Lục Thiếu Hoa rất quan tâm những việc bên cạnh bản thân mình, và đồng thời hắn cũng biết đối với những chuyện đó không cần đến hắn đi quan tâm nhiều làm gì. Lý Thượng Khuê đã sắp xếp tất cả. Cho nên, lúc đồ ăn trở về, Lục Thiếu Hoa cũng không hỏi nhiều, cùng Tần Tịch Thần ăn cơm trong phòng làm việc đến no căng bụng.
Đi theo Lục Thiếu Hoa nhiều năm như vậy, Lý Thượng Khuê biết rõ khẩu vị của Lục Thiếu Hoa, hắn thích ăn gì anh ta đều hiểu rõ, cho nên đồ ăn mang về cho Lục Thiếu Hoa cũng rất hợp khẩu vị của hắn. Lục Thiếu Hoa ăn hết thức ăn một cách ngon lành, thư thái.
Ăn cơm trưa xong, Tần Tịch Thần muốn tiếp tục làm việc, nhưng bị Lục Thiếu Hoa ngăn lại. Nhìn sắc mặt mệt mỏi, đôi mắt thâm quầng, Lục Thiếu Hoa biết Tần Tịch Thần đã nhiều đêm thiếu ngủ, sao có thể để cô tiếp tục làm việc.
May mà ở trong phòng làm việc của Tần Tịch Thần rất đầy đủ tiện nghi, có giường có chăn, hết thảy cái gì cần đều có. Cho dù là cả ngày ở nơi này cũng không có vấn đề gì.
Nhưng dù sao vừa ăn xong, đi ngủ ngay thì cũng không thể, cho nên họ chỉ ngồi tựa trên giường nói chuyện. Trong phòng, cách âm rất hoàn hảo, hơn nữa vệ sĩ của Lục Thiếu Hoa đã biết cô và Lục Thiếu Hoa ở cùng nhau, cho nên Tần Tịch Thần cũng không cảm thấy gò bó mà trái lại rất bình thường.
Những lời đường mật được nói ra không ít trong lúc này, tuy nhiên, khi hai người vào phòng trong, Tần Tịch Thần có chuyện chính muốn nói với Lục Thiếu Hoa, cô nói sang chuyện kinh doanh từ khi nào không biết .
- Anh có biết em gần đây vì sao không bận rộn?
Tần Tịch Thần đột nhiên mở miệng hỏi.
Lục Thiếu Hoa vừa mới từ châu Phi về, vòng qua Ả rập Saudi, lại còn ở lại Ả rập Saudi vài ngày, chuyện xảy ra ở Hongkong thật sự không biết, bị Tần Tịch Thần hỏi như vậy khiến Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất tò mò.
- Tập đoàn đã xảy ra chuyện gì?
Đây là trực giác của Lục Thiếu Hoa, trực giác nói cho Lục Thiếu Hoa biết tập đoàn đã xảy ra chuyện. Nếu tập đoàn không có chuyện xảy ra, Tần Tịch Thần cũng không mệt mỏi đến vậy.
Sự thật chứng minh rằng trực giác của Lục Thiếu Hoa đã đúng. Tập đoàn Phượng Hoàng đúng là đã xảy ra chuyện. Không! Chính xác mà nói là ô tô của Tập đoàn Phượng Hoàng đã xảy ra chuyện.
- Dạ
Tần Tịch Thần lên tiếng, sau đó mới vào vấn đề chính:
- Ô tô Phượng Hoàng của chúng ta những năm gần đây đã phát triển sang thị trường châu Âu, giai đoạn đầu tiên đã cơ bản hoàn thành, căn cứ vào kế hoạch trong nhiều năm của anh, cuối cùng mới vào thị trường Nhật Bản. Khi anh ở châu Phi, Tổng giám đốc Hứa Gia Thụy báo cáo tình hình, xin chỉ thị chính thức vào thị trường Nhật Bản. Anh không có ở đây, em đã đồng ý. Nhưng vừa mới bắt đầu tiến vào, ô tô Phượng Hoàng liền bị thách thức.
- Thách thức à?
Lục Thiếu Hoa nhíu mày, không biết Tần Tịch Thần dùng từ này là như thế nào.
- Thách thức giống như lần trước ở Hàn Quốc vậy.
Tần Tịch Thần thản nhiên nói một câu, im lặng một lúc rồi mới nói thêm.
- So với lần trước có một chút khác biệt, chẳng những nói vật liệu thép của ô tô chúng ta có vấn đề, mà còn hoài nghi tính năng và chất lượng của ô tô chúng ta.
- Là Toyota và Honda phải không?
Lục Thiếu Hoa hỏi trực tiếp vào vấn đề, không suy nghĩ nhiều. Hắn cũng không muốn nói tới vấn đề khác.
Toyota và Honda là hai nhà sản xuất ô tô hàng đầu trong giới ô tô. Nhật Bản lại càng là thị trường trong nước của bọn họ. Ở thị trường bên ngoài, bọn họ không biết ô tô Phượng Hoàng như thế nào, nhưng tới Nhật Bản, bọn họ chính là thổ địa, muốn đè bẹp ô tô Phượng Hoàng thì rất dễ dàng.
Quan trọng hơn là từ sau khi ô tô Phượng Hoàng ra đời, trên thị trường quốc tế, ô tô Phượng Hoàng chiếm vị trí số một, đã nhiều lần khiến hai nhà sản xuất ô tô này gặp khó khăn, lần này vất vả lắm bọn họ mới có cơ hội một lần, bọn họ không thể không phản kích.
- Dạ, chính là bọn họ đang giở trò, lần trước, anh dùng phương thức đâm xe vào nhau đã giành được thắng lợi cuối cùng. Hiện tại, người ta cũng dùng chiêu này, muốn cùng chúng ta so tài.
Tần Tịch Thần không quên liếc nhìn sang Lục Thiếu Hoa, thấy trên mặt thoáng nở nụ cười nhạt, còn đầy vẻ tự cao tự đại, khiến Tần Tịch Thần không khỏi lo lắng, lên tiếng nhắc nhở:
- Lần này và lần trước khác nhau, em đã phái người điều tra qua. Hai nhà sản xuất ô tô bọn họ vật liệu thép rất chắc chắn, kết quả cho thấy, vật liệu thép của ô tô Toyota hơn chúng ta một bậc, vật liệu thép của ô tô Honda thì ngang hàng với chúng ta. Nếu hai bên liên kết với nhau, thì chúng ta sẽ thua. Chúng ta không có cách nào để giành được thắng lợi cuối cùng.
Chưa hết, nói xong, Tần Tịch Thần có chút kích động, hít một hơi thật sâu, lúc này mới nói tiếp:
- Cũng đang như thế, nên em vẫn chưa trả lời bọn họ. Tuy nhiên, ngày hôm qua, bên kia đã ra thông điệp cuối cùng, cho biết ngày mai là hạn chót, chúng ta phải cho họ câu trả lời là tham gia hay không.
- Ồ!
Lục Thiếu Hoa lên tiếng, nhíu mày lại, không tiếp tục nói chuyện mà trở nên trầm tư.
Tất cả mọi chuyện Tần Tịch Thần nói Lục Thiếu Hoa đều hiểu rõ. Vấn đề vật liệu thép lại khiến Lục Thiếu Hoa giật mình, dù sao vật liệu thép của vỏ ngoài ô tô Phượng Hoàng là từ kỹ thuật tinh luyện thép ở châu Phi, là kỹ thuật hàng đầu. Nhưng theo cách Tần Tịch Thần thuật lại, vật liệu thép của bọn họ có phần siêu việt hơn, điều này là nguyên nhân làm Lục Thiếu Hoa phải suy nghĩ. Lục Thiếu Hoa rất tin tưởng vào chất lượng phi thường của vật liệu thép của mình, nhưng đột nhiên có chất liệu siêu việt hơn, cho nên ban đầu ít nhiều cũng không thể chấp nhận.
Những cẩn thận suy ngẫm lại, Lục Thiếu Hoa liền trở lại bình thường. Kỹ thuật tinh luyện thép đã là chuyện nhiều năm trước. Hiện tại, kỹ thuật tinh luyện vật liệu thép của ô tô Toyota có chỗ độc đáo, có thể qua mặt ô tô Phượng Hoàng cũng là chuyện đương nhiên.
- Bọn họ có nói chọn mẫu ô tô mới để đụng nhau không?
Lục Thiếu Hoa bỗng nhiên mở miệng hỏi. Trong lòng hắn đã có biện pháp ứng phó.
- Có.
Tần Tịch Thần trầm giọng nói.
- Vậy là tốt rồi.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa khẽ cười một tiếng, chuyển sang đề tài khác, hỏi tiếp:
- Về mặt tính năng và chất lượng, em có phái người điều tra không?
- Có, kết quả điều tra cũng cho thấy, nghi ngờ của bọn họ không có căn cứ, tính năng động cơ ô tô của Phượng Hoàng luôn luôn không ngừng đổi mới, kỹ thuật cũng dẫn đầu trên thế giới, không thua gì các ô tô có thương hiệu lớn. Về mặt chất lượng càng không phải nhiều lời, ô tô Phượng Hoàng của chúng ta luôn được kiểm tra rất chặt chẽ, không có vấn đề gì.
- Điển hình là không có việc gì nên cố tình gây chuyện.
Lục Thiếu Hoa cười nói một câu như vậy, đây là kết luận cuối cùng của Lục Thiếu Hoa, đơn giản là họ muốn hạ thấp uy tín của ô tô Phượng Hoàng.
Song song bên cạnh, Lục Thiếu Hoa cũng dám khẳng định, Toyota và Honda tuyệt đối sẽ so vật liệu thép với ô tô Phượng Hoàng trước tiên, hạ uy tín ô tô Phượng Hoàng. Nếu thắng mặt này, về vấn đề tính năng và chất lượng không cần thí nghiệm cũng thì bọn họ cũng thắng. Bởi vì đối với người tiêu dùng mà nói, vật liệu thép của chính mình đã thua đối thủ, như vậy chứng minh nghi ngờ của đối thủ là không sai, tính năng và chất lượng đều có vấn đề.
Thủ đoạn vô cùng cao minh, chỉ có điều Lục Thiếu Hoa sẽ để thế cho bọn họ thắng lần này sao?
Câu trả lời chắc chắn là Lục Thiếu Hoa sẽ không thua. Hắn không thể thua, nếu bị thua, như vậy, con đường phía trước của ô tô Phượng Hoàng sẽ trắc trở. Trên toàn cầu, ô tô Phượng Hoàng cũng sẽ bị hạ bệ, có thể xuống dốc. Từ khi ô tô Phượng Hoàng ra đời, lực lượng hùng hậu, đặc biệt sau khi trải qua cuộc thi đấu ở Hàn Quốc lại càng trở nên nổi tiếng, cũng nhờ thế mà khi tiến vào thị trường quốc tế luôn thu được lợi nhuận cao, lượng tiêu thụ đứng đầu trên thế giới.
Tóm lại, Lục Thiếu Hoa sẽ không để ô tô Phượng Hoàng đi xuống, Lục Thiếu Hoa không thể cho phép ô tô Phượng Hoàng thất bại trên thị trường thế giới, vì thất bại trên thế giới cũng có nghĩa là số phận của ô tô Phượng Hoàng về sau sẽ vô cùng thảm hại.
- Anh có phương pháp đối phó rồi phải không?
Tần Tịch Thần thấy vẻ mặt Lục Thiếu Hoa rất thoải mái nên dò hỏi.
Mấy ngày qua, Tần Tịch Thần suy nghĩ gầy cả người, càng nghĩ càng không có biện pháp gì, mà Lục Thiếu Hoa lại đi châu Phi. Cô mệt mỏi rã rời cả người, lại như rắn mất đầu, một mình chịu tất cả các áp lực.
Bây giờ thì tốt rồi, Lục Thiếu Hoa đã trở vè, hơn nữa, sau khi biết được việc này, vẻ mặt còn rất thoải mái, khối đá lớn trong lòng Tần Tịch Thần đã nhẹ đi một nửa. Tuy nhiên, hạn cuối cùng theo thông báo đang đến gần, Tần Tịch Thần như đã hoàn toàn buông được khối đá nặng trong lòng xuống.
Không thể phủ nhận, trong lòng Lục Thiếu Hoa đã sớm có biện pháp đối phó, về phần hỏi có điều tra tính năng và chất lượng hay không là để phòng ngừa sự chẳng may. Nếu sau khi thắng lần thứ nhất, lại thua lần thứ hai thì đến lúc đó hơi khó xử.
Đã thắng thì trận nào cũng phải thắng, đây là điểm mấu chốt đối với Lục Thiếu Hoa, huống chi thua có nghĩa là số phận của ô tô Phượng Hoàng đã kết thúc, hoàn toàn là tổn thất, cho nên Lục Thiếu Hoa không cho phép thua, dù chỉ là thua một trận cũng không được.
Ngay lúc này, cuối cùng Tần Tịch Thần cũng có thể hoàn toàn yên tâm. Lục Thiếu Hoa tuyệt đối tin tưởng cô, nói cho cô biết là hắn có biện pháp đối phó, như vậy đã có hướng giải quyết. Ô tô Phượng Hoàng cũng không gặp chuyện gì.
Chỉ có điều Tần Tịch Thần vẫn như cũ, rất tò mò muốn biết biện pháp đối phó của Lục Thiếu Hoa là gì?
- Anh mau nói cho em biết chuyện này xử lý như thế nào đi?
Tần Tịch Thần có phần vội vã nói.
- Ha ha!
Lục Thiếu Hoa cười ha hả, mê đắm nhìn khuôn mặt đầy đặn của Tần Tịch Thần, biểu lộ đầy vẻ phong lưu, cười mà không nói lời nào.
Chờ thật lâu không thấy Lục Thiếu Hoa nói gì, Tần Tịch Thần có cảm giác bất thường. Khẽ ngẩng đầu lên, gặp phải ánh mắt của Lục Thiếu Hoa, cô liền biết Lục Thiếu Hoa muốn gì.
Cùng Lục Thiếu Hoa thân mật không lâu, nhưng Tần Tịch Thần biết rõ tính cách của Lục Thiếu Hoa, nhìn thấy ánh mắt đó, Tần Tịch Thần liền hiểu chuyện gì đang chờ tiếp theo, vào những tình huống thế này, cô không kháng cự, cũng không muốn kháng cự, trong tâm thức còn rất muốn như thế nữa là khác.
Tần Tịch Thần tuổi đã ba mươi, trước kia còn cảm thấy không có gì, nhưng khi bắt đầu, ham muốn dâng cao, đặc biệt đây lại là chuyện của nhu cầu sinh lý, muốn kháng cự cũng không được.