Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả các binh sĩ của quân đoàn Hải Long tụ hợp lại với nhau, khí huyết sôi trào, nhuệ khí ngút trời.

Nhiều nhân vật nổi bật trong Quân khu Đà Nẵng đã bị đàn áp.

Bọn họ đều biết Viên Cảnh Thiên lần này mang theo quân đoàn Hải Long của mình đến nhậm chức.

Chỉ là, không nghĩ quân đoàn Hải Long lại hùng mạnh như thế.

Xét từ thế trận của họ, chẳng nhẽ tiền tuyến Đà Nẵng sắp có chiến sự?

Cơ quan hành chính Đà Nẵng.

Tổng giám đốc Hạ Trung Hưng ngồi trong văn phòng, lông mày nhíu lại, vẻ mặt có chút ngưng trọng.

Tất cả các quan chức cấp cao của Đà Nẵng đều có mặt, giờ phút này ai nấy cũng đeo trên mặt một vẻ khó coi.

“Tổng chỉ huy, Viên Cảnh Thiên bỗng nhiên đem thân binh của mình trong quân đoàn Hải Long kéo ra. Chẳng lẽ đã xảy ra biến cố lớn gì?”

“Đúng vậy, Đà Nẵng của chúng ta yên ổn nhiều năm. Chẳng lẽ là tiền tuyến đã xảy ra chuyện?”

“Hạ Công, ngài nhất định phải đem chuyện này hỏi cho rõ ràng.”

Các quan chức cấp cao của Đà Nẵng lúc này đều như đang ngồi trên đống lửa.

Viên Cảnh Thiên vừa mới nhậm chức binh bộ Đà Nẵng được mấy ngày đã xảy ra động thái lớn như vậy. Bọn họ phải biết trước lí do là tại sao.

Vạn nhất có chiến sự, cũng có tiền để chuẩn bị.

Như bây giờ đầu óc mơ hồ, thật khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Hạ Trung Hưng cay mày một lát, lúc sau nói, “Buổi sao, Đại trưởng lão tự mình gọi điện thoại cho tôi…”

Lời này vừa nói ra, những lời bàn tán xung quanh cũng đột nhiên dừng lại, mọi người quay đầu nhìn Hạ Trung Hưng, mặt đầy dao động.

Binh bộ đại trưởng lão tự mình gọi điện?

Đây chính là người dưới một người trên vạn người ở Đại Hạ. Ông ấy lại tự mình gọi điện cho Hạ Trung Hưng?

Nói trắng ra, Hạ Trung Hưng không có tư cách này.

Hạ Trung Hưng sắc mặt khó coi, tiếp tục nói, “Binh bộ đại trưởng lão nói, mấy ngày kế tiếp, Đà Nẵng sẽ có biến. Nhưng cho dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta cũng chỉ cần giữ nguyên trạng, giả câm giả điếc là được. Khi cần thiết, chỉ cần nhắm một mắt mở một mắt mà cho qua”

Mọi người trố mắt nhìn nhau, thật ra ai cũng có tin tức nhất định, kể cả chuyện quan chức các tỉnh khác đến Dương Thành để uy hiếp Dương Định Quốc thì thực ra ai cũng biết.

Tuy nhiên, chuyện liên quan đến nhà họ Thanh ở Mỹ, ai cũng không dám nhúng tay vào.

Giờ phút này, binh bộ đại trưởng lão tận lực phát ra mệnh lệnh này, là có ý gì?

Nhà họ Thanh ở Dương Thành.

Đúng lúc này, hàng chục người đàn ông trung niên mặc vest và đi giày đen xúm lại gần nhau.

Những người này trông vô cùng nho nhã, khí thế bức người.

Một số người có vẻ rất khó chịu, nhìn một cái liền biết là đại lão giới hắc bạch.

Còn có một vài người mang theo vẻ trang nghiêm, 80% là tới từ quân đội.

Lúc này, tất cả những người này đều đang hội tụ trước mặt Thanh Minh Giang. Mà ở trước mặt Thanh Minh Giang, bọn họ không có tư cách được ngồi, chỉ có thể đứng chắp tay ở phía trước.

Thanh Hạ từ cơ quan chính phủ là người có địa vị cao nhất trong số các hậu duệ của nhà họ Thanh ở Mỹ.

Anh ta đến từ một tỉnh ở phía Tây Bắc và là chỉ huy thứ hai của tỉnh đó.

Lúc này, Thanh Hạ mới cười nói, “Tứ gia, tôi vừa mới thông qua một số đường dây đặc thù, nắm bắt được thông tin, tôi nghĩ ngài nhất định sẽ cảm thấy hứng thú”

Đối với người này, nắm giữ quyền cao chức trọng, Thanh Minh Giang cũng rất coi trọng. Lúc này, ông ta mới híp mắt nói “Tin tức gì, nói đi”

Thanh Hạ nhẹ giọng nói, “Nghe nói chiều nay binh bộ đại trưởng lão vừa gọi điện cho Hạ Trung Hưng nói với hắn rằng, những chuyện sắp xảy ra ở Dương Thành và cả Đà Nẵng đều phải nhắm mắt làm ngơ. Về phía chính phủ, cũng đừng nên can thiệp vào bất cứ việc gì trong một vài ngày tới.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK