Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1024

Sau khi Bùi Nguyên Minh nhìn lên nhìn xuống Trương Thanh Hằng trong chốc lát, anh mới mơ hồ nhớ ra cô.

Trương Thanh Hằng này từng là người giúp việc của nhà họ Bùi vài năm trước, chính là kiểu người đảm nhiệm việc bưng bê bát đĩa và cọ nhà vệ sinh.

Vào thời điểm đó, mặc dù Bùi Nguyên Minh vẫn chưa nắm giữ vị trí gì quan trọng, nhưng anh vẫn thỉnh thoảng ra vào biệt viện Bạch Vân.

Mặc dù người phụ nữ này không biết danh tính cụ thể của Bùi Nguyên Minh, nhưng cô ấy biết rằng anh là cậu chủ đến từ nhà họ Bùi. Khi đó, mỗi khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, những người như họ đều gần như phải quỳ xuống mà phục vụ.

Không ngờ sau nhiều năm không gặp, cô ấy không chỉ có thể thoát khỏi nghề giúp việc mà còn trở thành quản lý của một cửa hàng BMW 4S.

Chỉ có thể nói là đã phát triển không tồi chút nào. “Ừm, là Thanh Hằng sao, đã lâu không gặp cô.”

Bùi Nguyên Minh cười. “Nhưng cô là quản lý ở đây, nên biết cách dạy bảo nhân viên của mình. Tôi là khách, tới đây mua xe, vậy mà họ lại không cho tôi vào.”

Trương Thanh Hằng nghe xong liền khịt mũi nói: “Anh Nguyên Minh, tôi lại nghĩ rằng cấp dưới của tôi đã làm đúng rồi.” “Anh cho rằng tôi không xem tin tức sao? Nhà họ Bùi của anh đã phá sản cách đây một thời gian, hiện tại toàn bộ tài sản đều đã bị tập đoàn Thiện Nhân thôn tính.” “Anh vốn là cậu chủ nhà họ Bùi, trước kia trên người đều là hàng hiệu. Vậy mà bây giờ nhìn xem, cả người còn không quá nổi vài triệu bạc.” “Cho nên, anh đã không có tiền mua xe thì tại sao chúng tôi lại muốn tiếp anh chứ? Chúng tôi ở đây, mỗi phút mỗi giây đều đáng giá như vàng, không thể dành thời gian quý giá này cho anh được.”

Bùi Nguyên Minh sửng sốt một chút, hoàn toàn không ngờ đối phương lại nói ra lời này.

Vốn dĩ ban đầu còn nể chút quen biết cũ, Bùi Nguyên Minh không định so đo với những người này nữa. Nhưng lúc này anh lạnh lùng nói: “Ai nói với cô là tôi không có tiền mua xe?” “Nếu tôi muốn, tôi có thể mua cả cửa hàng 4S của cô.” “Haha.” Trương Thanh Hằng che miệng cười nói. “Thôi đi, cậu chủ Nguyên Minh, anh đừng khoác lác trước mặt tôi. Tình hình hiện tại của nhà họ Bùi các anh như thế nào, chẳng nhẽ tôi còn không biết sao?” “Về anh, tôi nghe nói hiện tại anh ở rể tại nhà người ta. Ăn uống, nhà cửa, đi lại đều phải phụ thuộc vào vợ. Nói lịch sự thì coi anh như quản gia trong nhà, còn nói trắng ra, nghe không được hay lắm thì anh chính là một kẻ ăn bám.” “Một kẻ ăn bám như anh, còn phải giả bộ làm gì nữa đây? Người như anh muốn mua một chiếc BMW ư? Có gánh nổi không?”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Đây là cách mấy người đối xử với khách hàng sao?”

Trương Thanh Hằng giễu cợt: “Anh sai rồi. Đây là thái độ đối với những kẻ đầu đường xó chợ. Những người không có tiền đồ, chúng tôi căn bản không hề coi là khách hàng.” “Nói thật với anh, nếu như nhà họ Bùi của anh còn chưa phá sản, anh có bảo tôi quỳ xuống liếm đế giày của anh, tôi cũng bằng lòng.” “Nhưng anh bây giờ không có cái gì trong tay, tôi thậm chí còn không muốn nhìn thấy anh nữa. Anh mau nhanh chóng biến khỏi đây đi, đừng làm vấy bẩn không khí sang trọng của cửa hàng 4S chúng tôi.” Trương Thanh Hằng hét lớn.

Cô lúc này cảm thấy vô cùng sảng khoái, cả người tràn đầy nhiệt huyết.

Cần phải biết, vào thời điệp nhà họ Bùi vẫn còn có vị thế trong xã hội, duy chỉ việc trở thành người giúp việc trong gia đình này cũng là một điều rất đáng được ngưỡng mộ.

Nhưng sau khi nhà họ Bùi phá sản, thời gian đó của cô giống như một trò cười.

Hơn nữa, Trương Thanh Hằng thừa nhận hiện tại bản thân thực sự đã ở một vị trí không tầm thường, có thể chính mình đạp lên người chủ cũ, thực sự là rất ngầu.

Những người khác vào lúc này của cũng nhìn Bùi Nguyên Minh rồi lần lượt chế nhạo: “Thật tội nghiệp. Tránh ra, đừng làm bẩn cửa hàng BMW 4S của chúng tôi!” “Đúng! Loại người nghèo khổ thế này có lẽ chỉ mua được một chiếc xe điện mà thôi.” “Mau cút ra ngoài! Đi càng xa càng tốt!”

Bùi Nguyên Minh nhìn Trương Thanh Hằng một cách lạnh lùng, không nói gì thêm, trực tiếp đi về phía đối diện của cửa hàng BMW 4S. “Bùi Nguyên Minh, anh là người không có não hay sao chứ? Anh cho rằng một cửa hàng có chữ B là nơi để anh có thể tùy tiện vào hay sao?” “Đó là Bentley, không phải BYD đâu.”

Lúc này, một nhóm nhân viên tiếp thị tại cửa hàng BMW 4S thi nhau cười phá lên.

Tên khố rách kia còn định làm gì đây, tới tiệm Bentley 4S hay sao? Anh ta xứng đáng tới đó ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK