Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Cho dù là Bùi Nguyên Minh hiện tại phỏng đoán, hiện tại cũng không có chứng cớ.

Mà chỉ trích thánh địa Võ Học, bị một tổ chức như Trường Sinh Điện xâm nhập, hậu quả có thể sẽ rất thảm khốc.

Ngay khi Bùi Nguyên Minh đang băn khoăn, không biết nên bắt đầu như thế nào, thì cách đó không xa, truyền đến tiếng hô hoán.

Bùi Nguyên Minh bước ra khỏi phòng hơi kinh ngạc, liền nhìn thấy Trịnh Tuấn từ đâu chui ra.

“Bùi Nguyên Minh, có phải là Bùi Nguyên Minh không?”

” Cứu ta a! Nhanh lên cứu ta!”

Trịnh Tuấn lúc này đang lăn lộn leo trèo, vô cùng hoảng hốt và sợ hãi.

Và đằng sau hắn ta, là hàng chục vệ sĩ mặc bộ đồ đen, tất cả đều trông rất sát khí và hung hãn.

Xa hơn một chút phía sau, có một đôi nam nữ trung niên, nhìn thân phận liền rất cao quý, giờ phút này một mặt phẫn nộ cùng sinh khí.

Bọn họ còn đang ôm một bé gái trên tay, Bùi Nguyên Minh nhìn kỹ lại, thấy bé gái lúc này đã hoàn toàn đen mặt, hai hàm răng cũng nghiến chặt, trông giống như sắp chết.

Trịnh Tuấn lúc này đang lộn nhào, vọt thẳng vào phòng bên trong, còn thật nhanh khóa trái cửa phòng, chặn lại đám người bên ngoài

“Rầm rầm rầm ——”

Bên ngoài, tên nam tử mặc vest cao lớn, bắt đầu đạp cửa, mỗi một cước đều chấn động lòng người, cánh cửa dường như sắp sập bất cứ lúc nào.

Trịnh Tuấn lúc này lui về phía sau mấy bước, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ, mò ra điện thoại báo cảnh sát, nhưng lại phát hiện, điện thoại không có tín hiệu, điều này làm cho sắc mặt Trịnh Tuấn càng tái hơn.

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt không nói nên lời: “Cha, ngươi có chuyện gì sao?”

“Ta bị oan, ta không phải người xấu!”

“Ta vốn dĩ, đến bệnh viện để làm thủ tục xuất viện cho Tuyết Dương.”

“Nhưng ngay khi ta đi ngang qua hành lang, nhìn thấy một bé gái đang đi trên lan can, nghiêng ngả muốn té.”

“Ta vô thức muốn lao tới cứu, không ngờ con nhỏ lại tự rơi xuống đập vào bụi cỏ.”

“Tuy chỉ cao hai tầng, nhưng con nhỏ đã bị ngất đi.”

“Mặc dù là ở bệnh viện, gọi bác sĩ cấp cứu, nhưng là cấp cứu cả tiếng cũng vô dụng.”

“Cha mẹ con bé có vẻ là người giàu có. Nhìn thấy cảnh này, bọn hắn hoàn toàn không nghe lời giải thích của ta, còn mang theo người đuổi giết ta!”

“Nếu ta chạy không nhanh, hiện tại liền bị bọn hắn đánh chết!”

Trịnh Tuấn nói xong, gấp đến nổi sắp nhảy cửa sổ: “Bùi Nguyên Minh, ta biết ngươi rất tài giỏi nhất, ngươi cứu ta, mau cứu ta…”

“Ầm ầm ——”

Đúng lúc này, cửa phòng bị người một chân đá văng, ầm vang sụp đổ.

Sau đó hàng chục người đàn ông mặc vest xông vào, tất cả đều nhìn Trịnh Tuấn như sắp giết người.

Bọn hắn nhiều người trông coi tiểu thư như thế, kết quả lại bị một cái lão già thúi hại chết rồi, nếu như không chơi chết lão già thúi này, làm thế nào cho tiên sinh cùng phu nhân một câu trả lời?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK