Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chưong 1879:

Híp mắt nhìn Uông Linh Đan, Lý Minh Tuấn tiến lên một bước, vươn tay sờ mặt Uông Linh Đan: “Đừng phản kháng, được tôi mò mẫm như vậy một lát, ít nhất có giá trị mấy chục tỷ đấy”

Toàn thân Uông Linh Đan cứng đờ, căn bản không có biện pháp phản ứng.

Lúc này Bùi Nguyên Minh đột nhiên tiến lên một bước, tay phải nắm lấy cổ tay Lý Minh Tuấn, thản nhiên nói: “Vậy anh cũng đừng phản kháng, bị tôi bẻ như vậy, ít nhất có giá trị mấy trăm tỷ”

Một giây sau, chỉ nghe “rắc” một tiếng, cổ tay phải của Lý Minh Tuấn bị Bùi Nguyên Minh bẻ gãy.

“Á..”

Tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương lập tức truyền ra, Lý Minh Tuấn cao lớn anh tuấn đau tới mức trực tiếp ngã xuống đất, toàn thân giật giật.

Đám thuộc hạ của anh ta đã luống cuống tay chân muốn nâng anh ta dậy.

Đám người Kim Mặc Hàn và Hứa Thục Tâm đều trợn mắt há miệng nhìn cảnh này, cả đám đều vô cùng hoảng hốt, căn bản không biết nên phản ứng thế nào.

Bọn họ tính tới cảnh Lý Minh Tuấn vũ nhục Uông Linh Đan.

Tính đến Uông Linh Đan phản kháng bị Lý Minh Tuấn trừng trị một trận.

Nhưng trăm tính ngàn tính chưa tính tới, vậy mà cổ tay Lý Minh Tuấn trực tiếp bị người ta bẻ gấy.

Họ Bùi này quá độc ác, đây là không lưu lại đường sống mài Tuy Lý Minh Tuấn chỉ là một nhân vật nhỏ trong nhà họ Lý của tài phiệt Thượng Tinh mà thôi, nhưng vấn đề là, anh ta là đại diện ở thủ đô!

Nếu anh ta làm đại diện ở thủ đô, như vậy anh ta đại diện cho cả tài phiệt Thượng Tinh, đại diện cho ý của Lý Hân Nghiên!

Đắc tội Lý Minh Tuấn, làm Lý Minh Tuấn bị thương, còn lấy được quyền đại lý của tài phiệt Thượng Tình ở khu vực thủ đô nữa sao?

Nghĩ hay quá nhỉ?

“Khốn nạn!”

“Rốt cuộc mày là ai?”

Lý Minh Tuấn vùng vẫy đứng dậy, vươn tay chỉ Bùi Nguyên Minh, gương mặt vô cùng dữ tợn: “Vậy mà mày dám bẻ gấy tay tao?”

“Mày muốn chết sao?”

“Tao nói cho mày biết, chẳng những mày chết chắc!”

“Hơn nữa cả nhà mày cũng sẽ chết chắc!”

Rất rõ ràng, mãy ngày nay anh ta đều được người ta nịnh bợ ở thủ đô, đã sớm quên mình họ gì.

Loại chuyện bị người ta vả mặt trước bao người, đã bao lâu rôi anh ta không gặp?

Cho nên đại diện Lý xuôi nước xuôi gió ở thủ đô, đã vô cùng phẫn nộ.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, từ chối cho ý kiến mở miệng nói: “Đừng nói là tôi bẻ gãy một tay của anh, cho dù tôi bẽ gãy tay chân của anh, Lý Hân Nghiên cũng không dám ra mặt giúp anh!”

“Anh đại diện cho tài phiệt Thượng Tinh thì rất trâu, nhưng ở trước mặt tôi, tài phiệt Thượng Tỉnh là cái rắm gì!”

“Nếu thức thời thì bây giờ ký hợp đồng quyền đại lý, lại quỳ xuống xin lỗi tổng giám đốc Uông, tôi có thể suy xét tha cho anh”

“Nếu không nửa đời sau của anh trải qua trên xe lăn đi”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, đang nhắc nhở Lý Minh Tuấn, cũng đang nói cho Uông Linh Đan đừng lo lắng.

Lý Minh Tuấn hơi sửng sốt, anh ta không thể ngờ tới sẽ nghe thấy ba chữ Lý Hân Nghiên từ miệng Bùi Nguyên Minh.

Quan trọng nhất chính là lúc này thái độ của Bùi Nguyên Minh vô cùng cường thế, chuyện này đủ nói lên anh không sợ hãi.

Lúc Lý Minh Tuấn còn chưa mở miệng, Hứa Thục Tâm đã lộ vẻ mặt khó chịu, cô ta tiến lên một bước, chỉ vào Bùi Nguyên Minh mở miệng nói: “Tên nhóc thối, cậu biết nơi này là nơi nào.

không?”

“Đây là trên du thuyền dưới trướng tài phiệt Thượng Tinh!”

“Dựa theo công pháp quốc tế, nơi này thuộc quyền quản lý của Băng Quốc!”

“Ở địa bàn của Băng Quốc, làm bị thương nhân vật lớn của Băng Quốc!”

“Cậu có biết chỉ trong mấy phút cậu sẽ bị bắt tới thủ đô của Băng Quốc chịu thẩm vấn, sau đó ngồi tù mọt gông hay không!”

Đồng thời Hứa Thục Tâm còn căm tức nhìn Uông linh Đan, lạnh giọng nói: “Uông Linh Đan, tôi mặc kệ cô có quân bài chưa lật nào, nhưng vậy mà cô thả chó của cô ra cắn người bậy bạ, cô không cho một lời giải thích, cô nhất định phải chết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK