Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1732: “Keng!”

Một chiêu Lực Phách Hoa Sơn này của Đinh Nam Hành, có thể nói là đã dùng hết sức để ra tay.

Anh ta có ý ngọc nát đá tan, cả hai đều thiệt, muốn ép lui Bùi Nguyên Minh.

Nhưng Bùi Nguyên Minh còn chẳng thèm động mí mắt một chút nào, mũi đao trong tay vẫn đánh xuống như cũ.

“Keng!”

Một tiếng vang giòn giã, thanh đao trong tay Định Nam Hành bị chém làm hai khúc, trên mặt anh ta hiện ra một vẻ khó có thể tin được.

“Có chút thú vị”

Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, thanh đao trong tay lại cử động.

Lúc này Đinh Nam Hành đã sợ hãi, vô ý thức nói: “Không…”

“Dừng tay!”

Đại Hùng cũng thay đổi sắc mặt, quát Bùi Nguyên Minh dừng tay.

Chỉ là anh ta còn chưa kịp nói hết, Bùi Nguyên Minh đã bổ một đao về phía cổ họng của Định Nam Hành.

“Anh không thể giết lão đại! Anh không có tư cách làm tổn thương anh ấy!”

“Anh có biết lão đại là người nào không?”

Nghe được câu này, thanh đao trong tay Bùi Nguyên Minh đột nhiên dừng lại ở trước cổ họng của Đinh Nam Hành, không tiếp tục đưa ra nữa.

Anh có chút hứng thú nhìn Đại Hùng, nói: “Nào, anh thử nói xem anh ta là ai, xem tôi có thể sợ anh ta hay không.”

“Nếu như có thể dọa được tôi, hôm nay anh ta sẽ không cần chết nữa!”

Sắc mặt Đại Hùng dữ tợn, chân chờ một lát sau đó mới cắn răng nói: “Tôi cho anh biết, lão đại không chỉ là giám đốc của Bách Lạc môn, hơn nữa còn là chiến tướng hàng đầu của thế tử Chân!”

“Trừ cái đó ra, phía sau chúng tôi còn có Kashima Shinto Ryu của Đảo Quốc!”

“Lão đại còn là anh em kết bái của kiếm khách hàng đầu trong Kashima Shinto Ryu!”

“Anh mà dám động vào lão đại, như vậy anh sẽ chết chắc, trên thể giới này cũng không còn đường sống nào cho anh đâu!”

“Họ Bùi kia, anh phải hiểu được thế tử Chân và Kashima Shinto Ryu đại diện cho cái gì!”

Vào lúc này Đinh Nam Hành mang hết bối cảnh và chỗ dựa sau lưng ra ngoài, thế nhưng trong lòng của anh ta lại rất khó chịu.

Những năm gân đây, anh ta luôn luôn vô cùng mạnh mẽ, nhưng hôm nay vì mạng sống, thế mà anh ta còn phải lôi chỗ dựa sau lưng ra?

Đây là một sự sỉ nhụ!

cBùi Nguyên Minh nghe được những điều này, vẻ mặt cũng không có biến hóa quá lớn, mà chỉ cười nói: “Chỉ có mấy thứ này, hình như không đủ lắm!”

“Đúng lúc tôi cần tìm Chân Vũ Long và Kashima Shinto Ryu có việc”

“Xem ra, giết anh, bọn họ sẽ chủ động tới cửa, tiết kiệm rất nhiều công sức cho tôi!”

“Phụt!”

Vừa dứt lời, Bùi Nguyên Minh không cho Đinh Nam Hành và Đại Hùng thời gian phản ứng, mà lắc tay phải một cái, máu me bắn ra tung tóe.

Cậu…

Vẻ mặt Đinh Nam Hành dữ tợn, cái đầu rơi xuống đất.

Trên mặt anh ta còn còn sót lại vẻ không cam lòng và tức giận, nhưng tất cả đều đọng lại trong nháy mắt này.

Ông trùm đứng đầu thủ đô, ngã xuống.

“Không!”

Cả người Đại Hùng run rẩy, lạnh từ đầu đến chân.

Cho dù như thế nào anh ta cũng không nghĩ đến, thế mà Bùi Nguyên Minh lại ác như vậy, trực tiếp giết chết Đinh Nam Hành.

Anh ta run rẩy mở miệng nói: “Họ Bùi kia, chẳng lẽ anh không nghe rõ, sau lưng của chúng tôi là thế tử Chân Vũ Long của nhà họ Chân ở thủ đô, là Kashima Shinto Ryu của Đảo Quốc sao?”

“Tôi cứ giết hai người đấy”

Bùi Nguyên Minh tiến lên trước ngồi xổm xuống, đưa tay vỗ vỗ mặt Đại Hùng.

“Vừa rồi có một vấn đề quên hỏi”

“Hội trưởng tiên nhiệm của chỉ nhánh Long Môn ở thủ đô – Sở Văn Trung, sau khi bị tôi đánh cho tàn phế ở Dương Thành, là người của Kashima Shinto Ryu giết ông ta, hay là người của mấy người?”

“Tôi sẽ không nói cho anh” Đại Hùng đột nhiên thay đổi sắc mặt, vô cùng phức tạp, nháy.

mắt sau đó anh ta bỗng nhiên kịp phản ứng: “Anh anh anh, anh chính là người đánh Sở Văn Trung tàn phế?”

Bùi Nguyên Minh rút khăn ra lau sạch ngón tay, không trả lời vấn đề này: “Nét mặt của anh đã nói cho tôi đáp án, xem ra, cho dù là Chân Vũ Long hay là Kashima Shinto Ryu, đều hy vọng chỉ nhánh của Long Môn ở thủ đô loạn một chút.”

“Tôi rất hiếu kì, rốt cuộc bọn họ có mục đích gì: “Tôi sẽ không nói cho anh!” Đại Hùng dữ tợn mở miệng.

“Anh sẽ”

Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh chắc chắn, sau đó anh lấy điện thoại ra bấm số: “Hai chuyện”

“Thứ nhất, đưa đầu của Đinh Nam Hành cho Chân Vũ Long”

“Thứ hai, làm cho anh Đại Hùng của chúng ta mở miệng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK