Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1317

Chân Ngọc Thụ lại suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: “Cậu Bảo Tuấn, nếu muốn chơi, chúng ta có nên chơi lớn hơn chút nữa không?”

“Thư ký của Thế tử Minh tập đoàn Thiện Nhân là Hạ Vân. Cô ấy cũng là một người đẹp tuyệt trần. Không thua kém Trịnh Tuyết Dương bao nhiêu “Nếu như cũng thưởng thức cả cô ấy, thì chính là khoái hoạt không tả nổi!”

“Hạ Vân?”

Thanh Bảo Tuấn nói người lấy ra một xấp tài liệu. Sau một hồi lật qua lật lại xem xét cuối cùng cũng tìm được hình của Hạ Vân, rồi sau đó ánh mắt của cậu ta càng nóng lên.

“Được! Rất tốt!”

“Hạ Vân của tập đoàn Thiện Nhân. Trịnh Tuyết Dương tập đoàn Đế Hào, còn có Nạp Nhã Lan của chúng ta đây!”

“Ba món ăn thơm ngon mĩ vị thế này, tôi muốn để dành đến đêm khuya mới cùng thưởng thức luôn một lần!”

“Tôi cho anh hai giờ. Anh chịu trách nhiệm đưa hai người đó tới cho tôi!”

Chân Ngọc Thụ cố ý lộ ra biểu tình khổ sở, nói: “Cậu Bảo Tuấn, tôi với cậu không giống nhau.

Bên người cậu có hẳn một đám cao thủ. Còn bên tôi chẳng có ai dùng được hết. Đoán chừng không có cách nào đưa được người đến đâu!”

“Dù sao tôi cũng là người yếu thế trong tay Bùi Nguyên Minh, lân cả ở trong tay Thế tử Minh mài”

“Thứ phế vật! Nhà họ Chân ở thủ đô các người là một trong Thập đại gia tộc cơ mà? Ngay cả chút chuyện nhỏ nhoi thế này cũng không làm được à?”

Thanh Bảo Tuấn thân sắc lạnh lùng.

Một lát sau anh ta vung tay lên, nói: “Nói Vô Nhai cùng đi với anh. Nhất định phải trong vòng hai giờ, đưa người đến đây cho tôi “Người đâu, đưa cô Nạp Nhã Lan về phòng nghỉ ngơi, không được để cho cô ấy chạy! Tối nay, tôi sẽ khiến cho ba người các cô ai cũng phải cam tâm tình nguyện hầu hạ tôi!”

Thanh Bảo Tuấn ha ha cười to.

Sau khi rời khỏi nước Mỹ, cậu ta bắt đầu buông thả thiên tính cậu ấm nhà giàu ăn chơi của mình.

Lâm Đường Hải nhìn một màn này không nói gì.

Dưới con mắt của anh ta, chơi mấy người phụ nữ cũng không phải là chuyện gì lớn. Nhất là lần này bọn họ vốn nhắm vào Thế tử Minh cùng Bùi Nguyên Minh mà tới.

Chơi phụ nữ của họ, không phải chuyện đương nhiên sao?

Đại viện số một bền cạnh vườn hoa Hoàng Gia. Đây là tiểu khu đất tiền thứ hai ở Dương Thành, cũng là chỗ ở của Hạ Vân.

Hạ Vân mới vừa đi tập thể dục về, tăm rửa sạch sẽ, vừa xem tin tức, vừa nhớ tớ chuyện của tập đoàn Thiện Nhân.

Vừa lúc đó, cửa sổ của phòng cô ấy hơi động một cái, phát ra tiếng cót két.

“Lại có mèo lạc vào sao?”

Hạ Vân ở tâng thấp. Ngày thường có lúc sẽ có mèo hoang lạc vào trong nhà từ cửa sổ, cho nên cô ấy cũng không để ý nhiều Nhưng là vừa lúc đó, một bóng người leo tường mà vào. Người nọ mặc áo màu trăng.

“Anh là ai?”

Hạ Vân kịp phản ứng, có chút sợ hãi nhìn chảm chằm người này.

Mặc dù cũng có tập võ, nhưng cô ấy liếc mắt một cái liền nhìn ra, người trước mắt này không phải chỉ có mỗi động tác đẹp thôi, mà người này là cao thủ chân chính.

Vô Nhai không mở miệng, mà là đi tới vị trí cửa mở cửa ra.

Rất nhanh, chỉ thấy Chân Ngọc Thụ cười mỉm chỉ đi vào “Chào cô Hạ Vân, cậu Bảo Tuấn muốn mời cô đến làm khách!”

“Cậu Bảo Tuấn là ai? Tôi không biết anh ta! Có điều, các người tự ý xông vào nhà dân là hành động trái luật!”

Hạ Vân mặc dù có chút sợ, nhưng lúc này vân cứng rần mở miệng nói.

Chân Ngọc Thụ mỉm cười nói: “Đúng là hành động trái luật, có điêu chúng tôi nếu đã tới, chắc chắn sẽ không quay về tay trắng được, đúng không?”

Đang khi nói chuyện, Chân Ngọc Thụ vỏ tay một cái.

Chỉ thấy cánh tay phải của Vô Nhai vung lên trong không khí, tức thì một luồn lực lớn đánh vào trên đầu của Hạ Vân. Trong nháy mắt cô ấy liên ngất xỉu.

“Ồ, kế tiếp là Trịnh Tuyết Dương rồi”

Chân Ngọc Thụ mặt đầy ý cười So sánh với Hạ Vân, người anh ta muốn nhăm vào ngay lúc này, hơn ai hết chính là Bùi Nguyên Minh cùng Trịnh Tuyết Dương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK