Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1573:

Về tới vườn hoa Hoàng Gia, Trịnh Tuyết Dương đã sớm đi ngủ.

Bùi Nguyên Minh không quấy nhiễu cô, mà một mình đi tới phòng làm việc, lấy một chiếc di động cũ ra.

Im lặng một lát, Bùi Nguyên Minh mới ấn một dãy số: “Là tôi”

Bên kia điện thoại im lặng một lát, mới có giọng nói êm ái vang lên: “Tổng giáo đầu gọi điện thoại tới, là có chuyện gì.”

“Muốn cô bảo vệ một người” Bùi Nguyên Minh nói.

“Tôi là sát thủ, không phải vệ sĩ” Giọng nói ở bên kia điện thoại có chút lạnh lẽo.

“Vậy thì đổi cách nói, đi theo bên cạnh một người, giết tất cả những sát thủ dám tới gần bà ấy, không để bà ấy chết”

Đối diện im lặng rất lâu, mới thản nhiên nói: “Thời gian, địa điểm, giá”

“Thời gian địa điểm không thể xác định, nhưng làm xong chuyện này giúp tôi, cô sẽ không nợ ân tình của tôi nữa”

“Được!”

Đối phương lạnh nhạt mở miệng, sau đó cúp điện thoại.

Bùi Nguyên Minh im lặng một lát, mở máy tính ra, viết tài liệu và tình hình của mẹ Hạ, cùng với thế cục nhà họ Trầm đối mặt gửi đi.

Thủ đoạn tốt nhất đối phó sát thủ, chính là sát thủ.

Có Nam Cung Ngọc ra tay, như vậy bắt đầu từ ngày mai, mẹ Hạ sẽ an toàn.

Chiều ngày hôm sau, Bùi Nguyên Minh xử lý xong chuyện tập đoàn Thiện Nhân, lập tức đi tới khách sạn Wilson, chỗ mẹ Hạ dừng chân.

Hôm nay mẹ Hạ mặc trang phục bình thường, để mặt mộc không trang điểm, khi không trang điểm bà ta bớt đi chút sắc bén, nhưng có hương vị của phụ nữ hơn.

Chỉ là khí thế cao cao tại thượng của bà ta không giảm chút nào.

“Mọi chuyện cháu đã giải quyết xong rồi”

Bùi Nguyên Minh dựa vào ghế sô pha, giọng điệu lạnh nhạt.

“Từ giờ trở đi, Nam Cung Ngọc đứng thứ ba trên bảng sát thủ sẽ phụ trách bảo vệ sự an toàn của dì”

“Dì chỉ cần chống đỡ tới ngày mười lăm tháng sau, cháu sẽ đến thủ đô, giúp đỡ đối phó Vân Ngọc Hạ”

Bùi Nguyên Minh lại bổ sung một câu: “Đương nhiên có lẽ cháu không có cơ hội ra tay, có Nam Cung Ngọc ở đây, tám mươi phần trăm Vân Ngọc Hạ không sống qua ngày mười lăm tháng sau”

“Bảo Nam Cung Ngọc đứng thứ ba bảng sát thủ bảo vệ tôi?”

Mẹ Hạ nhìn Bùi Nguyên Minh, trên gương mặt tràn ngập không tin và nghi ngờ: “Bùi Nguyên Minh, cậu có thể nói ra tên một sát thủ trên bảng sát thủ, tôi thừa nhận cậu có chút bản lĩnh!”

“Nhưng cậu có thể khiến một sát thủ đứng hạng ba tới phụ trách bảo vệ tôi chu toàn sao?”

“Cậu đang nói chuyện cười à?”

Tuy Bùi Nguyên Minh có thể nói chuyện về giới sát thủ, đủ nói lên anh không phải là kẻ ngu ngốc hoàn toàn không biết gì.

Nhưng mẹ Hạ vẫn không tin, anh có thể khiến người của giới sát thủ bảo vệ mình.

Sát thủ luôn chỉ biết giết người, còn có thể làm vệ sĩ từ khi nào?

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nếu dì không tin, như vậy chúng ta có thể thử xem”

“Vậy thì thử xem đi!”

Mẹ Hạ vung tay lên, lạnh lùng nói: “Hạc Vũ, mang đồ lên!”

Rất nhanh, chỉ thấy Hạc Vũ bưng một ly rượu uống dở tới, bên trong ly rượu này có mùi thơm truyền ra, khiến người ta chỉ ngửi mùi thơm, ngón trỏ đã cử động.

“Đây là rượu độc giết chết một chỉ thứ của nhà họ Trầm chúng tôi.. “

Mẹ Hạ lạnh lùng nói.

“Cậu nói vị sát thủ kia của cậu lợi hại như vậy, còn được cậu mời tới bảo vệ tôi, như vậy cậu bảo cô ta ra đây, phối chế thuốc giải, tôi sẽ tin cậu”

Sau khi nói xong những lời này, vẻ mặt mẹ Hạ châm chọc, rõ ràng là bà ta không tin Bùi Nguyên Minh thật sự có thể mời Nam Cung Ngọc đến.

“Hay là cậu trực tiếp uống rượu độc này vào, lại bảo Nam Cung Ngọc ra cứu cậu.”

“Đây là một biện pháp hay!”

Bỗng nhiên Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, trực tiếp cầm lấy ly rượu uống dở kia, thân thể anh cử động, nắm lấy yết hầu mẹ Hạ, trực tiếp rót ly rượu kia xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK