Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1105

Nghe được lời của Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương có chút choáng váng.

Chẳng lẽ mình thật sự bị lừa rôi? Bùi Nguyên Minh là tự mình thoát ra ư?

Cẩn thận nghĩ lại thì, hình như thời gian không được khớp cho lắm, bởi vì Thanh Khánh nói là trong vòng hai mươi tư giờ sẽ có kết quả.

Thế nhưng Bùi Nguyên Minh mất tích chỉ tròn đúng một giờ đồng hô liên xuất hiện.

“Bùi Nguyên Minh, đến lúc nào rồi cậu còn ở đầy nói khoác!”

“Cậu biết người bắt cậu đi là ai sao? Chính là đám tội phạm ở biên giới Quy Nhơn trong truyền thuyết đó! Thủ đoạn của bọn chúng tàn nhẫn giết người không chớp mắt!”

“Nếu như không phải nhà họ Thanh vừa hay là chỉ huy cảnh sát Đà Nẵng, huy động lực lượng đi tìm cậu, gây áp lực cực lớn cho những tên tội phạm này, thì cậu nghĩ là cậu còn có thể sống sót mà đi ra ngoài sao!”

“Chỉ sợ hiện tại cậu đã là một cái xác!”

“Cậu không thấy trên đường đều là người của sở cảnh sát sao? Vì chuyện của cậu, an ninh toàn bộ Dương Thành đều được tăng cường!”

Trịnh Tuấn và Thanh Linh tự cho mình là biết rõ chân tướng, lúc này nổi giận đùng đùng.

Theo như bọn họ nghị, thì cái tật thích nói mạnh miệng của Bùi Nguyên Minh đã hết thuốc cứu chữa rôi.

Rõ ràng là Trịnh Tuyết Dương cố gắng làm mọi chuyện để cứu anh ra ngoài, vậy mà anh vẫn còn dám nói là dựa vào bản lĩnh của chính mình giải quyết.

Lúc này Trịnh Tuyết Dương mới mở miệng nói: “Ba, mẹ, chân tướng như thể nào căn bản không quan trọng nữa, hiện tại chuyện quan trọng nhất là cả nhà chúng ta đều an toàn không sao cả.

Nghe được Trịnh Tuyết Dương nói như vậy, Bùi Nguyên Minh cũng không tiện nói thêm gì nữa.

Cũng không thể nói với Trịnh Tuyết Dương rằng, đám người gọi là tội phạm kia đều bị anh tay không giải quyết được?

Chuyện như vậy, thực sự rất giống như chuyện cổ tích.

Người bình thường tuyệt đối sẽ không tin, có người có thể một thân một mình đối đầu với mười mấy tên tội phạm.

Phim truyền hình cũng không quay ảo như thế.

Mà phía bên Thanh Khánh, không thể không nói kỹ xảo diễn xuất của ông ta quá siêu.

Ít nhất là từ bên ngoài nhìn vào Bùi Nguyên Minh có thể bình an trở về, là bởi vì mệnh lệnh của ông ta.

Nói trẳng ra là, tất cả chuyện này quá mức trùng hợp.

“Bùi Nguyên Minh, Tuyết Dương vì cậu cố gắng nhiều như vậy, cậu không thể vì nó mà ngẫm nghĩ lại một chút sao? Còn dám nói ra những lời này!”

“Vốn dĩ cổ phần công ty Bạch Vân của Tuyết Dương có giá trị ít nhất là hai tỷ!”

Trịnh Tuấn thở dài một tiếng, lúc này nói cái gì cũng không có tác dụng nữa rồi.

Cổ phần cũng đã chuyển nhượng cho người ta rồi, chẳng lẽ bây giờ lại đi cầu xin nhà họ Thanh nói là không cho nữa à?

Đây là chuyện không thể nào.

Bùi Nguyên Minh nhìn Trịnh Tuyết Dương, trong lòng tràn đầy cảm động.

Không phải là bảy trăm triệu VNĐ, mà là bảy nghìn tỷ VNĐ đó!

Đúng trước một số tiền lớn như vậy, cô vẫn lựa chọn cứu mình.

Vừa nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh trầm giọng nói: “Ba, mẹ, còn có Tuyết Dương, các người không cần lo lắng.”

“Cũng chỉ là một cái công ty Bạch Vân nhỏ nhoi mà thôi, giá trị cũng không cao mấy, cũng chỉ có bảy nghìn tỷ thôi mà”

“Nếu nhà họ Thanh đã muốn có được như vậy, thì cứ cho bọn họ đi!”

“Lần này con sẽ trợ giúp Tuyết Dương tạo dựng một tập đoàn xưa nay chưa từng có, đảm bảo em ấy sẽ trở thành nữ tỷ phú giàu nhất Đại Hạ à không giàu nhất thế giới!”

Lúc này, Bùi Nguyên Minh thật sự đang nghĩ và chuẩn bị làm như vậy.

Sau khi thực hiện xong nghỉ thức đổi quân, anh chuẩn bị đi Cảng Thành một chuyến.

Nhưng trước khi đi, khẳng định sẽ tiến hành tổng vệ sinh thị trường kinh doanh Đà Nẵng một lượt.

Đến lúc đó, những tài nguyên do anh quản lý mà bị trống trên thị trường, anh sẽ giao cho Trịnh Tuyết Dương quản lý.

Anh tin rằng trong thời gian ngắn, Trịnh Tuyết Dương tuyệt đối có thể tạo ra một tập đoàn trăm tỷ, thậm chí là tập đoàn nghìn tỷ.

Dù sao thực lực của Trịnh Tuyết Dương, Bùi Nguyên Minh là người biết rõ nhất.

Chỉ là cô đang cần một cơ hội để phát huy mà thôi.

Còn về phần công ty Bạch Vân, một chút cổ phần ấy Bùi Nguyên Minh còn không thèm để vào trong mắt nữa là.

Nếu anh muốn, thì trực tiếp để tập đoàn Thiên Nhật ra tay, ước chừng chỉ trong vài phút liền có thể đè bẹp công ty Bạch Vân biến thành một cái vỏ không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK