Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2446:

Trong tiệm hoa thanh lịch này cũng không có bất kỳ người khách nào, chỉ có một đám cậu ấm đang tụ hội.

Bùi Văn Kiên nắm điện thoại, sắc mặt hơi khó coi mở miệng nói: “Vừa mới nhận được tin tức, Thôi Nhã Tuyết đã nằm triệt để Long Điện ở Cảng Thành trong tay rồi.”

“Bắc Xuyên Bát Đạo cũng bị Bùi Nguyên Minh đánh trở về, Kinoshita cũng bị phế hai tay, bọn họ bây giờ đã vô cùng hốt hoảng mà rời đi Lam Quế Phường rồi.” Anh ta là một trong những cậu ấm của Cảng Thành, càng là con cháu của một trong những người quan trọng nhất của Bùi Môn.

Kế hoạch đối phó Thôi Nhã Tuyết lần này của anh ta có thể nói là vô cùng tinh diệu, không ngờ lại bị đánh mặt vô cùng tàn nhẫn.

Sắc mặt của Bùi Lệ Thu lạnh lùng, yên lặng nhìn xem, dường như cô ta cũng không có hứng thú lắm trong việc nói chuyện phiếm trong đám tuổi trẻ này.

Chỉ là cô ta cũng hiểu rằng, sau sự kiện tối đêm nay, Long Điện ở Cảng Thành đã thật sự thay đổi chủ.

Sau này, nói không chừng do sự thúc đẩy của Thôi Nhã Tuyết mà ngay cả cô ta là cô chủ của Long Điện đều không thể khống chế được.

Ở phía trước, Bùi Cửu Thiên với sắc mặt lạnh lùng đang uống ly rượu đỏ trong tay, mà trước mặt anh ta là Quách Tuấn Anh đang đứng chắp tay, sắc mặt lạnh lẽo.

“Cậu Bùi, dù đã tính toán kỹ nhưng chúng ta đều không ngờ rằng, dù cho đối mặt người của Đảo Quốc Âm Lệ mà Bùi Nguyễn Minh cũng không cho nửa điểm mặt mũi.”

“Chuyện này không chỉ không có mượn nhờ cây đao Bắc Xuyên Bát Đạo này giết được người, mà còn làm cho Thôi Nhã Tuyết có cái cớ để giết gà dọa khỉ.”

“Quan trọng hơn là hy sinh một con cờ trọng yếu của cô chủ, đây là lỗi của tôi.”

Quách Tuấn Anh nói với thái độ thành khẩn, cung kính cúi đầu chín mươi độ về phía Bùi Lệ Thu.

“Chuyện kế tiếp cần phải làm như thế nào, xin cô Bùi chỉ điểm.”

Bùi Lệ Thu giật giật ngón tay, hình như đã vô ý đụng vào gai ngược của hoa hồng.

Cô ta hơi sững sờ, nhìn đầu ngón tay đã dần đỏ thắm, nói khẽ: “Mặc dù nói chúng ta không cần quá mức để ý Long Điện ở Cảng Thành, nhưng mà dù thế nào đi nữa thì chỗ đó cũng là nơi điều độ quyền hạn của các phe phái của hai thành phố này”

“Nếu như để chỗ đó rơi vào tay người ngoài, thậm chí là rơi vào trong tay của Bùi Nguyên Minh thì hẳn sẽ gây ảnh hưởng nhất định trong chuyện kế tiếp của Cửu Thiên.”

“Thậm chí, nếu Long Điện ở Cảng Thành bị khống chế hoàn toàn thì nó sẽ trở thành một cây súng trong tay của Bùi Nguyên Minh, hẳn là cậu ta sẽ dùng nó để đối phó chúng ta.” Bùi Lệ Thu sắc mặt lạnh lùng nói.

Cô ta cũng không tiếp tục tính toán chuyện Bùi Cửu Thiên không có sự đồng ý của cô ta mà hành sự lỗ mãng, mà đang tỉnh táo để phân tích tình huống.

“Một vào một ra, chúng ta thiệt hại lớn”

“Quan trọng hơn là Bùi Nguyên Minh có thể mượn tay của Thôi Nhã Tuyết để nhanh chóng nắm Long Điện ở Cảng Thành trong tay”

“Lại thêm thái độ mập mờ không rõ ràng của đổ vương Hòa Phong Thanh. Nếu như không xử lý thỏa đáng chuyện này, nói không chừng các thế lực ở Las Vegas đều vào hết trong tay Bùi Nguyên Minh.”

“Mặc dù Las Vegas chỉ khoảng một phần năm năng lượng so với Cảng Thành, nhưng mà nếu như để Bùi Nguyên Minh dễ dàng cầm xuống như vậy, hẳn là mặt mũi của Cửu Thiên cũng rất khó coi.

Bùi Cửu Thiên đang một mực uống rượu một mình, nghe vậy, bên trong đôi mắt nổi lên gợn sóng nhàn nhạt. Sau đó, anh ta ngẩng đầu nhìn về Bùi Lệ Thu và nói: “Thế ý của cô út là…”

Bùi Lệ Thu vẫn giữ nét lạnh lùng trên mặt nói: “Nếu như không có Thôi Nhã Tuyết, thì dù cho Bùi Nguyên Minh thêm mười năm nữa thì cậu ta cũng chưa chắc có thể hoàn toàn khống chế Long Điện ở Cảng Thành, dù sao điều kiện của tôi là: chỉ cần người của hai thành là có thể khống chế Long Điện ở Cảng Thành. Cho nên, Thôi Nhã Tuyết phải chết.”

“Tôi sẽ sắp xếp người làm chuyện này. Hiện tại, chúng ta cần phải làm là cam đoan Las Vegas và nhà họ Hòa không muốn đứng ở Bùi Nguyễn Minh bên kia. Đây mới là chuyện phiền phức nhất.”

Bùi Cửu Thiên híp mắt một lát, sau đó thản nhiên nói:”Tôi hiểu rồi.”

Sau đó, anh ta lấy điện thoại di động ra bấm một cái mã số, vẻ mặt trở nên ôn hòa nói: “Tuệ Lan, anh nhớ em quá.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK