Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1684:

“Nếu Khánh Vân muốn dẫn anh ra ngoài trải nghiệm, tôi cũng không có ý kiến gì, nhưng anh đừng có mà gây chuyện rắc rối!”

“Sau khi đi tới đại sảnh, tự mình tìm chỗ ngồi xuống ăn uống là được, tôi và Khánh Vân cần phải đi xã giao, không rảnh để ý tới anh đâu!”

“Còn nữa, thu liễm một chút, đừng ăn như sói đói, bị người ta chê cười!”

“Sẽ làm mất mặt tôi!”

Nghe Đường Hàn Vũ tự cho là đúng dặn dò, Bùi Nguyên Minh cười không mở miệng, vẻ mặt lạnh nhạt.

Nếu không phải vì Trịnh Khánh Vân, anh đã chẳng muốn tới đây.

“Đúng rồi, còn có một việc, lát nữa có khả năng anh Chung sẽ tới.”

“Nếu như nhìn thấy anh Chung, anh nhớ giữ khoảng cách với Khánh Vân!”

“Anh ấy vừa gặp đã yêu với Khánh Vân, cho nên nếu anh thân thiết với Khánh Vân quá, nói không chừng anh ấy sẽ nổi giận thương tổn anh”

“Anh Chung?” Bùi Nguyên Minh mở miệng theo bản năng, nhìn Trịnh Khánh Vân một cái.

Trịnh Khánh Vân lè lưỡi đáng yêu một cái, nhỏ giọng nói: “Anh rể, anh đừng tức giận, anh Chung này tên là Chung Thanh Tùng, là cậu chủ gia tộc hạng nhất ở thủ đô”

“Mãy ngày hôm trước anh ta nhìn thấy em lập tức như bị thần kinh nói vừa gặp đã yêu với em, muốn đầu tư cho em, nhưng em không có hứng thú với anh tai”

“Cho nên tối nay mới bảo anh giả làm bạn trai của em!”

Bùi Nguyên Minh không nói gì, em vợ này của anh cái gì cũng tốt, bộ dạng quá đẹp, đi tới đâu cũng trêu hoa ghẹo nguyệt.

“Đúng rồi, Chung Thanh Tùng không tính là đứng đầu, nhưng anh ta có quan hệ rất tốt với Trầm Trí Đạt”

“Trầm Trí Đạt là người nhà họ Trâm, con trai út của Trầm Thiên Ân, được xưng là một trong sáu thể tử ở thủ đô.”

“Anh rể, anh không sợ đấy chứ?”

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Trịnh Khánh Vân một cái, vươn tay búng nhẹ vào trán cô ta.

Vẻ mặt Trịnh Khánh Vân ấm ức, nói thầm: “Không sợ thì thôi, động chân động tay làm gì?”

Nhìn động tác của Bùi Nguyên Minh, Đường Hàn Vũ nhíu mày, nhưng cô ta thấy Bùi Nguyên Minh không có hành động quá đáng nào khác, lại sợ Trịnh Khánh Vân chán ghét mình, lập tức không nói gì, mà kìm nén nói: “Được rồi, chúng ta cùng đi vào thôi, nhớ rõ, sau khi đi vào, ít nói, nhìn nhiều!”

Khi nói chuyện, Đường Hàn Vũ kéo tay Trịnh Khánh Vân đi vào Bách Lạc môn.

Bùi Nguyên Minh không để ý tới thái độ của Đường Hàn Vũ, mà đi theo sau.

Đồng thời anh còn đang tiêu hóa mấy tin tức.

Trầm Trí Đạt thế tử nhà họ Trầm, Chân Vũ Long thế tử nhà họ Chân…

Nếu vận may tối nay tốt, sáu thế tử ở thủ đô có thể gặp hai vị.

Rất nhanh, Đường Hàn Vũ dẫn theo hai người đi tới đại sảnh tầng ba, sau đó cô ta nhanh chóng nói: “Bùi Nguyên Minh, anh ở đây tìm đồ ăn trước đi, tôi và Khánh Vân đi toilet trang điểm lại”

Sau khi nói xong, cô ta kéo Trịnh Khánh Vân rời đi.

Trịnh Khánh Vân cười hì hì, ra hiệu liên lạc bằng điện thoại với Bùi Nguyên Minh, rồi đi theo trang điểm lại.

Dù sao tối nay có nhiều nhà đầu tư tới, đạo diễn và minh tỉnh cũng xuất hiện, cho nên Trịnh Khánh Vân cũng rất để tâm, dù sao cô ta cũng muốn có sự nghiệp của mình.

Bùi Nguyên Minh không nói gì thêm, chỉ cần người ở Bách Lạc môn, như vậy cho dù xảy ra chuyện gì, mình đều đúng lúc xuất hiện.

Anh tràn ngập hứng thú đi dạo một vòng trong đại sảnh.

Nơi này trang trí theo kiểu Châu Âu cổ, cả tầng lầu đều thông nhau, diện tích rất rộng, có lẽ ngoại trừ sân thượng ra, không gian bên trong có thể chứa được gần trăm người.

Mà trong đại sảnh có mấy bàn dài hẹp, phía trên đều là rượu trắng, bánh ngọt và hoa quả.

Trong bếp mở luôn có đầu bếp bận rộn, đồ ăn phương tây và đồ ăn Đại Hạ đều có.

Trong góc đại sảnh còn có không ít phương tiện giải trí, rất nhiều người đang ở gần đó chơi, mà đám người này nam đẹp trai nữ xinh gái, quần áo xa hoa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK