Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1629:

Mà nhìn thấy Sở Tuấn Hiên, Bùi Nguyên Minh cũng hiểu rõ vì sao lúc trước Ngụy Hải Nam kết liên minh với anh ta.

Bởi vì Sở Tuấn Hiên nhìn kiểu gì cũng là một tên ăn chơi trác táng, người như vậy nâng đỡ lên nắm quyền, tuyệt đối dễ nắm trong tay.

Thậm chí sau này Ngụy Hải Nam có thể thông qua Sở Tuấn Hiên khống chế tập đoàn Khai Sơn, thậm chí cả nhà họ Sở.

Không thể không thừa nhận, mưu đồ của Ngụy Hải Nam không tệ, đáng tiếc chọc vào.

người không nên chọc, bây giờ bị mất mạng.

“Vũ Hoàng à, bảo cậu đi bắt một tên phế vật, cậu lãng phí nhiều thời gian như vậy à?”

Sở Tuấn Hiên tiến lên trước, tát mạnh người đàn ông mặc âu phục hung hãn lúc trước: “Cậu có biết nhà họ Sở chúng ta không làm được việc, thì phải dùng gia pháp hầu hạ hay không?”

“Quần ông đây đã cởi một nửa, cậu còn ở đây lãng phí thời gian?”

“Cậu đùa nhau à?”

Vũ Hoàng sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, lúc này cúi đầu nói: “Anh Sở, là lỗi của em, đều là lỗi của em, khiến anh mất hứng!”

“Nhưng mà chuyện này không thể trách em được, chủ yếu là mấy tên từ nơi khác tới cho rằng mình là mãnh long quá giang, muốn anh hùng cứu mỹ nhân, chẳng những muốn chúng em giao Tần Ý Hàm, còn đòi bồi thường ba mươi lăm tỷ!”

“Hả? Dạo này còn có nhiều nhân vật trâu bò như thế sao?”

“Nếu tôi nhớ không nhầm, không phải người trâu bò đều bị Long Môn chúng ta giẫm dưới chân rồi à?”

Vẻ mặt Sở Tuấn Hiên hung hãn ương ngạnh, sau đó anh ta híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, cười mỉa nói: “Tên nhóc, mày ngăn cản người của tao?

Muốn tiền của tao? Mày là cái thá gì chứ?”

“Các người thật sự cho rằng, ở bên ngoài có chút tiền, thì tới thủ đô bọn tao đều có thể hung hãn sao?”

“Còn muốn anh hùng cứu mỹ nhân? Biết mình có mấy cân mấy lượng không?”

“Tao nói cho chúng mày biết, đám phế vật như chúng mày, một năm ông đây không giẫm chết một nghìn, thì cũng giẫm chết tám trăm!”

“Tao lại nói cho mày biết, thủ đô đều là địa bàn của tao, do tao định đoạt!”

“Cho dù ông trời đến đây cũng không có tác dụng!”

“Mày là cái thá gì chứ?”

Lúc này Sở Tuấn Hiên cầm xì gà sắp chọc trúng mặt Bùi Nguyên Minh.

Trong đôi mắt anh ta đều là khinh thường, rõ ràng là nhận định đám Bùi Nguyên Minh là mãnh long qua sông cũng không có bản lĩnh gì.

Mà đám nam nữ ăn mặc xa hoa nhìn nhau, đều lộ ra biểu cảm xem náo nhiệt, bọn họ đều cảm thấy đám Bùi Nguyên Minh đang muốn chết.

Hiện giờ Sở Tuấn Hiên là nhân vật nào?

Chẳng những sắp trở thành gia chủ của nhà họ Sở, còn sắp quản lý tập đoàn Khai Sơn, trở thành phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đôi Người như vậy, không phải một người ở bên ngoài có thể trêu chọ!

c Đám bạn gái lại càng dùng lỗ mũi nhìn người, cảm thấy Bùi Nguyên Minh lúc này còn đang ngồi trên ghế sô pha đã bị dọa mất mật.

“Tôi cho mấy người một cơ hội cuối cùng, để Tần Ý Hàm và tiền ở lại!”

“Quỳ xuống dập đầu ba cái thì có thể cút đi tồi?

“Nếu không e rằng tối nay các người đều không đi được”

Giọng nói của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, đặt chén trà sang bên cạnh.

“Vèo..”

Đám bạn gái đều mỉm cười, vẻ mặt cả đám châm chọc nhìn Bùi Nguyên Minh.

Từng gặp nhiều người thích làm ra vẻ, nhưng chưa từng thấy người nào dám lấy mạng ra làm ra vẻ.

Đám người từ ngoài tới, vậy mà dám đối đầu với Sở Tuấn Hiên?

Đây là không biết chữ chết viết như thế nào!

Sở Tuấn Hiên vui vẻ, anh ta dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Uy hiếp tao sao? Tên nhóc! Mày dám uy hiếp tao?”

“Mày có biết ông đây là ai không?”

Anh ta trực tiếp ngồi đối diện, bắt chéo hai chân, chỉ Bùi Nguyên Minh nói: “Tới đây, để tao nhìn xem mày khiến tao chết thế nào! Khiến tao không đi được thế nào!”

Một đám đồng bạn nghe thấy thế cười ha ha, bọn họ rất thích giãm lên loại người không biết sống chết như vậy.

Bùi Nguyên Minh không hề nhúc nhích, mà liếc mắt nhìn Ngô Kim Hổ một cái, thản nhiên nói: “Muốn chết”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK