoại gọi cho Lý Chí Kiệt.
Lần trước gọi cho Lý Chí Kiệt, cũng đã cách nửa tiếng, thấy đã được nửa tiếng, Lục Thiếu Hoa sợ Lý Chí Kiệt đã theo mệnh lệnh của hắn chấp hành, đến lúc đó sẽ phiền toái, cho nên Lục Thiếu Hoa phải gọi điện cho anh ta.
Đồng thời Lục Thiếu Hoa gọi điện thoại cũng có mục đích khác, đòi tiền. Lục Thiếu Hoa hiện giờ cần tiền, cần số vốn đáng kể.
- Bên này sóng yên gió lặng, tạm thời không xảy ra chuyện gì.
Đây là câu đầu tiên Lục Thiếu Hoa nói, sau đó, chuyển sang chuyện khác, nói:
- Anh điều động bên đó cho tôi 50 tỷ đô la Mỹ, lập tức chuyển khoản sang đây đi.
Trước đó một thời gian Lục Thiếu Hoa mới cho Lý Chí Kiệt năm mươi tỷ đô la Mỹ, cách đây cũng không lâu nên Lục Thiếu Hoa tin Lý Chí Kiệt chưa tiêu hiết số tiền đó.
Ừ, mà dù có tiêu hết, lấy hoạt động của căn cứ Hổ Gâm, tập trung năm trăm triệu đô la Mỹ cũng không có vấn đề gì. Đây cũng là lý do tại sao Lục Thiếu Hoa dám ra lệnh cho Lý Chí Kiệt lập tức chuyển khoản về đây.
Quả thật, Lý Chí Kiệt không có suy nghĩ gì, cúp điện thoại xem chừng là sốt ruột đi chuyển khoản.
Tuy nhiên trong điện thoại Lục Thiếu Hoa vẫn nghe thấy tiếng Lý Chí Kiêt thở phào.
Lục Thiếu Hoa hoàn toàn không thể tưởng tượng, khi hắn lệnh cho Lý Chí Kiệt đem đầu đạn hạt nhân định vị Trung Quốc, Lý Chí Kiệt đã căng thẳng thế nào, hiện giờ sau nửa tiếng trôi qua, Lục Thiếu Hoa vẫn không có chuyện gì, gọi điện thoại cho anh ta đòi tiền, có nghĩa là Lục Thiếu Hoa đã an toàn.
Sự thật đúng là như thế, Lục Thiếu Hoa ngồi máy bay trực thăng đến Hồng Kông, thì an toàn của Lục Thiếu Hoa xem như không có vấn đề gì, Hồng Kông xem như là địa bàn của Lục Thiếu Hoa. Thêm nữa ngay cả một quốc gia hai chế độ ở đây, Bộ đội đóng quân ở Hồng Kông cũng không dám làm gì.
Có lẽ quân đội đến đối phó với một ông chủ thì thần không biết quỷ không hay, nhưng nếu muốn đối phó với Lục Thiếu Hoa thì không thể, đừng nói bên cạnh Lục Thiếu Hoa có mấy chục vệ sĩ, mà chính là Lục Thiếu Hoa có hai máy bay chiến đấu bảo vệ, khi cất cánh, có thể san bằng cả Hồng Kông, còn có người nào dám đối phó với hắn?
Hai máy bay chiến đấu bảo vệ Lục Thiếu Hoa có hai tên lửa mới nhất do căn cứ Hổ Gầm chế tạo ra, trong kho tại biệt thự của Lục Thiếu Hoa còn có tám quả nữa, nếu hai máy bay này cất cánh thì sức chiến đấu nhất định là phi thường.
Tất nhiên là nhà nước cũng có thể dùng tên lửa để hạ hai máy bay này, chỉ có điều với kỹ thuật hiện nay của nhà nước, có thể hạ hai chiếc máy bay này của Lục Thiếu Hoa sao? Không, không có cách nào, đừng quên, máy bay chiến đấu của Lục Thiếu Hoa là tàng hình, muốn nhắm vào chúng gần như là không thể.
Đây cũng là quân bài Lục Thiếu Hoa chưa lật. Bên cạnh Lục Thiếu Hoa có hai cái máy bay chiến đấu không phải vô duyên vô cơ, trải qua các thí nghiệm, hai máy bay cho dù bay qua Mỹ, Mỹ hiện đại như vậy cũng không thể thấy, đừng nói là Trung Quốc.
Không thấy được là một chuyện, có thể không đánh, nhưng dám đánh lại hay không lại là một chuyện khác. Ở địa giới Hồng Kông, cho dù lãnh đạo nhà nước cũng không dám làm ẩu, tin tức lớn như vậy, có thể sẽ tạo nên cục diện chính trị không chừng. Cho nên Lục Thiếu Hoa dám khẳng định trăm phần trăm, chỉ cần hắn đến Hồng Kông như vậy là an toàn rồi.
Nếu đã an toàn, tiếp theo sẽ là phản kích.
Huy động vốn, huy động thêm vốn, Tập đoàn Phượng Hoàng hơn mười tám tỷ đô la Mỹ, và bên Châu Phi được năm mươi tỷ đô la Mỹ, tổng cộng có đến hơn sáu mươi ty đô la Mỹ, nhưng về lâu dài vẫn không đủ, Lục Thiếu Hoa còn muốn nhiều nữa.
Sẽ điều động thêm nữa, Lục Thiếu Hoa nghĩ đến bên Thâm Quyến. Trước đó một thời gian, Lục Thiếu Hoa mang từ Hồng Kông sang đó hơn một trăm hai mươi tỷ đô la Mỹ, tuy rằng nhập vào rất nhiều nhưng nếu muốn dùng hết chắc cần một thời gian nữa, hiện giờ vẫn còn lại một phần.
Vì thế Lục Thiếu Hoa gọi điện cho Lục Hiểu Nhàn, hỏi cô còn bao nhiêu tiền, kết quả rất nhanh, chiỉ có bốn mươi tỷ đô la Mỹ.
Lục Thiếu Hoa nói một câu, đó là bảo Lục Hiểu Nhàn cũng là chị mình, lập tức đem số tiền còn lại chuyển sang bên này.
Lúc này, Lục Thiếu Hoa đã cố gắng hơn nhiều, hắn muốn đem sự việc làm lớn một chút, bằng không sẽ không ai nhớ rõ hắn là người như thế nào, còn có thể có lần sau nữa, lại lần sau, thêm lần sau nữa bị ép.
Nhưng Lục Thiếu Hoa lại không biết, lúc Lục Thiếu Hoa gọi điện cho Lục Hiểu Nhàn, Lục Hiểu Nhàn vừa mời dự họp báo xong, vừa tuyên bố tin tức Lục Thiếu Hoa quyết định đình chỉ hết mọi hoạt động đầu tư của Tập đoàn Phượng Hoàng ở Thâm Quyến, còn có ý định chuyển đi chỗ khác.
Điều này có nghĩa cuộc phản kích của Lục Thiếu Hoa bắt đầu rồi, phản kích rất mãnh liệt, tin tức thông báo trước tiên thông qua giới truyền thông, lúc đó ở Thâm Quyến thậm chí toàn Trung Quốc có ảnh hưởng rất lớn.
Mọi người đều bàn tán xôn xao, báo và đài truyền hình dự đoán, nói Tập đoàn Phượng Hoàng di dời tài sản là bước đi đầu tiên, về phần nguyên nhân tại sao Tập đoàn Phượng Hoàng lại dời đi, các phóng viên đều đoán do chính quyền Thâm Quyến.
Không có cách nào, Ủy ban nhân dân thành phố Thâm Quyến và Thành ủy Thâm Quyến chỉ có thể ngay lập tức mời dự họp hội nghị thường vụ, thảo luận về sự việc của Tập đoàn Phượng Hoàng, hi vọng có thể đưa ra giải pháp. Mà bố vợ tương lại của Lục Thiếu Hoa Tăng Ái Dân cũng nằm trong hàng ngũ đó.
Ủy ban nhân dân thành phố Thâm Quyến và Thành ủy giống nhau, một người ở địa phương, đại diện cho nơi quền lực của Trung Quốc - Trung Nam Hải mời dự họp, lần này là khẩn cấp, gồm các lãnh đạo cấp cao.
Tuy nhiên dù thế nào, hai hội nghị đều thảo luận cùng một đề tài, đều là việc Tập đoàn Phượng Hoàng đang triển khai. Chỉ có điều, hội nghị thường vụ là không biết rõ tình hình, mục đích là ổn định Tập đoàn Phượng Hoàng, còn Trung Nam Hải mời dự hội nghị là hiểu rõ tình hình, họp để thảo luận.
Dĩ nhiên điều này Lục Thiếu Hoa không biết, hắn cũng không muốn biết, với hắn quan trọng là trả thù. Tiếp theo vẫn phải tiến hành bước thứ hai, nếu không thì không đạt được hiêu ứng cao.