Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1758:

Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc lạnh lùng, nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới vài lân, sau đó lạnh lùng nói: “Hoang đường!”

“Cậu đã không phải là bác sĩ Đông y, cũng không phải Tây y, thậm chí tôi xem dáng vẻ của cậu còn chẳng hiểu chút kiến thức về y học nào!”

“Người như cậu, thế mà còn dám đứng ở chỗ của tôi nói rõ ràng mạch lạc như thế?”

“Tôi cho cậu biết!”

“Cho dù cậu nói là sự thật, thế nhưng ở thủ đô có vô số bác sĩ giỏi, muốn chữa khỏi vấn đề của tôi chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, việc này không cần cậu phải để ý!”

Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, nói: “Mặc dù từ xưa đến nay, đều có cách nói y võ tương thông”

“Nhưng võ cổ truyền và y học cổ truyên của Đại Hạ chúng ta là một hệ thống hoàn toàn khác biệt với y học hiện đại”

“Cô bởi vì tu luyện võ cổ thất bại, thế mà lại muốn dùng y học hiện đại để chữa khỏi?”

“Cô nằm mơ giữa ban ngày hả!”

“Không tin cô cứ chờ xem, không khí lạnh sẽ tới ngay lập tức, rất nhanh, cô sẽ biến thành một người thực vật”

“Đấn lúc đó, tôi và Linh Đan sẽ đến nhà thăm viếng cô!”

Khóe mắt của Kim Tuyết Ngọc run rẩy, rõ ràng có mấy phần sợ hãi, nhưng mà cuối cùng cô ta vẫn duy trì mạnh mẽ, vẻ mặt lạnh lão nói: “Họ Bùi kia, cậu cảm thấy tôi sẽ tin kẻ lừa đảo như cậu sao?”

“Tôi chỉ tin tưởng vào khoa học hiện đại!”

“Hơn nữa, hôm nay tôi không có hứng thú với chuyện này, điều tôi muốn nói với cậu là chuyện của Linh Đan!”

“Tôi mặc kệ ở giữa cậu và Linh Đan là thật sự hay là giả vờ, nhưng cậu chưa từng được tiếp xúc với vòng thượng lưu của chúng tôi đâu!”

“Cậu căn bản không cách nào hiểu được, mấy chữ nhà họ Uông này rốt cuộc có sức mạnh như thế nào!”

“Sức mạnh này có thể đập nát cậu dễ như trở bàn tay! Đè chết cậu!”

“Cho nên người trẻ tuổi à, tôi khuyên cậu một câu cuối cùng!”

“Đừng có mà tham gia vào!”

“Bởi vì, hậu quả kia là thứ mà cậu không cách nào gánh chịu nổi đâu! Cậu và người nhà của cậu đều sẽ gặp tai hoạ ngập đầu!”

“Mà tới lúc đó, cậu có hối hận cũng vô dụng!”

Vẻ mặt của Kim Tuyết Ngọc vô cùng lạnh lùng, cứ như cô ta chỉ cân dùng một ánh mắt, một động tác, là sẽ có thể nghiền nát, đè chết Bùi Nguyên Minh dễ như trở bàn tay vậy.

“Cô đang uy hiếp tôi?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, từ chối cho ý kiến nhìn Kim Tuyết Ngọc.

“Cậu có thể cho rằng như vậy”

“Đúng là tôi đang uy hiếp cậu!”

Mặc dù vẻ mặt lạnh lùng của Bùi Nguyên Minh làm cho Kim Tuyết Ngọc đã nhận ra một sự lạnh lão.

Thế nhưng cô ta luôn luôn là người bề trên, làm sao có thể để dân lang thang nhỏ bé như Bùi Nguyên Minh vào mắt?

Một tên nghèo nàn không biết xuất hiện từ nơi nào, có tư cách gì khiêu chiến với Kim Tuyết Ngọc cô chứ?

“Thật sao?”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười, ôm chặt lấy Uông Linh Đan nghiêng người hôn một cái, chỉ là khi cách một đoạn nhỏ đã dừng động tác lại.

Thế nhưng ở trong mắt người ngoài, anh giống như đã hôn Uông Linh Đan một cái thật vậy.

Đây là cải trắng tốt bị lợn rừng gặm rồi?

Làm xong động tác này, Bùi Nguyên Minh mới lạnh nhạt nhìn Kim Tuyết Ngọc: “Chẳng những tôi không cút, mà còn hôn bạn gái tôi một cái ở ngay trước mặt cô nữa cơ.”

“Cô có thể làm gì được tôi?”

“Hơn nữa tôi cho cô biết, ngày mai chúng tôi sẽ đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, đến lúc đó cô có thể làm gì được tôi?”

“Khốn nạn!”

Cuối cùng Kim Tuyết Ngọc đã không kiềm chế được nữa, cô ta lao lên, muốn tát một cái lên trên mặt Bùi Nguyên Minh.

“Chát!”

Lần này Bùi Nguyên Minh không hề có ý nương tay, mà là vung tay ra trước cô ta.

Một tiếng vang trầm thấp, Kim Tuyết Ngọc kêu lên một tiếng đau đớn, liên tiếp lui về phía sau, đồng thời cơ thể cũng phải chấn động.

Đợi đến khi cô ta đứng vững, bên trên má phải xuất hiện một dấu tay màu đỏ…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK