Lúc này đây, Lục Thiếu Hoa hoạt động trên ba mặt trận, cuối cùng lời 22 tỷ đô la Mỹ, cộng thêm 100 tỷ đô la Mỹ, như vậy trong tay nắm giữ 122 tỷ đô la Mỹ, việc phân phối các khoản tiền này cũng là một vấn đề
Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến, Tập đoàn Phượng Hoàng Hồng Kông, căn cứ Hổ Gầm Châu Phi, đây là ba sản nghiệp quan trọng nhất của Lục Thiếu Hoa, lợi nhuận kia đem phân phối đương nhiên cũng phải tập trung vào ba chỗ này phân chia, chỉ có điều phân chia như thế nào cũng là một vấn đề.
Lần hành động trước, Lục Thiếu Hoa lấy từ căn cứ Hổ Gầm 60 tỷ đô la Mỹ, tiền thu về này cũng phải trả về, còn ở Tập đoàn Phượng Hoàng Hồng Kông lấy tới 18 tỷ đô la Mỹ, cũng phải trả lại, Tập đoàn Phương Hoàng Thâm Quyến lấy 20 tỷ đô la Mỹ, cũng phải trả về, như vậy 122 tỷ trên trừ đi 100 tỷ đô la Mỹ, chỉ còn lại 22 tỷ đô la Mỹ.
Lục Thiếu Hoa vốn tính toán đem tất cả doanh thu để bù vào lỗ hổng tài chính của Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến, nhưng Lý Vân Thanh lại lên giọng tuyên bố đầu tư thêm vào thị trường chứng khoán Hồng Kông, khiến Lục Thiếu Hoa không thể không phân phối lại tài chính.
Tài chính Phượng Hoàng muốn làm gì sẽ không ai biết, hoặc là nói hết thảy mọi thứ đều là bí mật kinh doanh của công ty, không có bao nhiêu người biết, nhưng trên đời này không có gì là không thể tra ra, nếu Lục Thiếu Hoa không đầu tư thêm vào thị trường chứng khoán Hồng Kông, một khi sự việc bại lộ, như vậy danh dự của công ty tài chính Phượng Hoàng sẽ bị đả kích mạnh, cho nên, Lục Thiếu Hoa không thể trợn tròn mắt nói dối, nhất định phải đầu tư thêm vào.
Nếu nhất định phải đầu tư thêm vào, như vậy tất phải dùng tiền, tuy nói Tập đoàn Phượng Hoàng Hồng Kông có thể điều động vốn đến, nhưng một khi điều động, lại sinh ra một lỗ hổng tài chính, điều này làm Lục Thiếu Hoa rất khó xử, Lục Thiếu Hoa không thể không tính toán phân phối chỗ tiền kiếm được này.
Lục Thiếu Hoa cuối cùng quyết định, lấy 2 tỷ đô la Mỹ trong 22 tỷ đô la Mỹ để đầu tư cho thị trường chứng khoán Hồng Kông, còn lại 20 tỷ đô la Mỹ đưa tới Tập đoàn Phượng Hoàng bên Thâm Quyến.
Nhưng lại phát sinh vấn đề mới, đầu tư 2 tỷ đô la Mỹ vào thị trường tài chính hàng đầu Hồng Kông thật là như muối bỏ biển, giống như quăng vào biển rộng vài hạt cát, không có ảnh hưởng gì lớn, để các nhà đầu tư nhìn thấy lượng đầu tư bổ sung của Tập đoàn Phượng Hoàng, sẽ gây ra dị nghị
Vì danh dự tài chính Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa nhất định phải làm tốt một chút, cuối cùng, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể quyết định để Lý Tông Ân dẫn nhóm công ty hải ngoại điều động thêm 3 tỷ đô la Mỹ, như vậy là 5 tỷ đô la Mỹ, nhưng thật ra là hủy tường phía đông, thêm vào tường phía tây.
Đã có kế hoạch, Lục Thiếu Hoa thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại bùi ngùi.
“Lượng tiền lưu động đúng là quá ít.”
Hổi tưởng trước kia, năm 89 thị trường chứng khoán Nhật Bản sụp đổ, Lục Thiếu Hoa trong tay năm giữ 400 tỷ đô la Mỹ, khi đó tất cả kế hoạch vừa mới triển khai, không nhiều địa phương cần tiền lắm, không cần do dự, hiện tại thật trớ trêu, có gia sản đến hai nghìn tỷ đô la Mỹ mà Lục Thiếu Hoa lại đau đầu vì vốn lưu động quá ít.
Đủ chén, không thể nói một chén là đủ
Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa trong lòng cũng rất rõ ràng, nếu mở rộng, vấn đề này luôn phải đối mặt là không thể tránh, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể cố gắng xoay tiền, bổ sung vào chỗ thiếu, sau đó thực hiện giấc mộng của hắn.
…
Thực tế đã mở rộng đến như thế này, Lục Thiếu Hoa muốn có tiền là không khó, chỉ có điều Lục Thiếu Hoa thích kiếm được nhiều tiền từ trong thảm họa lớn, tiền không quan trọng, nhưng hiện tại năm 1998, thảm họa lớn dường như phải chờ đến nhiều năm nữa, còn rất lâu, cái gọi là nước xa không cứu được lửa gần, còn phải tùy tình hình.
Năm 1998, có cơ hội nào tốt không?
Đây là những điều Lục Thiếu Hoa tự hỏi trong đầu…
Sau khi trải qua cơn lốc tài chính Châu Á, dường như không có cơ hội tốt kiếm tiền lớn, nhưng để kiếm tiền vẫn phải có cơ hội, ví dụ như vàng và dầu mỏ, trong vài năm nữa, giá vàng tăng vọt, dầu mỏ cũng theo chiến tranh vùng vịnh tăng không kém
Sao vàng, sao dầu mỏ trở thành mục tiêu của Lục Thiếu Hoa, và chắc chắn cơ hội thành công là trăm phần trăm.
Muốn nói đến nơi có nhiều mỏ vàng nhất, không thể nghi ngờ, Châu Phi là nhiều mỏ vàng nhất, bao gồm mỏ kim cương…những khoáng sản hiếm có cũng được ghi chép ở Châu Phi là nhiều nhất, mà căn cứ Hổ Gầm ở Châu Phi nhiều năm, có thế lực ảnh tương đối lớn định, nếu Lục Thiếu muốn vàng, xác xuất thành công tuyệt đối là trăm phần trăm
Về phần dầu mỏ thì sao? Vậy càng không cần nói nhiều, trong căn cứ Hổ Gầm lưu trữ một lượng dầu thô lớn, cũng để khống chế giá dầu mỏ, còn có quan hệ đặc biệt với hoàng thất Ả rập Xê Út, Lục Thiếu Hoa muốn dầu mỏ, đó cũng là điều dễ dàng.
Hoàng thất Ả rập Xê Út nắm giữ số lượng lớn dầu mỏ, bọn họ là điểm mấu chốt, hiện tại có quan hệ mật thiết với căn cứ Hổ Gầm, chỉ cần Lục Thiếu Hoa đánh tiếng chào hỏi, có thể khiến khống chế một chút lượng khai thác dầu mỏ, như vậy giá cả dầu mỏ sẽ điên cuồng tăng lên
Như vậy, Lục Thiếu Hoa mới dám nói giá cả vàng và dầu mỏ nắm chắc trăm phần trăm
..
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không lý luận suông, còn phải cố gắng bằng hành động thực tế, mà ở hành động phía trước, việc đầu tiên Lục Thiếu Hoa phải làm chính là triệu tập ba người đứng đầu tài chính Phượng Hoàng đến, cùng bọn họ thảo luận một chút, để cho bọn họ chuẩn bị sẵn sàng.
Cũng không biết là trùng hợp hay do trời định, vừa mới qua một hành động, Lưu Minh Chương bọn họ đều đang nghỉ ngơi, lúc này gọi bọn họ lại đây bàn luận đại sự mới tốt, sẽ không bị ngắt quãng tiến trình.
Trên thực tế đúng là như vậy, nếu bình thương, Lưu Minh Chương bọn họ nhận được lệnh triệu tập của Lục Thiếu Hoa thì phải bỏ làm việc, cuống cuồng chạy tới, lần này không cần, bọn họ vốn đang ở nhà không có chuyện gì, nhận được lệnh triệu tập của Lục Thiếu Hoa, liền lập tức lại đây
Tuy nhiên lúc Lưu Minh Chương bọn họ đến, Lục Thiếu Hoa cũng không có vào vấn đề chính, mà nói quyết định phân phối tài chính cho mấy người Lưu Minh Chương biết, để ba người bọn họ phối hợp một chút, cố gắng đem tiền phân phối đúng chỗ.
Lưu Minh Chương quản tài chính, tất cả tài chính đều phải qua tay anh ta, quyền lực trong tay, mà Lý Tông Ân đâu, lúc này đây Lục Thiếu Hoa phải nhờ anh ta điều đến 3 tỷ đô la Mỹ của công ty hải ngoại, cũng cần anh ta phối hợp. Về phần Lý Vân Thanh, anh ta là người tổng kết cuối cùng, muốn đem 5 tỷ đô la Mỹ đến thị trường chứng khoán Hồng Kông
- 5 tỷ đô la Mỹ, đối với nhóm tôi mà nói không phải nhiều, nhưng đối với thị trường tài chính Hồng Kông cũng là một khoản lớn, tôi nghĩ rằng chúng ta nên mời một cuộc họp báo công bố tin tức ra ngoài, như vậy sẽ kích thích thị trường tài chính tăng trưởng
Lý Vân Thanh đề nghị nói
- Còn có thể làm tăng thanh danh tài của công ty chính Phượng Hoàng
Lưu Minh Chương ngắt lời Lý Vân Thanh, nói tiếp như vậy
- Thu lợi hai lần
Cùng với hai người Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh, Lý Tông Ân tiếp thêm câu nữa.
Mời họp báo để công bố tin tức, đem thêm 5 tỷ đô la Mỹ để đầu tư vào, nhất định điều này sẽ kích thích giá cổ phiếu tăng, mà việc tài chính Phượng Hoàng nắm giữ đa số cổ phần mà nói, cũng là của cải tích lũy. Nói là thu lợi hai lần cũng không phải là quá đáng
- Tốt, cứ làm như vậy
Lục Thiếu Hoa cuối cùng nói đồng ý
Sự tình như vậy rất tốt, Lục Thiếu Hoa sao có thể phản đối, vừa có doanh thu lại có danh tiếng, cho dù thằng ngốc cũng sẽ liều mạng đi tiếp, huống chi Lục Thiếu Hoa không phải ngốc, đương nhiên sẽ không phản đối
Nhưng có điều Lục Thiếu Hoa lần này gọi Lưu Minh Chương ba người bọn họ lại đây không phải vì việc mời họp báo công bố tin tức, đó chỉ là một việc xen vào giữa mà thôi, Lục Thiếu Hoa gọi bọn họ tới để thảo luận về vàng và dầu mỏ, cho nên đây là lúc chấm dứt đề tài này, Lục Thiếu Hoa phải nói đề tài kế tiếp
- Lần này tôi gọi các anh đến là vì một việc khác, chúng ta muốn hoạt động lâu dài, đánh lâu dài, mục đích chỉ có một, đó là tiền, vâng, tôi nghĩ các anh cũng thấy được, tập đoàn phát triển càng lớn, vốn lưu động có vẻ hơi khó, cho nên chúng ta phải có nhiều tiền
Lục Thiếu Hoa nói cao giọng, vẻ mặt nghiêm túc, lại nói
- Lần này chúng ta nhằm mục tiêu là tương lai của vàng và dầu mỏ.
Tương lai, chỉ có hai lựa chọn, một là mua xuống, hai là mua lên, không có lựa chọn nào khác
Làm chuyên gia về tài chính, bất kể Lý Vân Thanh, Lý Tông Ân hay Lưu Minh Chương, bọn họ đương nhiên biết đạo lý này, cho nên khi Lục Thiếu Hoa đề xuất đầu cơ có kỳ hạn đối với vàng và dầu mỏ, Lưu Minh Chương liền hỏi đầu tiên
- Đầu cơ có kỳ hạn đối với vàng và dầu mỏ hiện tại nhìn qua dường như không có gì, dầu mỏ tăng một chút, vẫn đều trong giới hạn, nhưng tốc độ tăng không lớn, nếu chúng tôi nhập vào, cũng chỉ có thể lấy được ít tiền.
Nay đã khác xưa, trước kia nếu kiếm mấy trăm triệu đô la Mỹ, Lưu Minh Chương đều cho rằng là rất lớn. Nhưng hiện tại thì khác, trải qua hai chiến dịch vừa rồi, tầm mắt Lưu Minh Chương cao hơn, mấy trăm triệu, thậm chí vài tỷ, mấy chục tỷ đối với Lưu Minh Chương chỉ là nhiều tiền, chỉ có hơn 100 tỷ đô la Mỹ mới xem là tiền lớn
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa cười ha hả, cố giả bộ thần bí nói.
- Điều này các anh có thể yên tâm, tôi có thể khống chế lượng vàng và dầu mỏ
Khống chế số lượng, điều này có nghĩa là gì, nghĩa là nắm giữ giá cả, chỉ cần giảm bớt số lượng vàng và dầu mỏ trên thị trường, như vậy giá cả sẽ tăng điên cuồng, nếu tăng số lượng vào thị trường, giá cả lập tức sẽ hạ
Có thể lời nói Lục Thiếu Hoa dường như hơi khuếch đại, nhưng Lưu Minh Chương bọn họ cũng không cho rằng Lục Thiếu Hoa nói đùa với bọn họ, nếu Lục Thiếu Hoa dám nói ra, cũng có nghĩa Lục Thiếu Hoa thực sự có khả năng khống chế.
Điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là có rất nhiều lợi ích.