Năm đó Lục Thiếu Hoa theo ông trùm tàu biển họ Bao mua lại ngân hàng Phượng Hoàng, còn mời cụ ông Hoắc Anh Đông ra mặt có thể nói gặp rất nhiều khó khăn mới có được ngân hàng Phượng Hoàng, một sản nghiệp như vậy sao có thể không quan trọng.
Khi Liên Xô sụp đổ năm 1991, Lục Thiếu Hoa đã ra lệnh cho ngân hàng Phượng Hoàng thực hiện một việc rất quan trọng, đó là trước khi Liên Xô giải thể, đã cho chi nhánh ngân hàng tại đó tiến hành đổi đồng Rúp thành đô la Mỹ để dự trữ, kiếm lợi nhuận từ chênh lệch giá.
Lần đó Lục Thiếu Hoa buôn bán lời không ít, sau đó qua vài lần xảy ra cơn lốc tài chính và khủng hoảng tiền tệ, ngân hàng Phượng Hoàng đều phát huy được tác dụng của mình. Như thời gian này, ngân hàng Phượng Hoàng tiếp tục đóng một vai trò quan trọng không thể bàn cãi.
Từ đó có thể thấy được ngân hàng Phượng Hoàng là một phần không thể thiếu của Tập đoàn Phượng Hoàng, hiện tại ngân hàng Phượng Hoàng đang gặp nguy Lục Thiếu Hoa có thể nào làm ngơ.
Quan trọng hơn, ngân hàng Phượng Hoàng là một doanh ngiệp trực thuộc của Tập đoàn Phượng Hoàng, nếu ngân hàng Phượng Hoàng có vấn đề, đặc biệt là vấn đề danh dự cũng sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Tập đoàn Phượng Hoàng.
Tập đoàn Phượng Hoàng đã chịu một lần đau khổ, thật vất vả mới lấy lại được chút danh dự, Lục Thiếu Hoa không hi vọng lại tiếp tục xảy ra chuyện.
Cho nên khi biết ngân hàng Phượng Hoàng gặp chuyện không may Lục Thiếu Hoa cũng đã có biện pháp điều chỉnh để chuyển tiền giúp ngân hàng Phượng Hoàng vượt qua nguy cơ này.
Gia tộc Rothschild nhằm vào ngân hàng Phượng Hoàng mà hành động, có thể thấy được họ đang đắn đo không biết trong tay Lục Thiếu Hoa có bao nhiêu tiền nên nghĩ đến chuyện thử một lần.
Đúng vậy, gia tộc Rothschild cũng có ý thăm dò.
Dĩ nhiên giống như dự đoán của Lục Thiếu Hoa, gia tộc Rothschild cũng đã khiến Lục Thiếu Hoa tiêu hao tài chính và đả kích danh dự Tập đoàn Phượng Hoàng, xem như gia tộc Rothschild đã đạt được mục đích của mình.
Cho dù thế nào đi nữa Lục Thiếu Hoa nhất định sẽ phản kích, thậm chí phản kích rất mãnh liệt.
Để thực hiện mệnh lệnh của Lục Thiếu Hoa, tổng bộ ngân hàng Phượng Hoàng nhanh chóng chuẩn bị, Giám đốc ngân hàng Phượng Hoàng triệu tập các Giám đốc của các chi nhánh ngân hàng trên toàn cầu tham dự hội nghị trực tuyến để truyền đạt mệnh lệnh của Lục Thiếu Hoa.
Sau đó Giám đốc ngân hàng Phượng Hoàng lại triệu tập người phụ trách tài chính để y điều chỉnh tài chính trợ giúp các chi nhánh trên toàn cầu.
Khi bắt đầu triệu tập, Giám đốc ngân hàng Phượng Hoàng rất cứng rắn nói một câu:
- Chủ tịch Hội đồng quản trị đã truyền đạt mệnh lệnh, không thể để các chi nhánh rơi vào tình trạng thâm hụt tài chính, anh phải điều chỉnh lo trước mọi chuyện, chi nhánh nào bị hụt tiền lập tức cho bù lại ngay, đảm bảo đủ tài chính chi trả cho khách hàng.
Đây chỉ là một sự sắp xếp, thái độ xem ra kiên quyết nhưng cũng không đề cập đến biện pháp cụ thể, tạm dừng một chút Giám đốc ngân hàng Phượng Hoàng lại nói:
- Nếu có một chi nhánh phát sinh vấn đề, anh phải chịu hoàn toàn trách nhiệm, sẽ sa thải anh ngay lập tức.
Đây là một lời cảnh cáo đồng thời cũng là ý của Lục Thiếu Hoa, hắn nói như vậy, nếu một người phụ trách để phát sinh vấn đề thì sẽ phải cuốn gói khỏi tập đoàn Phượng Hoàng.
Còn có thể nói gì nữa, biết được ý của Lục Thiếu Hoa, vị phụ trách kia cũng chỉ có thể gật đầu cam đoan, nhưng anh ta cũng đưa ra một nghi vấn:
- Giám đốc, tiết kiệm và cho vay, hai phương diện này đương nhiên phải có xuất và nhập, đối với tiền mặt nhất định là có tồn tại vấn đề, các chi nhánh ngân hàng lại ở quá xa chúng ta, muốn đem tiền mặt đi cũng rất khó khăn.
- Khó khăn cái gì? Anh quên rồi sao, chuyện không may xảy ra ở các quốc gia phương Tây, mà khoảng cách giữa chúng ta và các quốc gia phương Tây chỉ mất mười mấy giờ thời gian, trước mắt nếu có vấn đề phát sinh thì lấy tất cả tiền mặt dự trữ của các chi nhánh ngân hàng để khắc phục, chống đỡ một hai ngày không có vấn đề gì, thậm chí một ngày chúng ta cũng đủ thời gian để chuyển tới rồi.
Giám đốc ngân hàng Phượng Hoàng tức giận đáp lại.
Người phụ trách không dám lên tiếng, thực ra hắn cũng có chút sơ suất, ngân hàng có quy định thời gian làm việc, một khi hết giờ giao dịch có thể tạm dừng tất cả các nghiệp vụ, như vậy là rất hợp lý.
Mặt khác, thời gian một ngày làm việc không phải là nhiều, trong một ngày làm việc có thể xử lý được bao nhiêu nghiệp vụ, càng giải quyết được ít càng có lợi.
Đã có thời gian quy định như vậy, khách hàng đến giao dịch cũng phải chờ lần lượt, khi hết giờ làm việc lập tức ngừng giao dịch với khách hàng ngay, như vậy trong một ngày cũng không phải trả nhiều lắm tiền mặt, đợi ngày hôm sau tiền được chuyển đến lúc đó sẽ khắc phục được mọi chuyện.
Không thể phủ nhận, đã làm trong Tập đoàn Phượng Hoàng ắt đó cũng phải là người có đầu óc, một khi chỉ ra vấn đề mấu chốt là có thể lĩnh hội được ngay, người phụ trách cáo lui, sau đó tìm hiểu và điều phối tiền mặt tới các chi nhánh.
Giám đốc ngân hàng Phượng Hoàng khẩn trương lo liệu, tất cả mọi người đều vội vàng, ở tòa nhà Phượng Hoàng cũng vậy
Tập đoàn Phượng Hoàng có rất nhiều công ty con, tất cả đều bận rộn, so với những công ty đó thì công ty Tài chính Phượng Hoàng là bận rộn hơn cả.
Lý Vân Thanh chuyển sang tổng chỉ huy, Lâm Nghị quản lý công ty Tài chính Phượng Hoàng, hiện tại ngân hàng Phượng Hoàng xảy ra chuyện, ngân hàng Phượng Hoàng thuộc cơ cấu của công ty Tài chính Phượng Hoàng, Lâm Nghị đương nhiên phải lo lắng
Khi Lục Thiếu Hoa tới công ty Tài chính Phượng Hoàng làm việc, tất cả mọi người đều khẩn trương, trong phòng họp đã có một vài người chờ sẵn đó là Lâm Nghị, Tần Tịch Thần và Phó tổng thanh tra tài vụ Tập đoàn Phượng Hoàng.
- Tất cả ngồi đi, lời vô ích tôi sẽ không nói nhiều, ngân hàng Phượng Hoàng nhất định không thể xảy ra chuyện, tất cả tài chính của tập đoàn Phượng Hoàng đều do ngân hàng Phượng Hoàng tạm thời nắm giữ, bình thường ngân hàng Phượng Hoàng không có quyền điều phối, nhưng lần này khác, ngân hàng Phượng Hoàng có thể điều phối nhưng tập đoàn sẽ cử một người giám sát.
Nói xong Lục Thiếu Hoa nhìn về phía Phó tổng thanh tra tài vụ Tập đoàn Phượng Hoàng, không cần nói cũng biết Lục Thiếu Hoa có ý gì.
- Chủ tịch hội đồng quản trị, tôi lập tức tới ngân hàng Phượng Hoàng ngay.
- Thật vất vả cho anh, anh đi đi.
Lục Thiếu Hoa gật đầu và phất tay ra hiệu cho anh ta đi.
Trong phòng họp giờ còn lại ba người, Lục Thiếu Hoa ngồi ở vị trí chính giữa, sắc mặt nghiêm túc nhưng cũng không phải quá nghiêm trọng.
Lúc này đây Lục Thiếu Hoa đã nắm trong tay mấu chốt vấn đề nên hắn không còn sợ gì nữa.
- Gia tộc Rothschild đã xem nhẹ thực lực chúng ta, cũng có chút phán đoán sai lầm, không tính toán đến thời gian nên chúng ta có cơ hội, nhưng chúng ta cũng không nên khinh suất, phải bù đắp được tất cả những thiếu hụt mới có thể vượt qua được nguy cơ lần này.
Lục Thiếu Hoa trầm giọng nói
- Yên tâm đi, tôi sẽ phối hợp nhịp nhàng.
Tần Tịch Thần nghiêm túc nói tiếp:
- Đồng thời cũng cho tiến hành công việc ngay.
- Các mặt khác thì thế nào?
Lục Thiếu Hoa hỏi.
- Đã bước vào giai đoạn kết thúc rồi, tuy rằng còn nhiều chuyện cần xử lý nhưng cũng khá ổn rồi.
Tần Tịch Thần biết Lục Thiếu Hoa đang nói về cái gì nên đáp lời.
- Chuyện đặc biệt thì trực tiếp xử lý, còn chuyện nhỏ nên ủy quyền cho người khác giải quyết, không cần phải trực tiếp xử lý hết mọi việc như thế, sẽ rất mệt và còn ảnh hưởng đến tiến độ công việc.
Lục Thiếu Hoa nói.
Lời nói Lục Thiếu Hoa chứa rất nhiều hàm ý, có cả mệnh lệnh và cả sự quan tâm.
Đã nhiều năm mối quan hệ của Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần được giữ bí mật nên không có nhiều người biết, nhưng những người quản lý ở Tập đoàn Phượng Hoàng đều biết Tần Tịch Thần là người phụ nữ của Lục Thiếu Hoa, nguyên nhân họ biết được cũng rất đơn giản, con gái của Tần Tịch Thần có tên là Lục Vũ Đình.
Hiện Lục Vũ Đình đã lớn, cũng thỉnh thoảng đến chơi tại trụ sở Tập đoàn Phượng Hoàng, mọi người ai cũng biết là con gái của Tần Tịch Thần lại mang họ Lục, chỉ cần liên tưởng chút ít ai cũng biết được chuyện.
Nhưng Tập đoàn Phượng Hoàng dù sao cũng là một tập đoàn có quy củ, rất nhiều công nhân có thể để xảy ra chuyện tương tự, thậm chí là một ngôi sao cũng có thể nhưng là một ông chủ tập đoàn thì không thể công khai chuyện đó được, ảnh hưởng rất lớn đến uy tín và công việc làm ăn.
Những năm gần đây có nhiều công nhân phạm phải sai lầm đã bị sa thải, ví như chỉ nói chuyện phiếm, người ta có thể đùa chút là Tập đoàn Phượng Hoàng loạn hết rồi, đây là hành vi làm ảnh hưởng đến tinh thần nhân viên, người quản lý một khi phát hiện ra sẽ cho sa thải luôn.
Rõ ràng, bây giờ Lâm Nghị dc xem là một trong những nhà quản lý cao cấp ở Tập đoàn Phượng Hoàng, anh ta đương nhiên biết mối quan hệ của Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần, nghe Lục Thiếu Hoa nói vậy anh ta hiểu ý và mỉm cười, cũng không nói gì thêm và chuyển đề tài khác.
- Chủ tịch hội đồng quản trị, Tổng giám đốc Tần, gia tộc Rothschild khinh người quá đáng, bọn họ tấn công ngân hàng, chúng ta sao không ăn miếng trả miếng, cũng tung tin đồn gây khó khăn cho họ đi?
Lâm Nghị đề nghị.
Lâm Nghị nghĩ người ta chọn thủ đoạn xấu để chơi ta, vì sao Tập đoàn Phượng Hoàng lại không thể, ăn miếng trả miếng, lấy máu trả máu mới đáng.
Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng chỉ cười nói:
- Không phải tôi không nghĩ đến điều này, nhưng như thế có ích gì chứ? Có lẽ anh không để ý, gia tộc Rothschild ảnh hưởng đến toàn bộ ngân hàng ở châu Âu, ở châu Á chúng ta và các châu lục khác cũng có nhưng không nhiều, thậm chí có nơi không có, châu Âu là đại bản doanh của bọn họ, tung lời đồn e là không có hiệu quả.
Nghe vậy Lâm Nghị gãi đầu ngượng ngùng không nói gì.
- Tốt lắm, mọi việc để sau đi, xử lý mọi việc trước mắt đã.
Lục Thiếu Hoa nói và kết thúc buổi họp.
Buổi họp kết thúc, Lâm Nghị và Tần Tịch Thần vội rời khỏi nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn ngồi lại phòng họp để suy nghĩ.
Nhưng ngay sau đó Lục Thiếu Hoa cũng không thể tập trung suy nghĩ vì có điện thoại của Lý Chí Kiệt gọi tới.