Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 452 “Câm miệng! Em không muốn nghe những điều ảo tưởng không phù hợp với thực tế này!”

“Bùi Nguyên Minh, anh bao nhiêu tuổi rồi chứ? Anh còn tưởng rằng mình là đứa trẻ ba tuổi nữa sao?”

“Chúng ta không thể thực tế một chút sao?”

“Cho dù anh không có gì cả thế nhưng chỉ cần từng bước từng bước em tin tưởng anh có thể làm được!”

Trịnh Tuyết Dương thở dài nói.

Bùi Nguyên Minh há to miệng nhưng lại không  biết phải nói gì cho phải, . Lúc này anh có nói gì thì Trịnh Tuyết Dương cũng sẽ không tin.

Trịnh Tuyết Dương lấy một bộ đồ vest từ trong tủ ra: “Đây là bộ đồ em mua cho anh, ngày mai anh hãy mặc đồ này đi tham gia bữa tiệc của gia tộc.”  “Em sẽ cầu xin ông nội cho anh thêm một cơ hội!”

“Nhưng anh chắc chắn phải nhớ kỹ tuyệt đối không thể làm chuyện điên rồ giống như hôm nay, được không?”

Bùi Nguyên Minh thở dài nói: “Được, tất cả đều nghe theo em.”  Anh cũng không còn cách nào mới phải nói những lời này.

Lúc ở thanh phố Hải Dương anh nói mình là tổng giám đốc của công ty đầu tư Bùi Thị nhưng Trịnh Tuyết Dương lại không tin.

Lúc tới Dương Thành anh nói mình sẽ che chở cho nhà họ Trịnh, Trịnh Tuyết Dương vẫn không tin như cũ.

Trên thực tế không chỉ Trịnh Tuyết Dương không tin mà tất cả mọi người ở trong nhà họ Trịnh đều không tin.

Bùi Nguyễn Minh thật sự cạn lời.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Rạng sáng ngày hôm sau Thanh Linh tát Bùi Nguyên Minh đang ngủ ở trên ghế sô pha trong phòng khách tỉnh lại.

“Đồ ăn hại còn không nhanh lên, hôm nay cậu phải đi lấy chứng nhận ly hôn với Tuyết Dương!”

Trịnh Tuấn nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói.

Bùi Nguyên Minh nhíu mày nói: “Ba, đây là chuyện của hai chúng con, hơn nữa con không có ý định ly hôn.”  “Chuyện của hai ngươi? Lời cậu nói được tính sao?”

“Bùi Nguyên Minh tôi nói cho cậu biết, ngày đó nhà họ Trịnh chúng tôi có thể để cậu làm con rể thì hôm nay cũng có thể để cậu cút ra khỏi nhà họ Trịnh!”

“Không phải là cậu thật sự nghĩ rằng có thể ý lại vào nhà họ Trịnh chúng tôi cả đời để ăn uống miễn phí đấy chứ?”

“Nhà họ Trịnh chúng tôi không cần đồ ăn hại!”

“Cậu không xứng!”

Trịnh Tuấn hùng hùng hổ hổ muốn kéo Bùi Nguyên Minh dậy.Lúc này Trịnh Tuyết Dương từ trong phòng đi ra, . Cô ôm cánh tay của Bùi Nguyên Minh nói: “

“Ba, mẹ hai người không nên nói những lời này nữa, con đã tỏ thái độ rồi, con sẽ không ly hôn với anh ấy!”

“Đêm nay con và anh ấy sẽ cùng tới tham gia bữa tiệc của gia tộc hơn nữa cũng sẽ đi cầu xin ông nội tha thứ.”  Trịnh Tuấn cười giễu nói: “Xin tha thứ? Hôm qua nó đã làm cho nhân vật lớn kia tức giận bỏ đi nên bây giờ ông cụ hận không thể bóp chết nó, con cầu xin tha thứ cho nó thì có ích gì chứ?”

Trịnh Tuyết Dương nói: “Ba, xin ba hãy nói giúp con mấy câu.”  Trịnh Tuấn trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một lúc lâu sau đó lại nhìn vẻ mặt bướng binh của Trịnh Tuyết Dương.

Ông ta biết tính tình cô con gái này của mình, nếu như đã quyết định việc gì thì cho dù có chín con trâu tới kéo cũng không trở lại được.

Vốn dĩ ông ta tưởng rằng lần này có thể thuận lợi để Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương ly hôn, .

Thế nhưng ông ta không ngờ Trịnh Tuyết Dương lại quyết một lòng với thằng con rể đưa tới tận nhà kia như vậy…

 

“Nghiệp chướng!”

Trịnh Tuấn và Thanh Linh liếc nhìn nhau sau đó đều thở dài đành chịu.

Trịnh Khánh Vân đứng ở bên cạnh nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt tràn đầy khinh bỉ.

Người anh rể chiếm lợi của cô ta thật sự là không biết xấu hổ, lúc nào cũng dựa vào sự bảo vệ của chị gái cô ta.

Dạng người này thật sự không biết liêm sỉ! Ban đêm.

Một nhà hàng nhỏ ở Dương Thành.

Nhà họ Trịnh vừa mới tới Dương Thành không có sự ủng hộ của gia tộc lớn nên không cách nào đặt trước một nhà hàng lớn, dù sao thì việc kinh doanh của nhà họ Trịnh vẫn chưa bắt đầu nên cũng không có nhiều mối liên hệ.

Trịnh Tuấn có thể đặt trước phòng riêng lớn ở trong nhà hàng này xem như là đã có bản lĩnh lắm rồi.

Lúc nhà họ Trịnh còn ở thanh phố Hải Dương được xem như là gia tộc hạng hai nhưng khi đến Dương Thành nhiều nhất miễn cưỡng cũng được xem như la hạng ba.

Đây là trong trường hợp họ có các hạng mục hợp tác với nhà họ Bối, nhà Nạp Lan và các gia tộc khác.

Nếu như không có những sự hợp tác này, không có buổi tiệc hoan nghênh của nhà họ Bối tối hôm qua, vậy thì đoán chừng tất cả mọi người sẽ không  biết nhà họ Trịnh là ai. Mà tối hôm qua nhân vật lớn không đến nên nhà  họ Trịnh không có cơ hội để vùng dậy. Bây giờ nhà họ Trịnh muốn tìm cơ hội giống như vậy quả thực là khó như lên trời chỉ sợ không có dễ dàng như vậy.

Khi năm người Trịnh Tuyết Dương đi vào phòng riêng thì vẻ mặt của người nhà họ Trịnh đều rất kỳ lạ  Người con rể đưa tới tận nhà này làm hỏng chuyện lớn của nhà họ Trịnh thế mà còn dám tới đây!?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK