Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1675:

Ngay lúc Bùi Nguyên Minh híp mắt, nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, bà Lâm giống như dã thú bị kinh hãi, vung mạnh lên, trực tiếp ném mấy vệ sĩ vây quanh bà ta ngã xuống đất.

Sau đó thân thể bà ta di chuyển, đi thẳng tới trước người một vệ sĩ, một quyên đánh xuống.

Á Thân thể vệ sĩ này bay ngược ra sau, miệng phun ra máu, hôn mê bất tỉnh tại chỗ, không biết Xương sườn gãy mấy cái.

“Rầm rầm rầm…”

Ngay sau đó, một đám vệ sĩ bay ra, lúc rơi xuống đất đều chỉ còn lại chút sức lực.

“Yêu nghiệt, tôi đã sớm siêu độ rồi, còn không mau chịu rời khỏi thân thể bà Lâm!”

“Lâm Binh Đấu Giả đều liệt trận ở phía trước!”

“Trấn cho tôi!”

Ngay sau đó, chỉ thấy Trương thiên sư nằm kiếm gỗ đào ở một bên xông ra, trên kiếm gỗ đào có mấy tấm giấy vàng đang không ngừng bốc cháy.

Đợi kiếm gỗ đào vung xuống, bà Lâm co rụt lại.

Mãy người phụ nữ của nhà họ Lâm đứng bên cạnh xem diễn, nhìn thấy bộ dạng như thế ngoại cao nhân của Trương thiên sư, thần thái phấn khởi, nhất thời cả đám hoan hô.

“Thiên sư vô địch!”

“Thiên sư thiên hạ vô song!”

“Pháp thuật như vậy còn đặc sắc hơn xem phim truyền hình!

“Trương thiên sư nhanh xử lý yêu nghiệt kia đi”

Trong tiếng vuốt mông ngựa, Lâm Khang Dụ có chút chờ mong đối với vị Trương thiên sư này.

Chỉ tiếc bà Lâm vừa rồi bị chấn trụ lúc này vung tay lên, một quyền đánh lên chỗ ngồi phía trước, không e sợ chút nào.

“Nghiệt súc, còn dám bắt nạt tôi, ra cho tôi!”

Trương thiên sư nổi giận hét lên một tiếng, kiếm gỗ đào trong tay bay ra.

“Răng rắc…”

Hai tay của bà Lâm khi đóng khi mở, trực tiếp kẹp lấy kiếm gỗ đào xoay một cái, chỉ thấy kiếm gỗ đào bị gãy ra.

Sau đó bà Lâm không lùi mà tiến, một quyền đánh ra, đánh trúng chỗ ngực Trương thiên sư.

“Phụt…”

Máu tươi chảy ra lênh láng, thân thể Trương thiên sư bay ngược ra, còn chưa rơi xuống, tay trái của ông ta đã bị bà Lâm nắm lấy, sau đó đập mạnh xuống.

“Rầm..”

Một tiếng thật to, mặt đất xuất hiện một cái hổ, Trương thiên sư há to miệng phun ra máu, nhưng bản năng cầu sinh khiến ông ta vùng vẫy bò dậy, ngã lùi vê sau.

“Không đánh lại, không đánh lại, tà ma này quá mạnh, tôi không phải là đối thủ…”

Trương thiên sư bị đánh cho tinh thần suy sụp, lúc này căn bản không dám tiếp tục, đám phụ nữ nhà họ Lâm đều lộ vẻ mặt kinh hãi.

“Quỷ! Thật sự có quỷ kìa!”

Lâm Khang Dụ nhìn thấy cảnh này, một chút hy vọng cuối cùng đối với Trương thiên sư biến mất.

Lâm Mạn Ni kéo ông ta, nhỏ giọng nói: “Ba nuôi, chúng ta đi mau! Mọi chuyện để cậu Bùi giải quyết đi!”

Bỗng nhiên mẹ nuôi trở nên cường đại như vậy, bọn họ căn bản không đối kháng được.

Thực tế cô ta cũng lo lắng Bùi Nguyên Minh khó dẹp được chuyện này.

“Chạy cái gì? Mọi chuyện nên kết thúc.”

Dao gọt trái cây trong tay Bùi Nguyên Minh tung bay, vẻ mặt anh lạnh nhạt tiêu sái.

“Là mày! Vậy mà là mày! Mày còn dám tới nhà chúng tao!”

Bên ngoài cổng tò vò ở sân sau, Lục Trọng Bảng đang ngồi trên xe lăn ở đó.

“Chuyện mày đánh gãy tay chân tao, tao còn chưa bảo anh rể giết mày đâu!”

“Vậy mà mày còn dám tới nhà họ Lâm bọn tao giả thần giả quỷ!”

“Tao nói cho mày biết nhé, mày chết chäc rồi!”

“Huống hồ ngay cả Trương thiên sư tao mời tới đều không có biện pháp giải quyết chuyện này!”

“Mày có năng lực gì?”

“Mày nghĩ mày là ai?”

“Mày chỉ đang lấy lòng mọi người, muốn đạt được coi trọng của anh rể tao mà thôi!”

“Tao nói cho mày biết, mày không xứng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK