Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2768

Trong tòa nhà văn phòng của Bùi Cửu Thiên ở cảng Victoria, Bùi Cửu Thiên vừa mới ngồi xuống được một lúc, đột nhiên điện thoại của anh ta lại rung lên một cách kịch liệt.

Một lúc sau khi trả lời điện thoại, sắc mặt anh ta lại thay đổi liên tục, và cuối cùng trở nên vô cùng khó coi.

“Sao thế? Chẳng lẽ hạ thủ với Đường Lân Nhã cũng có thể thất bại sao?” Bùi Lệ Thu hơi nhíu mày, ngồi ở một bên nói.

Sắc mặt Bùi Cửu Thiên ảm đạm, khẽ gật đầu nói: “Không chỉ thất bại mà sát thủ của Hạnh Hoa Lâu còn bị người của Đường Lan Nhã bắt sống”

“Nhưng mà nghe nói sát thủ đó bây giờ vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê, vẫn còn chưa thẩm tra được gì.”

“Nhưng Đường Lân Nhã đã gọi cho môn chủ và yêu cầu ông ta gửi một nhóm cao thủ giỏi thẩm vấn về.”

“Tôi nghĩ, nếu không có chuyện gì xảy ra, chỉ cần bọn họ có đủ thời gian, nhất định có thể tìm ra chúng ta”

“Tuy rằng không có chứng cứ, nhưng cũng là chuyện rất phiền phức. “Chuyện này một khi có lời đồn, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến vị trí sắp tới của tôi” Nói xong, Bùi Cửu Thiên không khói xoa xoa lông mày, cậu ta không ngờ được mọi chuyện lại phiền phức như vậy.

Giết Bùi Nguyên Minh không thành, giờ đến giết Đường Lân Nhã cũng thất bại.

Lúc này, anh ta đang chất vấn lại sức mạnh và năng lực của mình.

Nghe được những lời này, Bùi Lệ Thu cũng là chấn động, một lát sau mới lạnh lùng nói: “Cửu Thiên, bất luận thế nào, sát thủ này cũng phải chết”

“Cho dù không chết cũng phải rơi vào tay chúng ta.”

“Nếu không, nhất định sẽ gặp rắc rối rất lớn!”

“Tôi hiểu rồi” Bùi Cửu Thiên hít sâu một hơi rồi đứng dậy, hai tay chắp sau lưng đi đi lại lại trong sảnh, một lúc lâu sau, anh ta mở két sắt và lấy ra một chiếc điện thoại di động đã được cài mật mã.

Ngay sau khi Bùi Cửu Thiên nhập mật khẩu, xác minh dấu vân tay và con người, điện thoại không lâu sau đã được kết nối.

Một giọng nói hơi nghiêm nghị vang lên trong điện thoại: “Có chuyện gì vậy?”.

Bùi Cửu Thiên lạnh lùng nói: “Vừa nhận được tin sát thủ của Hạnh Hoa Lâu ám sát Đường phu nhân của Cảng Đô đã thất bại!”

“Vì để tra chứng cứ Hạnh Hoa Lâu có âm mưu gì khác không, tôi muốn anh đi bắt tên sát thủ đó về.”

“Tôi không hi vọng chuyện này biến thành mở nước bẩn của kẻ tâm cơ muốn hất lên người tôi!”

Sau khi giọng nói bên kia điện thoại im lặng trong giây lát, cuối cùng nhàn nhạt nói: “Bùi Cửu Thiên, anh hãy nhớ, đây là lần cuối cùng anh dùng thân phận thiếu chủ Bùi môn căn dặn tôi hành sự”

“Tôi sẽ làm hết sức mình.”

“Nhưng sau chuyện này, trừ khi anh thật sự trở thành môn chủ Bùi môn ở Cảng Đô. Bằng không, tôi và anh sẽ không có bất cứ liên quan gì.

Trên mặt Bùi Cửu Thiên hiện lên một tia lạnh lùng, nhưng trong lời nói vẫn là có chút ý cười, nói: “Cửu Phong, cậu yên tâm đi”.

“Làm anh cả như tôi, sẽ không hại cậu đâu.”

Hoàng hôn sớm đến, bầu trời âm u bắt đầu đổ mưa, khiến cho thời tiết vốn đã phiền muộn càng thêm lạnh giá.

Cơn gió thu se lạnh cũng tượng trưng cho mùa đông sắp đến.

Lúc này, một hàng xe Toyota màu rằn ri ầm ầm kéo đến trước cổng biệt thự hoa viên ở Bùi môn, tổng cộng gần hai chục chiếc.

Đúng lúc này, cửa của hai mươi chiếc Toyota prado này đồng thời bị đạp tung, sau đó một nhóm người đàn ông cầm súng từ bên trong nhảy xuống.

Một trong những át chủ bài mạnh nhất của Bùi môn ở Cảng Đổ, Bùi Vệ!

Khi nhìn thấy những người này, đám vệ sĩ Bùi môn Cảng Đồ phụ trách canh gác biệt thự sân vườn liếc mắt nhìn nhau, đều từ bỏ ý định ngăn cản.

Bởi vì vị trí của Bùi Vệ trong Bùi môn ở Cảng Đổ quá đặc biệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK