Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1560:

Hạc Vũ nghe thấy thế lắc đầu, cũng cảm thấy vừa rồi mình lơ là.

Tưởng là một tiểu bối, cho nên chỉ vận dụng năm phần thực lực.

Nếu bây giờ mẹ Hạ có lệnh, ông ta đồng ý dùng toàn lực ứng phó.

Lúc này Hạc Vũ có chút thở dài, tên nhóc này cũng đẹp trai, chỉ sợ lát nữa chết không toàn thây!

Hạc Vũ thở dài nói: “Tên nhóc, cậu khiến tôi tức giận, nhưng mà nể mặt cô chủ, tôi sẽ cố gắng để cậu chết toàn thây.. “

Khi nói chuyện, khí thế toàn thân ông ta phát ra, khung xương phát ra âm thanh như rang xào đậu.

“Bốp..”“

Bùi Nguyên Minh không nói lời vô nghĩa, mà trở tay tát thêm một cái nữa.

Đôi mắt Hạc Vũ hơi trầm xuống, vẻ mặt nghiêm trọng, muốn tránh một kích này của Bùi Nguyên Minh.

Nhưng mà tốc độ của ông ta nhanh, tốc độ của Bùi Nguyên Minh nhanh hơn ông ta.

Võ công trong thiên hạ, sức mạnh vô địch, chỉ cần nhanh thì không gì không phá được.

Bàn tay của Bùi Nguyên Minh vẫn nhanh tới mức cực hạn!

“Bốp!”

Thân thể Hạc Vũ xoay mấy vòng trong không trung, đập lên vách tường lần thứ hai.

Bây giờ trên má trái của ông ta cũng xuất hiện một dấu tay.

Ôm hai má mình, Hạc Vũ run rẩy.

Sao có thể như vậy?

Minh là đại cao thủ, sao có thể đột nhiên không đỡ nổi một kích như vậy?

Vẻ mặt mẹ Hạ không kiên nhẫn, nói: “Hạc Vũ, đừng nể mặt Hạ Vân nữa, dùng toàn lực ra tay đi!”

“Nghiêm túc ra tay, cho tên nhóc này một bài học, cho cậu ta biết, có một số người thì cả đời này cậu ta cũng không đắc tội nổi!”

“Có một số giới, đời này cậu ta đừng mơ tiếp xúc tới!”

Hạc Vũ vô cùng buôn bực, tôi đã sớm nghiêm túc ra tay, vừa rồi dùng ít nhất tám phần thực lực rồi!

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Hạc Vũ, nói: “Phục chưa?”

Vẻ mặt Hạc Vũ vô cùng khó coi.

Chỉ trong nháy mắt, thân thể ông ta cử động, hai tay chậm rãi hợp nhất: “Tiên Hạc Thủ!”

Chín phần thực lực!

“Bốp!”

Bùi Nguyên Minh tát ra ngoài lân thứ hai.

Thân thể Hạc Vũ bay ra lần thứ hai, đập lên vách tường ở phía sau.

Lúc này gạch men sứ ở trên vách tường đều rơi xuống rào rào, khiến Hạc Vũ mặt xám mày tro.

Hạc Vũ vô cùng mạnh mẽ, lúc này ngực thấy ngòn ngọt, thiếu chút nữa phun ra máu tươi.

Mẹ Hạ sốt ruột tới mức toàn thân run rẩy, không nhịn được nói.

Làm gì thế? Rốt cuộc ông đang làm gì đấy? Nghiêm túc ra tay cho tôi!”

“Giáo huấn tên nhóc hung hãn này cho tôi!”

Bùi Nguyên Minh nhìn Hạc Vũ, thản nhiên nói: “Nếu không phục, lại đánh tiếp”

Vẻ mặt Hạc Vũ lạnh lùng, bướng bỉnh lì lợm, chỉ trong nháy mắt thân thể ông ta lao ra lần hai!

Mười hai phần thực lực!

Lúc này ông ta bùng nổ tất cả thực lực của mình ra.

“Dời núi lấp biển!”

“Bốp!”

Bùi Nguyên Minh bình tĩnh đối mặt, vẫn tát một cái.

“Bốp..”

Hạc Vũ bay ra sau lần nữa, bây giờ ông ta đập mạnh xuống đất, khóe miệng có máu xuất hiện.

Cường đại!

Quá cường đại!

Tên nhóc trước mặt chẳng những tốc độ nhanh, hơn nữa lực lượng cũng đạt tới đỉnh cao rồi.

Lúc này, Hạc Vũ rất sợ hãi.

Sắc mặt mẹ Hạ khó coi như ăn phân: “Hạc Vũ, nhanh dùng toàn lực ứng phó, đừng lề mề nữa!”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ông còn tới nữa không?”

Vẻ mặt Hạc Vũ do dự, đứng dậy.

Tay phải của Bùi Nguyên Minh giơ lên lần hai…

“Dừng dừng dừng!”

Hạc Vũ nhanh chóng lùi về sau, mí mắt giật điên cuồng, không ngừng lắc đầu: “Anh bạn, đừng đánh, đừng đánh nữa, tôi nhận thua, tôi phục rồi!”

Rất rõ ràng, ông ta biết rõ nếu tiếp tục ra tay, ông ta sẽ bị Bùi Nguyên Minh tát chết mất!

Một thế hệ đại cao thủ, chết dưới bàn tay, còn không bằng ông ta trực tiếp nhảy lầu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK