Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại trưởng lão giãy dụa trên mặt đất, run rẩy đứng dậy.

Nhưng khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đến gần, mi mắt của hắn liền giật giật, nháy mắt sau đó, cuối cùng “Bộp” một tiếng, quỳ gối trước mặt Bùi Nguyên Minh.

Cái gì tinh thần võ sĩ đạo.

Cái gì vinh quang của ngũ Ngự gia.

Cái gì quý tộc đảo quốc, cao cao tại thượng.

Tại vũ lực tuyệt đối trước mặt, triệt để sụp đổ.

Đại trưởng lão Gia tộc Abe, thực sự nhận sợ.

Nhìn xem Đại trưởng lão Gia tộc Abe khép nép, Bùi Nguyên Minh đưa tay phải ra vỗ vỗ mặt của hắn, thản nhiên nói: “Biết sợ liền tốt.”

“Đến đây, hiện tại có thể nói cho ta biết, ai đứng phía sau lưng, sai ngươi tới giết ta?”

“Kim Tuấn Anh sao? Hay là Kim Gia?”

“Hay là cả hai?”

Đại trưởng lão mí mắt giật giật, sau đó khàn giọng nói: “Là kim. . .”

“Bụp —— ”

Vào lúc này, một âm thanh trầm đục, của một khẩu súng bắn tỉa phát ra.

Giữa lông mày Đại trưởng lão, đột nhiên xuất hiện một lỗ máu.

Trên mặt hắn, hiển hiện ra vẻ khó có thể tin, nháy mắt sau đó, trực tiếp xụi lơ trên mặt đất.

“Bụp bụp bụp —— ”

Liên tiếp bảy tiếng súng truyền ra.

Bảy trưởng lão Abe kia, giữa lông mày của họ, cũng lập tức xuất hiện một lỗ máu.

Bùi Nguyên Minh sầm mặt lại, chợt xoay người, chuẩn bị đáp trả âm thanh của súng bắn tỉa.

Nhưng chợt có rất nhiều người, có súng và đạn thật xuất hiện.

“Bùi Thiếu, ngươi không sao chứ?”

“Long Điện đến muộn, xin thứ lỗi.”

Người dẫn đầu, thình lình là Bùi Bạch Băng, toàn thân mào trắng.

Nàng không chút nào che giấu hành động của mình, giao khẩu súng bắn tỉa trên tay, cho tên vệ sĩ bên cạnh.

Sau đó vung tay lên, lập tức liền thấy được đám cao thủ Long Điện bên người nàng, nối đuôi nhau mà ra, từng tên đi đến bên người tám Đại trưởng lão kia, bổ đao.

Tiếng” phập phập” không ngừng vang lên, cho dù tám vị Đại trưởng lão, còn có một hơi thở, giờ phút này, đều chết sạch.

Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn xem Bùi Bạch Băng, một lát sau cười cười nói: “Hóa ra là Long Điện phu nhân.”

“Phu nhân tới thật là khéo a.”

“Trễ không đến, sớm không tới, hết lần này tới lần khác, đúng lúc ta đem mấy cái phế vật Gia tộc Abe này thu thập, liền xuất hiện.”

“Thật không biết, ngươi là tới cứu người, hay là đến diệt khẩu.”

Bùi Nguyên Minh lời nói đạm mạc, ngôn ngữ Tru Tâm, cũng khiến sắc mặt của đám thị vệ Long Điện kia, chìm xuống.

Bọn hắn Long Điện, với tư cách là một trong tứ trụ, luôn luôn phụ trách chinh chiến đối ngoại.

Hiện tại, giết mấy người đảo quốc, lại bị người nghi vấn rồi sao?

Chẳng qua giờ phút này, những nhân viên Long Điện này đều im lặng nhìn Bùi Nguyên Minh, không dám có động tác dư thừa.

Một nụ cười đầy ẩn ý, hiện trên khuôn mặt xinh đẹp của Bùi Bạch Băng.

“Bùi Nguyên Minh, xét từ bối phận xem ra, ngươi còn phải gọi ta một tiếng cô cô.”

“Ta là một cô cô, ta làm sao có thể giết người diệt khẩu, đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK