Mục lục
Thương Trường Đại Chiến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Lục Thiếu Hoa nói dưt lời, tình thể bỗng trở lên căng thẳng, đầu tiên là Lý Thượng Khuê trực tiếp lấy ra khẩu Desert Eagle màu bạc, tiếp theo đó bốn phía đều xuất hiện người, mang đến bốn vệ sĩ vây quanh vợ chồng bọn họ, cũng đều là dùng súng đối phó.

Cái này vẫn chưa hết, sau khi bao vây vẫn không buông xuôi, bốn tiếng súng vang lên, bốn người vệ sĩ cao lớn nằm xuống đất, máu tươi chảy ra thành dòng, giống như là nằm trong vũng máu, muốn nói có bao nhiêu sự đáng sợ thì có bấy nhiêu sự đáng sợ.

Giật mình, khiếp sợ, còn có sự sợ hãi.

Đủ loại cảm xúc trên mặt vợ chồng bọn họ, bọn họ không nghĩ ra, tại sao cục diện sẽ biến thành như thế này nhanh như vậy, lại tại sao Lục Thiếu Hoa nói rat ay liền ra tay, vả lại vừa ra tay liền giết luôn bốn người vệ sĩ mà ông ta đưa đến, gần như không cho bọn họ một chút thời gian để phản ứng.

Đúng vậy, bọn họ sợ hãi rồi, trong thời khắc này, bọn họ lần đầu tiên cảm nhận được, hóa ra tử thần gần với bọn họ như thế này, hai mắt dùng một loại ngôn ngữ không thể nói thành lời để nhìn chằm chằm vào người thanh niên mới hai mươi tuổi trước mặt bọn họ.

Đồng thời, bọn họ cũng thật sự ý thức được, đây thật sự không phải là Đài Loan, mà là ở Hồng Kông, em trai hắn là tổ chức phản động lớn nhất ở Đài Loan – đúng vậy bang chủ của bang Trúc Liên, nhưng đó chỉ là ở Đài Loan mà thôi, bây giờ thân thể của bọn họ ở Hồng Kông, ở trong một mẫu ba phần đất của Hồng Kông, đó là thiên hạ của tập đoàn Phượng Hoàng, là thiên hạ của Lục Thiếu Hoa.

Chạy đến địa bàn của người ta mà hung hăng, kết quả có thể nghĩ ra, đã xúc phạm đến người ta rồi, mà bọn họ cũng vì sự kiêu ngạo của mình mà thay đổi lại cái giá phải trả, cái giá phải trả này là bốn người vệ sĩ cao to bỏ mạng ngay tại trận, cơ thể lạnh toát, nằm trong vũng máu.

Yên lặng, toàn bộ yên lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở mạnh kia, chẳng ai mở miệng cả, cặp vợ chồng kiêu ngạo của Đài Loan kia cũng không mở miệng, nhưng mà, tuy rằng Lục Thiếu Hoa không mở miệng, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười lạnh, ánh mắt không chớp nhìn cặp vợ chồng đến từ Đài Loan này.

Miệng của Lục Thiếu Hoa tuy rằng không nói, trong lòng lại vui, đây chính là kết quả mà hắn muốn, chính là để đối phương kiêu ngạo, như vậy Lục Thiếu Hoa làm chuyện gì cũng có thể trực tiếp một chút, không cần tốn nhiều việc như vậy đi làm những vấn đề không có liên quan.

Sự thật chứng minh, cách làm của Lục Thiếu Hoa rất trực tiếp, lấy từ túi công văn trong túi bản hợp đồng đã định sẵn từ lâu, nhìn vào trước mặt cặp vợ chồng Đài Loan kiêu ngạo miệng toác ra hai chữ
- Đã ký.

Đúng, chính là đã ký, Lục Thiếu Hoa gần như là tiếc chữ như vàng, không muốn nói nhiều lời khác, đến cả nói nội dung của hợp đồng cũng lười mở miệng, cho dù ba bảy hai mươi mốt chính là để đối phương ký vào bản hợp đồng.

Ngang ngược, Lục Thiếu Hoa ngang ngược như thế này.

Nhưng ngang ngược cũng không phải là không có đạo lý, ai khiến Hồng Kông là địa bàn của Lục Thiếu Hoa chứ.

Ừ, cho dù là Đài Loan, Lục Thiếu Hoa cũng có khí phách như thế này, ngang ngược như thế này, ai khiến thực lực của hắn lớn mạnh nào, một tập đoàn phản động nho nhỏ, thực sự không có cách nào ra nhập được vào con mắt thần của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa muốn giết chết bọn họ, còn đơn giản hơn là bóp chết một con kiến.

Đôi vợ chồng Đài Loan kiêu ngạo này tự nhiên không biết thứ bày ra trước mặt họ là cái gì, dùng hai chân run rẩy cẩn thận cầm lấy bản hợp đồng, vẻ mặt hoang mang, chú ý xem nội dung của bản hợp đồng.

Nhưng, không xem không cần lo lắng, vừa xem, cả tâm trạng của bọn họ đều lạnh rồi,không vì cái khác, chính là vì chú giải thuyết minh trong hợp đồng, toàn quyền cổ phần của công ty mà bọn họ nắm giữ trong tay đều tặng cho Lục Thiếu Hoa.

Đó là đồ vật trị giá đến một tỷ Đài tệ, đồng thời, cũng là tâm huyết của vợ chồng họ, nhưng chỉ bản hợp đồng này, chỉ cần bọn họ ký tên mình vào, vậy thì đồ vốn dĩ thuộc về bọn họ sẽ không cánh mà bay rồi.

Nếu như hiện tại là bị vây ở khu Đài Loan, bọn họ sẽ trực tiếp xé vỡ bản hợp đồng, sau đó vứt trước mặt Lục Thiếu Hoa, nói một câu ‘ nằm mơ giữa ban ngày’, nhưng mà, bây giờ bọn họ lại không đề cập được cái dũng khí đó, bởi vì bọn họ không muốn giống như bốn người vệ sĩ cao lớn kia, nằm trong vũng máu.

Nhưng những thứ kia dù sao cũng là tâm huyết cả đời của bọn họ, nhường đi như thế này, trong lòng không nỡ không nói, nhưng mà, tình thế ép người, bọn họ biết nếu như không ký tên vào, vậy thì kết quả sẽ không có cách nào dự đoán được.

Quan trọng hơn còn là lúc bọn họ cẩn thận nhìn trộm mặt của Lục Thiếu Hoa một chút, Lục Thiếu Hoa lại không có ý muốn bỏ tiền mua thu mua chia sẻ cổ phiếu với bọn họ, rất rõ ràng, Lục Thiếu Hoa muốn ăn cơm trưa miễn phí.

Rất phức tạp, lúc này trong lòng của đôi vợ chồng Đài Loan này khắc họa rất phức tạp, có tức giận, có hoảng sợ, cũng có sự bất lực.

- Tiếp theo tiếp tục nhìn đi.
Lục Thiếu Hoa nhẹ giọng nói một câu.

Giọng nói của Lục Thiếu Hoa có sức mạnh rất lớn, vợ chồng kiêu căng người Đài Loan nhìn xuống dưới rồi, nhưng lần này bọn họ giật mình hơn, bởi vì trên hợp đồng còn có vài điều khoản, điều khoản ghi chú rõ như cũ là chuyển nhượng cổ phiếu đặc biệt của bọn họ.

Chỉ là cổ phẩn này đối phương bình thường với cổ phần kia, những cổ phần đó là bọn họ bí mật thu mua của một số công ty, bí mật này gần như không có bao nhiêu người biết được, đến cả đứa con ruột của họ cũng không biết được, nhưng mà Lục Thiếu Hoa biết.

Có thể tưởng tượng, sự lớn mạnh của Lục Thiếu Hoa không phải là cái mà bọn họ có thể dự liệu được, lúc này, bọn họ cuối cùng cũng biết bản thân mình là ếch ngồi đáy giếng rồi, coi thường người trên thiên hạ này rồi.

Đúng vậy, điều bọn họ coi là bí mật trước mặt Lục Thiếu Hoa lại là công khai, không nghĩ cũng biết độ khiếp sợ của bọn họ cao như thế nào. Tay đang run rẩy, trong lòng đập mạnh, nhảy cực kì nhanh, nhanh vượt qua một loại tốc độ bình thường, toàn thân càng lạnh hơn, tăng lên một cảm giác bất lực.

Oán hận, vẫn là loại cảm xúc này, bọn họ oán hận Lục Thiếu Hoa làm việc tuyệt tình như vậy.

Thế cục đã bày ra ở đó, Lục Thiếu Hoa chính là muốn cướp tài sản của bọn họ, nếu như bọn họ không kí, có thể, như vậy tùy bọn họ cùng đi gặp tử thần như bốn tên vệ sĩ kia. Mà nếu như kí, có lẽ còn có một con đường sống.

Tất nhiên rồi, oán hận Lục Thiếu Hoa chỉ đặt trong lòng, tất nhiên không dám biểu lộ ra ngoài, đồng thời, trong lòng cũng ngầm đưa ra một quyết định, đợi đến khi con trai cứu ra ngoài, an toàn trở về Đài Loan, vậy thì nhất định phái sát thủ đến thủ tiêu Lục Thiếu Hoa.

Nhưng mà, hình như Lục Thiếu Hoa đã nhìn thấu được ý nghĩ của hắn, thản nhiên nói:
- Đừng nghĩ rằng trở về Đài Loan là có thể sử dụng sát thủ của bang Trúc Liên để đối phó với ta, ta nghĩ lúc này bang chủ của bang Trúc Liên đã đỗi chủ rồi, về phần dựa vào cái mạnh nhất của các ngươi, phỏng chừng rất khó sống.

Sở dĩ Lục Thiếu Hoa nói ra tin tức này hoàn toàn là vì tiêu diệt hoàn toàn niềm hy vọng cuối cùng của cặp vợ chồng Đài Loan kiêu ngạo này, để hai người bọn họ biết được, ngọn núi dựa vào lớn nhất của bọn họ đã khó bảo toàn bản thân mình rồi.

Nhưng có phải chỉ là khó bảo toàn bản thân mình không?

Nếu như vấn đề này để cho Lục Thiếu Hoa trả lời, Lục Thiếu Hoa nhất định sẽ nói không, không phải là khó bảo toàn bản thân mình, mà là đầu một nơi thân một nẻo.

Có người âm mưu soán vị, muốn hợp tác với Hướng Hoa Cường, sau khi Hướng Hoa Cường trưng cầu ý kiến của Lục Thiếu Hoa liền đồng ý rồi, đồng thời cũng hẹn thời gian hành động, hiện tại mắt thấy thời gian hành động đã qua rồi, bên Đài Loan hẳn đã kết thúc rồi.

Vì vậy, lời của Lục Thiếu Hoa thực ra không phải là mờ ảo hư vô, mà là lời nói thật rất lớn.

- Muốn tôi kí được thôi, tuy nhiên tôi muốn trước khi kí tên gặp con tôi một chút, sau đó, cần ngài có thể đồng ý không, sau khi bọn tôi kí tên thả cho bọn tôi rời đi.
Người chồng vốn dĩ kêu ngạo lúc này đã trở thành lọai người khát vọng sống bình thường, thành khẩn nói.

- Gặp con của các người không thành vấn đề.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, sau đó vẫy tay, ra hiệu một chút, sau đó mới tiếp tục nói
- Về phần thả cho các ngươi rời đi, tôi cũng có thể đồng ý, chỉ muốn các ngươi kí tên của mình trên bản hợp đồng, tôi có thể thả các ngươi đi.

Lục Thiếu Hoa một mặt không sao cả, nhưng mà trong lòng hắn đã vui mừng rồi, tràn đầy sự cười nhạc, cười nhạo cha như vậy là quá ngây thơ, chuyện đã đến mức này rồi, Lục Thiếu Hoa há có thể buông tha cho bọn họ được.

Nghĩ một chút đi, Lục Thiếu Hoa là người ra sao, là người thực lực cực kì mạnh, và là người lòng lang dạ sói, hơn nữa hắn có chút máu lạnh và tính cách cao ngạo, vừa gặp mặt liền uy hiếp, chỉ với điểm này, Lục Thiếu Hoa đã muốn giết đôi vợ chồng này để tuyệt hậu về sau.

- Cảm ơn
Lúc này trở nên lễ phép rồi, không lễ phép không được ai khiến thực lực của Lục Thiếu Hoa lớn mạnh nào, muốn không cúi đầu cũng không được.

‘Bá, bá’ hai xuống, tên coi như đã kí xuống rồi, hợp đồng lại trở về tay của Lục Thiếu Hoa.

Nhìn ký tên ở bên dưới, trong lòng của Lục Thiếu Hoa không khỏi đắc ý, dùng ngón áp út bắn vào hợp đồng giấy trắng mực đen, gật đầu hài lòng, rất lễ phép trở về một câu:
- Cảm ơn sự rộng lượng của các ngươi, ha ha…

Chẳng nhẽ Lục Thiếu Hoa không nên cảm ơn bọn họ sao, đó là một tỷ Đài tệ, nói tặng người ta liền tặng người ta, Lục Thiếu Hoa nói một câu cảm ơn gần như không quá đáng.

Nhưng mà, sau khi cười dài, Lục Thiếu Hoa giơ tay một cái, thản nhiên phun ra hai chữ
- Ra tay.

- Cậu… cậuchẳng phải là cậu nói thả cho tôi rời đi sao?
Người con trai kiêu ngạo rất căm giận, miễn cưỡng lấy ra chút dũng khí đưa ra vấn đề với Lục Thiếu Hoa.

Nhưng mà nhận được câu trả lời của Lục Thiếu Hoa lại là như thế này
- Tôi buông tha ông, ông xem, ta cũng không ra tay, chỉ là ta bỏ qua cho ông, không ra tay, nhưng mà không có nghĩa là người khác sẽ không ra tay, ai…trên thế giới này sao lại có người ngu xuẩn như thế nhỉ, tôi đề nghị nếu như ông có kiếp sau nên chăm chỉ đọc một ít sách đi mới được.

- Còn nữa, còn nữa, ông đừng lo lắng, người một nhà của các ngươi có thể đi xuống địa ngục đoàn tụ rồi, bởi vì từ trước đến nay ta làm việc đều là nhổ cỏ tận gốc
Cuối cùng Lục Thiếu Hoa còn không quên nói nhiều hơn một câu.

- Tao liều mạng với mày.

Nhưng mà, người con trai kiêu ngạo vừa dứt lời, ba tiếng súng liền kêu lên, gần như là phải cùng một thời gian, nếu như không chú ý nghe, là nghe không ra có ba tiếng súng.

Theo sau, ba thi thể xuất hiện trên đất của quán trà, vết máu vùng xung quanh lông mày không ngừng chảy ra máu tươi, rõ ràng là viên đạn đánh vào giữa mi làm cho tắc thở tử vong.

- Ai…

Lục Thiếu Hoa thở dài một tiếng, tự lẩm bẩm nói
- Trên thế giới này đúng là có trăm ngàn loại người, tại sao lại có ít tiền thế, có thực lực ít như vậy đã kiêu ngạo rồi, không kiêu ngạo thì tốt, có thể sống đến trăm tuổi, vừa kiêu căng, tính mạng liền kết thúc rồi, ai…thật đáng buồn, thật đáng buồn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK