Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1993:

Nghe Triệu Quốc Thái hỏi ra câu hỏi mà tất cả mọi người đều muốn biết, Lý Tú Quyên và Triệu Thanh Hạm đều nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.

Mà Miwa Fujiwara và đám phụ nữ nổi trên mạng cũng hít sâu một hơi, vẻ mặt chờ mong.

Ngay cả Biên Bất Phụ đều không có biện pháp che giấu tò mò, vẻ mặt hơi phức tạp, muốn nhìn ra chút manh mối từ người Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh cười, dựa vào ghế sô pha, bình thản nói: “Lúc ông Lâm đưa biệt thự này cho cháu, cháu thật sự không có hứng thú.”

“Nhưng sau đó suy nghĩ tới cháu mới tới thủ đô, không có chỗ dừng chân, mới cố nhận lấy”

“Vì vậy mà ngay cả sang tên còn chưa làm xong.”

Nghe Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, tất cả mọi người thiếu chút nữa hộc máu.

Nếu nói lúc trước mọi người cảm thấy Bùi Nguyên Minh đang làm ra vẻ, như vậy lúc này mọi người cảm thấy, những lời mà Bùi Nguyên Minh nói đều là sự thật.

Quan trọng nhất chính là, từ giọng điệu của Bùi Nguyên Minh, hình như anh còn có chút không để ý tới biệt thự số một.

Có chút ghét bỏ như vậy, thậm chí vừa mới tiến vào đã bảo người ta sửa sang lại.

Chuyện này nói lên Bùi Nguyên Minh chẳng những kiến thức rộng rãi, còn có không ít tiền!

Đổi lại là những người khác, sao nỡ trang trí biệt thự như vậy? Không sợ đập ra trang trí lại thì không đáng tiên sao?

Bùi Nguyên Minh như vậy, căn bản là một người không coi trọng tiền bạc.

Nghĩ thông suốt điểm này, mọi người lại có kích thích hộc máu.

“Bùi Nguyên Minh, rất xin lỗi, là chú hiểu lâm cháu rồi”

Triệu Quốc Thái thở dài một hơi, vẻ mặt xấu hổ.

“Xem ra chú mới là người tự cho là đúng nhất!”

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Chú Quốc Thái, cháu biết chú chỉ muốn tốt cho cháu thôi.”

“Cho nên không trách chú, là cháu không nói rõ ràng.”

Triệu Quốc Thái thở dài nói: “Không, là vận mệnh của chú quá thấp, giống như dì cháu, dùng mắt sắc nhìn người”

“Chú, đừng nói nữa, nào, để cháu dẫn chú đi tham quan biệt thự, bên trong có không ít đồ cổ, nghe nói là đồ trân quý của ông Lâm”

“Cháu chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ bảo người ta đưa về, chú nhân lúc bây giờ nhìn xem, sau này sẽ không còn cơ hội”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên đổi đề tài, dẫn theo mọi người đi tham quan.

Trong biệt thự đa số phòng đều đã bắt đầu sửa chữa, nhưng mấy gian phòng để đồ cổ và sách tạm thời chưa động.

Tuy vách tường đều dùng rèm vải trang trí, nhưng từ một số khe hở có thể nhìn thấy được, một số trang trí xa xỉ trên mặt tường, các loại như đá cẩm thạch mặt trời gì đó, đều bị Bùi Nguyên Minh gọi người tới đập.

Đập đi như vậy, không đơn giản chỉ là đập đá cẩm thạch, là đập đống bạc đẩy!

Đợi đi thăm phòng để đồ cổ xong, đám Lý Tú Quyên mặt đỏ tai hồng, cuối cùng chạy mất dép.

Không có biện pháp, bên trong này tùy tiện giá một đồ cổ, cũng cao hơn giá biệt thự số mười một Có gì phải nhìn nữa?

Đưa mặt cho Bùi Nguyên Minh vả sao?

“Bùi Nguyên Minh, cháu ghê gớm thật!”

Đi ra cửa biệt thự, vẻ mặt Triệu Quốc Thái cảm khái: “Thật sự là chú xem thường cháu rồi!”

“Đúng rồi, chú thấy biệt thự này đang sửa sang thật, tối nay cũng không có chỗ ở”

“Nếu cháu không chê biệt thự số mười một nhà chú nghèo nàn, thì qua đó ở một đêm đi.”

“Bọn chú có chuẩn bị phòng cho khách, cháu trăm ngàn lân đừng ghét bỏ”

Bây giờ Triệu Quốc Thái mở miệng như vậy, Lý Tú Quyên và Triệu Thanh Hạm đều khó mà mở miệng từ chối, hơn nữa vẻ mặt phức tạp, thậm chí là có chút chờ mong nhìn Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh nghĩ một lát, cũng không từ chối ý tốt của Triệu Quốc Thái, mà bảo một nữ đệ tử của Long Môn giúp mình lấy quần áo và đồ rửa mặt, đi theo đám Triệu Quốc Thái cùng trở về biệt thự số mười một.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK