Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 936

Đến cuối cùng, Lục Diệu Kỳ dứt khoát không ăn nữa, thay vào đó là gọi thêm một ly cafe ngồi nhấm nháp thưởng thức. “Cô ăn no rồi à?” Bùi Nguyên Minh tò mò hỏi.

Lục Diệu Kỳ đen mặt gật đầu.

Thấy vậy, Bùi Nguyên Minh cũng không khách khí, kéo các đồ còn lại về phía mình, tiếp tục công cuộc ăn uống. Đợi Bùi Nguyên Minh ăn uống no say, Lục Diêu Kỳ mới lạnh lùng nói: “Bùi Nguyễn Minh à, các cụ ngày xưa có câu, từ cách ăn uống có thể đánh giá được nhân phẩm.” “Tôi không cần biết các hành vi khác của anh ra sao, tôi chỉ biết bình thường anh chắc chắn là người tư lợi, không có chút liêm soi nào cả.” “Nếu tôi đoán không nhầm, phòng mà hai người đang ở là Tuyết Dương bỏ tiền ra thuê đúng không?”

Hiển nhiên, Lục Diêu Kỳ đã biết chuyện Trịnh Tuyết Dương đang sống ở Đế Cảnh Hoa Viên. Bùi Nguyên Minh gật đầu nói: “Đúng vậy, chi phí đồ dùng cũng là cô ấy trả.” “Anh! Loại đàn ông như anh rốt cuộc có biết hai từ xấu hổ viết thể nào không hả? Anh thấy anh có xứng với Tuyết Dương không?” Giờ phút này Lục Diêu Kỳ tức giận đến run cả người. “Vậy cô cho rằng phải thế nào mới xứng với Tuyết Dương?” Bùi Nguyên Minh hỏi.

Nghe câu hỏi của Bùi Nguyên Minh, Lục Diêu Kỳ hừ lạnh nói: “Ít nhất bản thân cũng phải có hơn ba trăm tỷ, không thì đừng bàn đến chuyện có tư cách hay không.”

Bùi Nguyên Minh thực sự cạn lời: “Lục Diệu Kỳ, tuy Tuyết Dương là bạn thân của cô nhưng chuyện tình cảm của chúng tôi cô không cần xen vào đâu.” “Hơn nữa, cô cứ khăng khăng nói phải có hơn ba trăm tỷ mới có thể xứng với Tuyết Dương.” “Nhưng mà cô biết chuyện lúc trước Thế Tử Minh đã cầu hôn

Tuyết Dương rồi đúng không?” “Với thân phận của Thế Tử Minh, cho dù không có tiền triệu nhưng vài nghìn tỷ chắc anh ta cũng có.” “Nhưng Tuyết Dương đã từ chối anh ta rồi. Điều này đủ chứng tỏ cô ấy là một cô gái tốt, vốn chẳng coi trọng những thứ này.” Bùi Nguyên Minh nói những lời này với vẻ mặt vô cùng đắc ý, “Cho nên tôi và cô ấy rất hợp nhau. anh cũng cảm thấy trên thế giới này chỉ có người ưu tú như anh mới xứng đôi với Trịnh Tuyết Dương. Lục Diệu Kỳ cười nhạt nói: “Bùi Nguyên Minh, anh thôi đi được rồi đấy! Lại còn cái gì mà anh rất hợp với cậu ấy?” “Không sai, Tuyết Dương đã từ chối Thế Tử Minh. Nhưng điều đó nói lên được cái gì? Nói rằng không có tiền là có thể xứng đôi với cậu ấy hay sao?” “Không, đơn giản chỉ nói lên được Tuyết Dương không phải là người ham của cải vật chất. Nhân phẩm cậu ấy tốt như vậy, anh càng không xứng.” “Hơn nữa, chuyện cậu ấy từ chối Thế Tử Minh còn có một nguyên nhân khác.”

Nói đến đây, ngay cả Lục Diệu Kỳ vốn luôn mạnh mẽ kiên quyết, giờ phút này cũng có vài phần ngượng ngùng e then. Bùi Nguyên Minh tò mò hỏi: “Nguyên nhân gì thế?”

Lục Diêu Kỳ nhìn ngó xung quanh, xác định không có ai bên cạnh nghe lén mới thấp giọng nói: “Bởi vì nam thần của tôi là tổng giáo đầu, mà Thế Tử Minh đẹp trai ngời ngời chính là tổng giáo đầu” “Lần này tôi về nước với mục đích muốn làm quen với Thế Tử Minh, xác định thân phận của anh ấy sau đó liền gả cho anh ấy.” “Tuyết Dương biết ý định này tôi, sao cậu ấy có thể cướp tình yêu của bạn được chứ?”

Nói tới đây, Lục Diệu Kỳ lại có chút đăm chiêu suy nghĩ, đánh giá Bùi Nguyên Minh hồi lâu bèn nói: “Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cậu ấy gả cho kẻ vô dụng như anh, chi bằng đồng ý lời cầu hôn của Thế Tử Minh cho xong.” “Nếu cô ấy đồng ý thì cô phải làm sao bây giờ?” Bùi Nguyên Minh bày ra vẻ mặt hết nói nổi. “Còn có thể làm gì chứ? Cùng lắm tôi đành phải làm kẻ thứ ba thôi.” “Dù sao Thế Tử Minh giỏi giang như vậy, có thêm mấy người phụ nữ ở bên ngoài cũng là chuyện bình thường mà.” “Hơn nữa tôi và Tuyết Dương cũng là bạn thân của nhau, cho dù cùng nhau gả cho Thế Tử Minh, bọn tôi cũng sẽ không cãi nhau đâu…”

Lục Diêu Kỳ nói như thế đây là chuyện đương nhiên.

Khóe mắt Bùi Nguyên Minh run rẩy, nửa ngày sau mới nói chuyện: “Suy nghĩ này của cô có phải quá tiến bộ không thế?”

Lục Diệu Kỳ cười lạnh nói: “Người đàn ông thành đạt, người nào không có tam thế tứ thiếp cơ chứ? Bản thân anh không được tích sự gì cho nên mới ghen tị với người khác khi thấy họ tốt hơn mình thôi.”

Bùi Nguyên Minh cứng họng không biết nói gì. Tư tưởng của nước ngoài này thật sự tiến bộ quá mức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK