Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1512:

Đám quản lý cấp cao của tập đoàn Thiện Nhân vừa định có động tác, chỉ thấy vẻ mặt đám người của Long Ngục lạnh lùng lấy súng ra, chĩa về phía đầu mọi người.

Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, xua tay, ý bảo mọi người đừng kích động.

Mà đám Thiệu Tĩnh Anh nhìn thấy cảnh này, cả đám đều lộ ra nụ cười khinh miệt.

Bùi Nguyên Minh đúng là rất trâu bò, nhưng chỉ đến đó mà thôi.

Ở dưới tay Bạch Mộ Phong, anh không có một chút đường sống phản kháng nào.

Cho dù thân thủ của anh cao tới đâu, bản lĩnh lớn tới mấy, lúc này dám phản kháng sao?

Bạch Mộ Phong nói một câu, toàn bộ đám người bên cạnh anh đều sẽ ra đi.

“Anh Bùi, anh muốn tự mình đi theo tôi, hay là muốn đợi tôi ra tay?”

Tâm mắt Bạch Mộ Phong nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, cười mà như không cười mở miệng nói.

Khi nói chuyện, bốn người của Long Ngục tiến lên trước, súng đều đã chĩa về phía đầu Bùi Nguyên Minh.

Còn có mấy người đứng ở phía xa nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, dáng vẻ giống như có thể ra tay bất cứ lúc nào.

Trên gương mặt Bạch Mộ Phong đều là cười mỉa.

Thân thủ không tệ thì thế nào?

Thực lực siêu quần thì thế nào?

Ở trước mặt quyền thế chân chính, những thứ này căn bản không có ý nghĩa gì.

Sắc mặt Hạ Vân thay đổi, muốn bảo người ta ra tay mấy lần, nhưng bị Bùi Nguyên Minh dùng mắt ngăn lại rồi.

Cục diện này đã bị Bạch Mộ Phong khống chế, cứng rắn mà nói, người bên tập đoàn Thiện Nhân sẽ chết thảm hơn.

“Tôi vẫn luôn cho rằng, Long Ngục rất công bằng, không có khả năng xuất hiện tình huống lợi dụng việc tư”

Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, coi như không thấy họng súng ở trên trán.

“Bây giờ xem ra, là tôi nghĩ nhiều rồi, quyền lực tuyệt đối sẽ dẫn tới sa đọa tuyệt đối.”

“Long Môn cũng được, Long Ngục cũng được, ý nghĩa thành lập ban đầu cũng được”

“Đáng tiếc tới một thế hệ này, đã trở thành nơi người ta hung hãn ngang tàn.”

“Xem ra tôi cần phải thanh lý Long Ngục từ trên xuống dưới một lần!”

“Thanh lý Long Ngục từ trên xuống dưới?”

Thiệu Tĩnh Anh ở bên cạnh lộ ra nụ cười kỳ lạ.

“Họ Bùi kia, anh không khỏi quá coi trọng mình rồi đấy?”

“Cho dù là đại trưởng lão hình bộ cũng chưa chắc dám nói như vậy, anh còn dám không kiêng nể gì như thế!”

“Để cấp cao Long Ngục nghe thấy, anh không chết, e rằng cũng bị lột da!”

Bạch Mộ Phong mỉm cười nói: “Bên ngoài hiểu lầm Long Ngục tôi thật nhiều, nhưng mà không sao, có thể uy hiếp hạng người xấu xa, là vinh hạnh của chúng tôi.”

“Được rồi, anh Bùi, lên đường đi”

Vẻ mặt Bạch Mộ Phong bình tĩnh, tràn ngập tự tin nhất định phải nghe theo.

Lúc này ở trong mắt anh ta, Bùi Nguyên Minh giống như người chết rồi!

Ngay sau đó, chỉ thấy một đoàn xe bên ngoài treo giấy phép ngoại giao xuất hiện, tốc độ rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã tới cửa đại sảnh tập đoàn Thiện Nhân.

Có mấy người của Long Ngục định ngăn cản, nhưng lúc thấy giấy phép trên đoàn xe đang đến, sắc mặt bọn họ đều thay đổi, cuối cùng không ra tay.

Bạch Mộ Phong cũng lộ ra vẻ mặt khó coi nhìn qua.

Chỉ thấy lúc này cửa xe mở ra, một bóng dáng ục ịch đôi mắt sắc bén chậm rãi đi ra.

Người này thường xuất hiện trên các loại truyền thông tài chính và kinh tế, chỉ cần là người có hứng thú với tài chính, đều dễ dàng nhận ra ông ta.

Đại diện của tài phiệt thượng tỉnh Băng Quốc ở Đại Hạ, Lý Vân Thiện!

Tuy ông ta nhìn chỉ là một người đàn ông trung niên, nhưng tài phú và quyền thế trong tay ông ta, đủ khiến không ít tỉnh xếp ông ta vào danh sách khách quý.

Lúc này ông ta nhìn đám người của Long Ngục ở xung quanh, biểu lộ vẻ khinh thường.

Lúc Bạch Mộ Phong nhìn thấy ông ta, cũng hơi sửng sốt: “Đại diện Lý, ông đây là…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK