Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Những người khác ngày thường coi thường Trịnh Tuấn, cũng đến bắt tay hắn, với vẻ mặt vô cùng nhiệt tình.

Thanh Linh cũng là tính cách tham giàu ngại bần, giờ phút này bà thím bận bịu kêu gọi những đại nhân vật này ngồi xuống, một mặt ân cần dâng lên nước trà.

“Trương đại sư, thực xin lỗi, để các ngươi uổng công một chuyến!”

” Đồ vật không ở nơi này của ta.”

Trịnh Tuấn vẻ mặt xấu hổ, càng thêm ghét hận Bùi Nguyên Minh.

Tên khốn này, không chỉ phá bỏ tham vọng mà hắn thật vất vả nung nấu, càng là làm hại mình bị người dạng này đánh vào mặt.

Tên vương bát đản này!

Mắng thì mắng, giờ phút này Trịnh Tuấn vẫn là mặt mũi tối sầm giải thích: “Con rể nhà ta, tưởng Xá Lợi Phật Tổ là của mình. ta nói thế nào, hắn cũng không chịu đưa cho ta! ”

” Ta vừa mới trong cơn nóng giận đem hắn đuổi đi, Xá Lợi Phật Tổ cũng bị hắn mang đi …”

Nói đến đó, Trịnh Tuấn càng cảm thấy mình sắp ói ra máu!

Bùi Nguyên Minh tên khốn này!

Hại người rất nặng!

Mình cái mặt mo này sợ là mất hết.

Thanh Linh lúc này cũng là nghiến răng nghiến lợi:” Vương bát đản, hắn chính là một cái khốn nạn!”

Kim Trác Húc và Kim Na Na nhìn thấy thái độ của Trịnh Tuấn và Thanh Linh, trong mắt đều là nụ cười khó mà che giấu được!

Hiện tại dùng ngón tay cái nghĩ cũng biết, Bùi Nguyên Minh tên vương bát đản này, triệt để xong đời!

Chẳng qua Trương Bát Nhất hơi sững sờ, về sau, vẫn là lại cười nói: “Thật ra, lão Trịnh, ngươi không thể nói như vậy.”

“Tất cả mọi người ở đây, đã có mặt vào thời điểm đó!”

“Anh ta phát hiện ra đồ vật, anh ta trả tiền, phiếu cũng trong tay anh ta.”

” Từ góc độ vương pháp mà nói, đồ vật là của anh ấy.”

” Ngươi cưỡng ép muốn anh ấy đem đồ vật giao cho ngươi, thực sự là quá mức gượng ép.”

“Ngươi suy nghĩ kỹ một chút, nếu như không có phát hiện Xá Lợi Phật Tổ, ngươi sẽ một mực cường điệu, Phật tượng kia là của ngươi sao?”.

” Nói không chừng, ngươi bây giờ còn đang chật vật khoản tiền bồi thường cho Kim Mạn Ngọc.”

Mấy vị đại sư khác đi theo cũng gật đầu tỏ vẻ tán thành, hiển nhiên không cho rằng Bùi Nguyên Minh làm sai.

Trịnh Tuấn hơi sững sờ, hơi tỉnh táo lại về sau, hắn ngược lại là cảm thấy, mình dường như thực sự có vẻ hơi quá đáng.

Dù muốn Xá Lợi Phật Tổ, thì cũng nên thương lượng với Bùi Nguyên Minh, thay vì không thèm nói đạo lý như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK