Mục lục
Truyện Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1658:

“Kết cục?”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Không phải kết cục là giẫm anh một cái, tát anh mấy cái sao?”

“Khốn nạn, đến nước này rồi mà mày còn hung hãn sao?”

“Tao nói cho mày biết, tao còn mời Sở Tuấn Hiên anh Sở của Long Môn tới đây, hy vọng lúc mày nhìn thấy anh ấy, còn lợi hại như bây giờ!”

Lục Trọng Bằng thật sự nổi giận, một tên hai lúa cũng dám đấu lại anh ta như vậy.

Bùi Nguyên Minh cười: “Vậy sao?”

“Sở Tuấn Hiên sẽ khiến anh rất thất vọng”

“Két…”

Ngay lúc hai người nói chuyện, một hàng xe Toyota Land Cruiser lái tới, toàn bộ đều có màu xanh lục, ngay ngắn chỉnh tề, không nhanh không chậm, khí thế lớn kinh người.

Đoàn xe Toyota Land Cruiser này lái tới vị trí chính giữa, sau đó đỗ trước mặt Lục Trọng Bằng.

Cửa xe “rầm rầm rầm” bị người ta đá ra, mười tám người đàn ông vạm vỡ đi xuống, bên hông đều phồng to, rõ ràng là cất giấu súng.

Mà khí thế của đám người này, mạnh hơn đám bạn của Lục Trọng Bằng gấp bao nhiêu lần.

Rất nhanh, Sở Tuấn Hiên mặc âu phục, nhưng bó thạch cao đi nhanh xuống.

Tay trái chân trái của anh ta đều bị gãy, nhưng cả người vần tràn ngập tinh thần, cho dù chống gậy vẫn tràn ngập phong cách, mang theo tư thế không coi ai ra gì.

Đám người vốn chặn đường đi của anh ta như chim sợ cành cong, chỉ có thể vội vàng né tránh.

“Anh Sở, anh đến rồi!”

Không đợi Sở Tuấn Hiên nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, Lục Trọng Bằng đã nhảy từ trên mui xe xuống, sải bước đi tới chặn tầm mắt Sở Tuấn Hiên.

“Anh tới rất đúng lúc, một tên không có mắt, vậy mà dám trêu chọc người của hội xe việt dã thủ đô chúng ta, còn đánh bị thương em nữa!”

“Cậu ta vô cùng hung hãn kiêu ngạo, không chỉ bảo em gọi điện gọi người, còn muốn đánh gấy tay chân em nữa!”

“Em nói tên anh Sở Tuấn Hiên, cậu ta còn nói ở trong mắt cậu ta, anh không khác gì con chó “Anh Sở, em không thể chịu được nữa!”

Lúc này Lục Trọng Bằng không ngừng thêm mắm thêm muối, anh ta biết rất rõ tính cách tàn nhẫn độc ác tiểu nhân của Sở Tuấn Hiên.

Cho nên muốn mượn tay Sở Tuấn Hiên, giãm chết Bùi Nguyên Minh, không cho anh cơ hội lật bàn.

Hơn nữa nếu người của Long Môn ra tay, như vậy Lâm Mạn Ni cũng không có biện pháp truy cứu trách nhiệm.

Mà đám phụ nữ nhìn thấy diện mạo của Sở Tuấn Hiên, đôi mắt cả đám đều nóng rực.

Sở Tuấn Hiên ấy à, chính là phó hội trưởng của hội xe việt dã thủ đô!

Đồng thời anh ta còn là cậu cả của nhà họ Sở, tổng giám đốc của tập đoàn Khai Sơn, còn có khả năng cao trở thành phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô!

Nhìn Sở Tuấn Hiên, đám phụ nữ đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Bùi Nguyên Minh.

Người này sắp xong đời rồi!

Hung hãn ương ngạnh vừa rồi rất nhanh sẽ phải trả lại!

Vô dụng chính là vô dụng, chuyện này vĩnh viễn không thay đổi được.

Cũng tuyệt đối không có khả năng đối đầu được với nhân vật lớn!

“Vậy sao?”

Nghe thấy lời Lục Trọng Bằng nói, trong đôi mắt Sở Tuấn Hiên đều là lạnh lẽo, anh ta chống gậy tiến lên, cười mỉa nói: “Tên khốn nạn nào dám nói như vậy với đàn em của tao?”

“Không muốn sống nữa sao?”

“Ôi”

Không giận tự uy!

Vô cùng khí phách!

“Tôi!”

Bùi Nguyên Minh để hai tay ở sau lưng đi tới: “Một con chó như anh, cũng học người ta ra ngoài ỷ thế hiếp người rồi hả?”

Chó?

Vậy mà mắng Sở Tuấn Hiên là một con chó?

Nghe thấy câu này, đám Lục Trọng Bằng hít vào một hơi khí lạnh, trợn mắt há miệng nhìn Bùi Nguyên Minh.

Tên nhóc này có thân phận gì, địa vị thế nào?

Vậy mà dám ở trước mặt bao người, kêu gào.

với Sở Tuấn Hiên người đông thế mạnh?

Đây quả thực là tự tìm đường chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK