Sự kiện 9.11, tòa nhà thương mại của Mỹ đã không còn nữa, Bush con suýt chút nữa là bị đâm xe, có thể nói, Bin Laden chính là kẻ thù của nước Mỹ, thậm chí là kẻ thù của toàn thế giới, tất nhiên, bên trong cũng có người tán thưởng Bin Laden
Không thể không nói, Lục Thiếu Hoa là một trong số những người ca ngợi Bin Laden, Bin Laden có ngày hôm nay, có thể nói là có mối quan hệ mật thiết không thể tách rời với Lục Thiếu Hoa, năm đó nếu không phải là Lục Thiếu Hoa hạ lệnh cho Lý Chí Kiệt, để hắn ngầm giúp đỡ Bin Laden, Bin Laden cũng không thể có ngày hôm nay.
Chỉ có điều khiến Lục Thiếu Hoa, kìa, không, khiến tất cả mọi người không thể ngờ đến là, không ngờ Bin Laden lại đứng ra nói chuyện vì Lục Thiếu Hoa, còn nói y có mối quan hệ nào với Lục Thiếu Hoa, đây chẳng phải là rõ ràng là góp vui sao?
Đích thực, ý định ban đầu của Bin Laden là góp vui,làm cho cái đầm đã có đủ nước đục càng đục hơn một chút, về phần y có phải là yn đang bày ra kế hoạch tấn công khủng bố với nước Mỹ hay không, đây là chuyện mà không ai biết cả, cũng chỉ có bản thân hắn biết mà thôi
Tuy nhiên có một điểm là không thể phai mờ, đó chính là, lời nói của Bin Laden quả thực là làm cho người ta sợ, thấy đấy, Mỹ lại hoảng sợ rồi, giới nghiêm mọi nơi, sự kiện 9.11 lại tái diễn một lần nữa.
Nhưng mà, chuyện đó không liên quan gì đến Lục Thiếu Hoa, dẫu sao bài văn của thời báo Wall Street đã đặt ở chỗ đó, gần như những người có mối quan hệ mật thiết với Lục Thiếu Hoa đã đứng ra rồi, trận này nhìn như sự kiện khôi hài cũng nên có một kết cục
Nhưng mà, sự kiện lại còn lâu mới kết thúc, Gaddafi, Mahmoud Ahmadinejad , hai người cũng đứng ra rồi, bọn họ cũng phát biểu.
Lời nói của Gaddafi lại đơn giản, rất phù hợp với hình tượng của y, giống như đầu một con bò, yn ủng hộ Lục Thiếu Hoa, phản đối Mỹ vô cớ hãm hại tập đoàn Phượng Hoàng.
Cách làm này của Gaddafi rất rõ ràng, đó chính là đả kích Mỹ, mượn co hội sinh sự, tuy nhiên điều đó không quan trọng, điều quan trọng là bây giờ Gaddafi kiên cường rồi,bởi vì trong tay y có vũ khí hạt nhân, y muốn mặc sức khiêu khích người Mỹ.
Nếu phải dùng một câu thông tục để nói, đó chính là Gaddafi không sợ người Mỹ nổ súng với bọn họ, chỉ sợ người Mỹ bất ngờ nổ súng với bọn họ.
Nổ súng rồi, Gaddafi có thể danh chính ngôn thuận dùng vũ khí hạt nhân, đậy cho người Mỹ một bài học, y có lý do tin tưởng, khi một quả bom hạt nhân nổ ở Washington của Mỹ, sẽ có một kết quả như thế nào.
Chỉ sợ lúc đó nước Mỹ sẽ mất đi một nửa.
Được rồi, Gaddafi đứng ra rồi, y không buông tha một cơ hội nào khiêu khích người Mỹ, vậy thì Mahmoud Ahmadinejad đứng ra có chút khiến người ta khó lỹ giải.
Nhưng mà, điều mà rất nhiều người không biết là, Mahmoud Ahmadinejad vị tổng thống Iran này không lâu trước có vụ giao dịch với căn cứ Hổ Gầm, trải qua một khoảng thời gian nghiên cứu, Mahmoud Ahmadinejad gần như có thể vổ ngực cam đoan, không bao lâu nữa, đất nước Iran bọn họ có thể chế tạo ra vũ khí hạt nhân rồi.
Tập đoàn Phượng Hoàng? Có lẽ trong mắt người khác, đó chỉ là một tập đoàn rất lớn mà thôi, trên các lĩnh vực đều có rất có thực lực, nhưng mà đối với Mahmoud Ahmadinejad không chỉ có vậy.
Là tổng thống của một đất nước, Mahmoud Ahmadinejad có thể biết nhiều chuyện hơn những người khác, tựa như căn cứ Hổ Gầm và tập đoàn Phượng Hoàng đến hoàng thất Ả Rập Xê Út có mối quan hệ đồng minh, Mahmoud Ahmadinejad biết.
Đây là một đồng minh như thế nào, một tập đoàn thương mại, một tổ chức vũ lực hùng mạnh, một đồng minh kì lạ, đúng vậy, chính là bởi vì lĩnh vực bọn họ đề cập đến không giống nhau, lại dẫn đến tác dụng bổ trợ cho nhau, người đồng minh này của hắn rất lớn mạnh.
Căn cứ hổ Gầm? đó là một tổ chức mà đến cả người Mỹ cũng không dám trêu chọc, tuy rằng đã từng có một lần giao dich với Iran, nhưng đó chỉ là một lần giao dịch vũ khí đạn dược rất bình thường mà thôi, tiếp theo không có quá nhiều mối quan hệ.
Nguyên nhân chính là xong việc không có quan hệ gì, Mahmoud Ahmadinejad mới liều mạng đứng ra, một là vì đả kích Mỹ, trong lòng cso mục đích giống như Gaddafi, thứ hai lại là nghĩ cách chen vào trong hội đồng minh này.
Mahmoud Ahmadinejad gần như có thể khẳng định, ba bên đồng minh, một bên chịu khổ, hai bên còn lại sẽ hợp lại giải quyết, cũng giống như những gì hắn dự kiến, hoàng thất Ả Rập Xê Út đã đứng ra rồi.
Nếu là như vậy, vậy thì Mahmoud Ahmadinejad hắn đại diện cho Iran đứng ra ủng hộ tập đoàn Phượng Hoàng, nói không chừng chính là một cơ hội.
Chen vào đồng minh của Lục Thiếu Hoa, đây chính là mục đích của Mahmoud Ahmadinejad.
Hồng Kông, bên trong vùng biệt thự một chỗ xa hoa ở Cửu Long Đường
Bên trong cùng của biệt thự, biệt thự độc lập nhất, đó chính là chỗ ở của Lục Thiếu Hoa, tuy nhiên ngày nay không giống ngày xưa rồi, tuy rằng bình thường giới nghiêm, nhưng khác xa ngày hôm nay, nghiêm như thế này.
Nếu như có người lại gần 200 mét, vậy thì người tuyệt đối sẽ bị vặn hỏi, vả lại trên trán của người có không dưới 5 phát súng bắn vào.
Mà trong biệt thự, sắc mặt của Lục Thiếu Hoa lại âm u một cách đáng sợ, tuy rằng hắn biết gia tộc Rothschild sẽ phản kích, cũng biết có thể mượn sự giúp đỡ công kích tài nguyên chính phủ, nhưng hắn không thể ngờ đến, phản kích sẽ là như vậy.
Đem Lục Thiếu Hoa ở mỗi lần gió lốc tài chính, trong khủng hoảng tài chính mò ra hấp thụ ánh sáng, mục đích chỉ có một, để Lục Thiếu Hoa hắn trở thành kẻ địch của toàn dân.
Một người đề cập đến lĩnh vực tài chính, trong cơn lốc tài chính hoặc là lúc khủng hoảng tài chính mò lớn, dễ nhất bị các quốc gia đó căm hận, Lục Thiếu Hoa gần như có thể tưởng tượng, bài văn của thời báo Wall Street vừa ra, đất nước đầu tiên hận hắn chính là Nhật Bản.
Cơn khủng hoảng chứng khoán bùng nổ ở Nhật vào năm 1989, số tiền tổn thất gần như không thể tính được, mà khi bọn họ biết được Lục Thiếu Hoa sắm vai một tên cướp chứng khoán ở một nơi nào đó, sẽ có cảm tưởng gì.
Được rồi, có lẽ người khác chỉ hận đến mức nghiến răng, nhưng mà Nhật Bản lại không như vậy, bởi vì ân oán giữa Trung Quốc và Nhật bản bày ở nơi đó, bọn họ sẽ càng thêm căm hận.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa không sợ bọn họ căm hận, cứ coi như là Nhật Bản cử sát thủ đến giết hắn, Lục Thiếu Hoa không hề để ý tới, dù sao đều là đến mà không về được, Lục Thiếu Hoa còn sợ cái gì.
Bây giờ điều Lục Thiếu Hoa sợ nhất là khối công thương nghiệp của tập đoàn Phượng Hoàng, hắn gần như có thể khẳng định, hiện tại trên các vùng của toàn cầu, ừ, đặc biệt là vùng châu Âu, hẳn có người đang tổ chức chống lại sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng.
Sự thật cũng là như vậy, các nước ở châu Âu,rất nhiều người tụ tập lại một chỗ, thảo luận cái gì đó.
Chống lại tất cả các sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng, du hành thị uy, gần như sau khi bài văn của thời báo Wall Street ra lò chưa được một tiếng đã xuất hiện rồi.
Khó trách hơi nhanh?
Đúng vậy, quá nhanh rồi, sự kiện vừa mới nổ ra đã biểu tình thị uy ngội ngũ đã xuất hiện rồi, bên trong này nếu như không có người trợ giúp sau lưng, đánh chết Lục Thiếu Hoa cũng không tin.
Tuy nhiên đây vẫn là chuyện nhỏ, chuyện lớn ở phía sau.
Trước tiên, chính phủ Nhật Bản đệ trình một bản kháng nghị với bộ ngoại giao Trung Quốc, đại sứ ở trung quốc của bọn họ yêu cầu gặp thủ trưởng số một.
Lúc này, thủ trưởng số một cũng đã gặp đại sứ Nhật Bản sống ở Trung Quốc.
- Thưa ngài chủ tịch, tôi chịu sự ủy thác của thủ tướng, hy vọng ngài có thể hạ lệnh niêm phong tập đoàn Phượng Hoàng, và bắt bớ chủ tịch hội đồng quản trị áp giải về nước thẩm vấn
Đây là câu nói đầu tiên của Nhật Bản sau khi gặp thủ trưởng số một.
Kiêu ngạo, vô cùng kiêu ngạo, vừa lên đã niêm phong tập đoàn Phượng Hoàng, bắt Lục Thiếu Hoa, quan trọng hơn còn phải áp tải Lục Thiếu Hoa về Nhật Bản thẩm vấn.
Nếu như Lục Thiếu Hoa thực sự bị Nhật bắt đi, còn có đường sống sao
Đáp án rất rõ ràng, không có đường sống
- Chứng cớ, chỉ cần ngươi đưa ra chứng cớ, chúng tôi sẽ phối hợp với các ngươi hành động,tất nhiên rồi, là thượng tướng của đất nước, áp giải về nước của các ngươi chịu thẩm vấn là chuyện không thể.
Trên mặt thủ trưởng số một mang theo ý cười nói
Ý cười? không, nếu như thủ trưởng số một không muốn duy trì hình tượng, giờ phút này, sắc mặt của hắn chắc chắn không có ý cười, bởi vì thời khắc này hắn bùng cháy ngọn lửa căm hận, Nhật Bản rất quá đáng, cũng quá kiêu ngạo
Không ai trả lời, lời nói của thủ trưởng số một không được đền đáp lại.
Chỉ có điều, không đáp lại là kết thúc sao? Không, thủ trưởng số một không phải ăn chay, giọng điệu mạnh mẽ nói
- Ngài đại sứ, hôm nay ngài đến nhất phải chịu trách nhiệm lời vừa nói,hôm nay ngươi cũng chỉ có hai sự lựa chọn, một là đưa ra chứng cứ, chúng tôi sẽ phối họp với hành động của đất nước các ngài. hai là ngài không đưa ra được chứng cớ, đất nước chúng tôi sẽ bắt bớ ngươi, bởi vì ngài đã can thiệp nghiêm trọng đến chủ quyền của chúng tôi.
Mệnh lệnh, chính là dùng giọng điệu ra lệnh, trong lúc này,dùng giọng điệu mệnh lệnh cực kì mưu trí, nhưng mà bọn họ lại dùng giọng điệu mệnh lệnh, vả lại đối tượng bắt bớ lại là thượng tướng của Trung Quốc, lời có thể thiệp đến chủ quyền hoàn toàn phù hợp.
- Ngài…ngài
- Ngài đại sứ, lẽ nào ngài không nên chú ý đến hình tượng của đất nước các ngài sao?
Lời của thủ trưởng số một luôn chói tai nư vậy.
- Đây là sự tự do của ngài, nhưng mời trước tiên tại đây đưa ra chứng cớ lúc Nhật Bản bùng nổ khủng hoảng chứng khoán thượng tướng của đất nước tôi đầu cơ kiếm tiền phi pháp, nếu không thì, chúng tôi sẽ bắt bớ ngài trước, sau đó sẽ gọi điện cho ngài thủ tướng của ngài
Thủ trưởng số một cắn chết không kiên trì, vả lại thái độ rất cứng rắn,
Một Nhật Bản nhỏ nhoi, thủ trưởng số một không coi như là, thủ tướng của bọn họ đến đây, lúc đối diện với thủ trưởng số một cũng phải khách sáo một chút, nhưng bây giờ lại ngược lại, một người đại sứ lại kiêu ngạo như vậy, coi như thủ trưởng số một không tồn tại sao?
Phải biết rằng thủ trưởng số một không chỉ thay mặt đỉnh núi quyền lực của Trung Quốc, còn đại diện cho hình tượng của Trung Quốc, bị một đại sứ nhỏ nhoi của Nhật Baen không khách sáo như vậy,thủ hỏi thủ trưởng số một sao có thể không giận?
Nếu như truyền cảnh tượng này ra ngoài, vả lại Trung Quốc không có bất cứ tình huống hành động nào, vậy thì mặt mũi của Trung Quốc cũng mất hết rồi, cho nên, hôm nay thủ trưởng số một đã chuẩn bị không từ bỏ ý đồ.
Giống như những lời thủ trưởng số một nói, hoặc là đưa ra chứng cớ, hoặc là bị bắt bớ, bắt bớ tội có thể thiệp chủ quyền.