Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1618:

“Nguyên Minh, vào đi, ngồi bên cạnh chú, dì cháu cả ngày đều nghĩ tới chuyện đường ngang ngõ tắt, đừng để ý tới bà ấy!”

Triệu Quốc Thái dẫn Bùi Nguyên Minh tiến vào phòng VIP, coi như không thấy Lý Tú Quyên đang nổi trận lôi đình.

Lý Tú Quyên tức tới mức khóe mắt giật giật, ước gì có thể tiến lên tát Triệu Quốc Thái một cái, càng ước gì có thể bóp chết tên không biết xấu hổ như Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh vốn không có hứng thú với bữa cơm này lắm, bởi vì anh biết với tư thế mắt chó nhìn người thấp của Lý Tú Quyên, bữa cơm này sẽ ăn không ngon.

Nhưng Triệu Quốc Thái đối xử với anh rất tốt, anh không đành lòng khiến Triệu Quốc Thái thất vọng.

“Các vị, các vị, mọi người mau tới giới thiệu chút đi, vị này là con của cố nhân tôi, Bùi Nguyên Minh, bây giờ tới thủ đô dốc sức làm ăn, mong mọi người nể mặt tôi, chiếu cố thằng bé nhiều hơn!”

Đi vào phòng, vẻ mặt Triệu Quốc Thái nhiệt tình giới thiệu Bùi Nguyên Minh.

Ngày hôm qua ông ta gọi điện thoại, hôm nay Bùi Nguyên Minh lập tức tới thủ đô, cho nên Triệu Quốc Thái cảm thấy Bùi Nguyên Minh là tới tìm mình nương tựa theo bản năng.

Nhưng mà ông ta không cảm thấy phiền chán đối với chuyện này, trái lại cảm thấy có chút vui mừng.

Khách khứa ở đây đều có quan hệ hợp tác kinh doanh với Triệu Quốc Thái, tuy nghe được cuộc nói chuyện giữa hai vợ chồng, nhưng mà mọi người rất nể mặt Triệu Quốc Thái, cười chào hỏi với Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh cũng khách sáo bắt tay với một đám người, cho Triệu Quốc Thái mặt mũi.

Nếu không trong ngày thường đám người này ngay cả quỳ trước mặt anh đều không có tư cách, càng đừng nói là bắt tay.

“Ha ha ha…”

Nhìn thấy cảnh này, Lý Tú Quyên liên tục cười mia.

“Họ Triệu kia, cái gì mà tới thủ đô dốc sức làm ăn, ông đừng nói dễ nghe như vậy có được không?”

“Một tên nhóc nông thôn nghèo khó tới tìm ông nương tựa, nói trắng ra là coi trọng tiền và mạng lưới quan hệ của ông, muốn làm sâu mọt, tới chỗ ông ăn bám, vậy mà ông còn cảm thấy vui vẻ?”

“Rốt cuộc là ông ngốc, hay thích làm việc thiện?”

“Nếu như thích, ông đi quyên góp ba tỷ rưỡi còn có danh tiếng!”

“Giúp tên nhóc nghèo như vậy, nói không chừng sau này cậu ta vong ân phụ nghĩa, cắn ông một cái đấy!”

Lời nói của Lý Tú Quyên độc ác, căn bản không ngại ở đây có nhiều người như vậy, hoàn toàn không cho Bùi Nguyên Minh mặt mũi, cũng không nể mặt Triệu Quốc Thái.

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn cảnh này, không mở miệng.

Trái lại Triệu Quốc Thái nhíu mày, trên trán xuất hiện chút tức giận, chậm rãi nói: “Đủ rồi, bà đừng nói linh tinh nữa, nhà chúng ta và nhà Nguyên Minh là thế giao!”

“Nếu thằng bé tới tìm người làm chú như tôi nương tựa, tất nhiên là tôi phải dùng toàn lực ứng phó giúp thằng bé!”

“Chuyện này cứ quyết định như vậy, bà lại dám nói linh tỉnh, tôi tức giận thật đấy!”

“Hơn nữa sớm muộn gì Bùi Nguyên Minh cũng sẽ có tiền đồ, nói không chừng sau này chúng ta còn phải dựa vào Bùi Nguyên Minh!”

Rất rõ ràng, Triệu Quốc Thái thật sự đối xử với Bùi Nguyên Minh rất tốt, coi anh như người nhà mà đối đãi.

“Ồ, dựa vào cậu ta? Cậu ta đừng tới chỗ chúng ta ăn chờ chết, chúng ta đã cao hứng tới mức thắp nhang cầu nguyện rồi!”

Vẻ mặt Lý Tú Quyên khinh thường.

“Ông đừng cho răng tôi không biết, cậu ta ở Dương Thành chẳng những là ở rể, còn bị người ta đuổi ra khỏi nhà, quả thực là làm mất hết mặt mũi của đàn ông!”

“Người như cậu ta sẽ có tiền đồ sao? Ông Triệu, ông đừng chọc cười nữa được không?”

“Ông cho rằng mình đang xem phim à? Còn đợi tên bất tài vô dụng xoay người? Trở về thành vương giả sao?”

Sắc mặt Triệu Quốc Thái khó coi: “Câm miệng!”

Lúc này vẻ mặt đám khách đều nghiền ngẫm nhìn Bùi Nguyên Minh, một tên ở rể cũng mưu toan gia nhập giới bọn họ sao?

Đây là tới chọc cười đúng không?

“Két…”

Lúc bầu không khí vô cùng cứng ngắc, cửa phòng VIP được đẩy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK